Vĩnh Sinh

Phương Hàn sớm đã nhìn ra, nhóm người này đang rục rịch.

Nghe thấy Cốt Thánh đã chết, nghĩ thực lực của mình chỉ dừng lại ở bước này. Trong lòng hắn chẳng qua chỉ âm thầm cười lạnh, nói Cốt Thánh chết là Phương Hàn không muốn che dấu, cấp cho lực lượng của mình một cái lai lịch. Chết là hết, chết không có người đối chứng, sẽ dễ dàng hơn là che dấu.

Ở đây, Nam Cung Diệt, Nam Cung Sát, Nam Cung, Nam Cung Hiền, tứ đại thái thượng trưởng lão, cao thủ cấp bậc Tổ Tiên, nếu như Phương Hàn dùng toàn lực giết hết, thi triển ra ba mươi ba lần chiến lực, Tạo Hóa Thần Quyền, cơ hồ có thể dễ dàng giết chết bọn ho, một tên cũng không lưu lại.

Đây tuyệt đối không phải do hắn khoác lác mà là sự thực.

Từ lúc trong huyệt mộ của Quỷ Vũ Thánh Quân, hắn có thể giết chết Vô Thường.

Sau khi trở về khổ luyện mười ngày, thông hiểu hết thảy đạo lý võ học, lợi dụng Bổ Thiên chân khí tiến hành ma quỷ rèn luyện. Tới Hoằng Khí Lâu còn phế bỏ một vị Tổ Tiên Âu Dương Xương, cướp lấy pháp tắc Tổ Tiên, cùng tinh khí toàn thân hắn, khiến cho Bổ Thiên Lô biến thành thượng phẩm tiên khí.

Một loạt biến hóa này khiến cho lực lượng của hắn tăng lên rất nhiều.

Hiện tại hắn quả thực giống như lúc trước, rất nhiều kỷ nguyên, thời điểm khí đạo thịnh hành, là một cỗ máy giết chóc thái cổ cường đại nhất.

Chỉ thiếu chút nữa hắn có thể tiến vào cảnh giới Tổ Tiên, một khi tấn chức, chính là người nổi bật trong Tổ Tiên, giết trăm người cùng cảnh giới trên cơ bản không thành vấn đề.

Nhưng mà nếu như tại chỗ giết bốn đại Tổ Tiên này thật sự là quá mức kinh thế hãi tục. Phương Hàn tự nhiên sẽ không làm như vậy.

Nhưng đám người này muốn chặn giết hắn, đừng hòng.

"Hừ! Các ngươi đều là vô thượng Tổ Tiên, nhìn trúng thần thông Cốt Thánh của ta, muốn liên thủ trấn áp ta? Rất tốt, các ngươi đều đi lên đi, nhìn xem có thể làm gì được ta hay không? Chỉ sợ các ngươi không cách nào trấn áp ta, truyền ra ngoài thanh danh sẽ mất sạch. Từ nay về sau không thể gượng dậy nổi nữa!" Phương Hàn đột nhiên đứng dậy.

Roẹt!


Con đường vô tận triển khai dưới chân hắn, tuy hắn lù lù bất động thế nhưng tất cả cao thủ đều cảm giác được nếu công kích hắn, nhất định phải xuyên việt qua khoảng cách rất xa. Muốn trấn áp hắn thật sự là khó khăn.

"Đây là loại đạo thuật gì?"

Nam Cung Sát cả kinh, cảm giác bản thân mình cũng không nắm chắc có thể trấn áp được Phương Hàn, nếu không được, để đối phương chạy ra ngoài, tai tiếng thật sự không gánh nổi.

Phương Hàn thi triển ra chính là vô thượng thuật kết hợp giữa Hành Giả Vô Cương, Tự Do Cửu Biến. Dung hợp kỷ nguyên chi đạo mà mình lĩnh ngộ, gọi là Kỷ Nguyên Bộ.

Thậm chí không cần đi đi lại lại, không gian Vô Ngân, đại địa, hải dương, thiên không cũng sẽ áp súc, kéo dài dưới chân.

"Tiểu tử, ngươi cho rằng chiếm được công lực của Cốt Thánh là có thể kiêu ngạo sao? Có thể khiêu chiến uy nghiêm của Tổ Tiên sao? Ta sẽ nói cho ngươi biết khác biệt cảnh giới là cái gì." Một kiện pháp kiện pháp bảo nổi lên trong thân thể của Nam Cung Hiền.

Trên người của vài vị đại Tổ Tiên này không chỉ có lực lượng mà còn có tiên khí cường đại.

"Ai dám động thủ đối với đệ tử Vũ Hóa Môn ta? Nam Cung thế gia, là các ngươi sao?"

Ầm ầm! Thời điểm hai bên đối nghịch, đột nhiên thời không mở ra, truyền tơi thanh âm, một đường hầm mở ra trong bao sương cự đại này, hai vị cao thủ nối đuôi nhau mà ra.

Đầu tiên đi tới là một người trẻ tuổi.

Người trẻ tuổi này mặc một bộ đạo bào màu đỏ thẫm, phía trên dường như có vết máu loang lổ, kiến người ta kinh tâm, phụ trợ cho vẻ tàn nhẫn của người trẻ tuổi này.

Linh khí Tổ linh cường đại tỏa ra trên người, hiện ra tu vi của hắn. Lại là một vị cao thủ Tổ Tiên.


"Vũ Hóa Môn, Đạo Húc thánh tử!"

Trông thấy người này, sắc mặt của tứ đại Tổ Tiên Nam Cung thế gia đều biến đổi.

"Tốt, tốt tốt, rất tốt! Trong hàng đệ tử hạch tâm của Vũ Hóa Môn chúng ta, cư nhiên xuất hiện nhân tài cường đại như vậy, ta vừa nhận được tin cũng phải lắp bắp kinh hãi. Trực tiếp để thiếu chủ của Nam Cung thế gia quỳ xuống, thậy là uy phong, rất uy nghiêm. Đây mới là giai đoạn đầu của đại nhân vật."

Lại một thanh âm nữa truyền tới.

Một vị đạo sĩ cũng từ trong khe hở thời không đi vào, vị đạo sĩ này mặc một bộ y phục màu xanh bình thường, tướng mạo như hơn ba mươi tuổi, lông mày hợp thành chữ "nhất".

"Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn, Thần Nhất Mi!"

Trông thấy đạo sĩ áo xanh này, sắc mặt Nam Cung Sát một lần nữa biến đổi. Biểu lộ ra trạng thái rất kiêng kỵ người này.

Trong Vũ Hóa Môn đã tới hai người, một là Thánh tử, một là thái thượng trưởng lão.

Sau khi đi ra, hai người nhìn Phương Hàn, cao thấp không ngừng dò xét, trên mặt đều lộ ra thần sắc mừng rỡ: "Tốt, rất tốt, đây chính là khí vận của Vũ Hóa Môn ta a. Phong Duyên, ngươi làm tốt lắm. Việc này nguyên lão hội chúng ta cũng biết rồi, phi thường thưởng thức ngươi. Biểu hiện của ngươi đã có tư cách đề thăng làm Thánh tử. Nhưng mà phải đợi ngươi tấn thăng làm Tổ Tiên rồi mới tính."

Đạo sĩ bộ dáng hơn ba mươi tuổi Thần Nhất Mi vừa đi ra, như có như không đã thủ hộ trước mặt Phương Hàn, ha ha cười đập mạnh lên bả vai Phương Hàn, thập phần mừng rỡ nói.

"Phong Duyên sư đệ, xem ra ngươi sắp đột phá cảnh giới Tổ Tiên rồi. Thánh tử của Vũ Hóa Môn chúng ta lại nhiều hơn một người, tương lai giao chiến cùng các các đại môn phái cũng có thêm một phần hi vọng, hảo hảo tu luyện nhé! Chuyện này cũng không có cái gì, là Nam Cung thế gia động thủ trước, muốn làm khó ngươi, Vũ Hóa Môn chúng ta nhất định sẽ đấu đến cùng với Nam Cung thế gia."


Người trẻ tuổi Đạo Húc thánh tử sắc mặt cũng vui mừng, trong mi tâm toát ra một cỗ phong mang không hề che dấu, cũng là một người coi trời bằng vung.

"Các ngươi nói cái gì?"

Nghe thấy Đạo Húc thánh tử nói vậy, Nam Cung Diệt sừng sững đi ra, ánh mắt âm trầm lập lòe: "Đệ tử Phong Duyên của Vũ Hóa các ngươi làm tổn thất thanh danh cùng uy vọng của Nam Cung thế gia ta, hơn nữa người mang đạo thống tà ma, việc này không thể bỏ qua. Vũ Hóa Môn các ngươi là muốn khơi mào chiến tranh với Nam Cung thế gia sao?"

"Chiến thì chiến, ai sợ ai?"

Đạo Húc thánh tử đột nhiên tiến lên hai bước: "Cái gì mà đạo thống tà ma? Thanh danh uy vọng, hết thảy đều là chó má. Phong Duyên nhận được đạo thống của Cốt Thánh, đó chính là đại khí vận."

Phương Hàn cũng hơi sững sờ một chút, không ngờ rằng Đạo Húc thánh tử này lại mạnh mẽ như thế, nhìn như chỉ là một người trẻ tuổi, thế nhưng còn kiêu ngạo bá đạo hơn cả mình, ngang ngược, chỉ ta mới là kiêu hùng.

"Đạo Húc thánh tử, ngươi muốn làm gì? Muốn chết sao?" Nam Cung Sát điên cuồng hét lên: "Nam Cung thế gia ta còn ở trên cả Vũ Hóa Môn ngươi. Ngươi ngang ngược cái gì? Chuyện này nhất định phải cho chúng ta một cái công đạo, thứ nhất! Giao Phong Duyên ra đây, cho Nam Cung thế gia cho chúng ta mang về xử trí. Thứ hai,, bồi thường cho Nam Cung thế gia chúng ta, ít nhất một cái Vương cấp linh mạch! Chuyện này có thể coi như xong. Nếu không, hậu quả không phải là các ngươi có thể thừa nhận được đâu."

"Ha ha!" Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn, Thần Nhất Mi đột nhiên cười lớn, sau đó sừng sững đi ra: "Nam Cung thế gia các ngươi điên hết rồi à? Phong Duyên cho các ngươi? Còn muốn bồi thường một cái linh mạch Vương cấp?"

"Đúng vậy, đây là điều hiển nhiên."

Nam Cung Hiền liên tục cười lạnh: "Bằng không chuyện này, nếu để chúng ta kiện tới Thiên Đình, đến lúc đó các ngươi vẫn phải ngoan ngoãn giao Phong Duyên ra."

"Đúng vậy, giao Phong Duyên ra, bồi thường một đạo linh mạch Vương Phẩm, Nam Cung thế gia chúng ta mới có thể buông tha, nếu không, Vũ Hóa Môn các ngươi đón đợi đại phiền toái đi." Nam Cung Hiền nói.

"Các ngươi tại sao không đi ăn c*t đi?" Đạo Húc thánh tử thoáng cái trở mình khinh khỉnh nhổ ra một câu làm cho người ta khiếp sợ.

"Gì?"

"Ngươi nói cái gì?"


Nam Cung Diệt, Nam Cung Hiền, bọn người đều thất kinh, tựa hồ không nghe rõ. Ngay cả ba đại cao tầng của Thiên Địa Liên Minh cũng thoáng ngây người.

Bọn họ đều là vô thượng Tổ Tiên, nói chuyện tuy hung ác, thế nhưng chưa từng nói qua ngôn ngữ thô tục, hiện tại Đạo Húc thánh tử lại phun ra, bọn họ đều không kịp phản ứng.

"Ta nói, các ngươi hẳn là đi ăn c*t đi, nếm thử mùi thúi sẽ không còn ý nghĩ kỳ lạ đó nữa." Đạo Húc thánh tử lại trợn trắng mắt nói: "Phong Duyên, đi, trở lại Vũ Hóa Môn, không nên dây dưa cùng bọn người này nữa. Có chuyện gì hãy để ta gánh."

"Ngươi! Đạo Húc thánh tử, ngươi còn là Tiên Nhân hay không? Còn là vô thượng Tổ Tiên hay không?" Cánh tay của Nam Cung Sát run rẩy, nói với Đạo Húc thánh tử, sau đó thủ chưởng chấn động, trực tiếp bổ một chưởng về phía Đạo Húc thánh tử.

"Muốn giao thủ cùng ta? Còn sớm lắm!" Sau đó Đạo Húc thánh tử cũng xuất chưởng, vô số địa đồ Tiên Nhân Vũ Hóa phi thăng hiện ra trong chưởng phong, không ngờ là một chiêu tuyệt học trong Phách Chủ Thăng Thiên Quyền của Vũ Hóa Môn, hai chưởng va cham, Nam Cung Sát liền lui về phía sau ba bước, lúc này mới ổn định lại.

Không ngờ bị Đạo Húc thánh tử đẩy lui.

Pháp lực của Đạo Húc thánh tử ở phía trên Nam Cung Sát.

Pháp lực của Kim Tiên có khác biệt rất lớn, có tuyệt đỉnh Kim Tiên như đệ tử chấp pháp ngục, có thể giết chết trên trăm vị Kim Tiên bình thường, mà Tổ Tiên cũng giống như vậy, chia làm ba bảy loại.

"Chẳng lẽ Vũ Hóa Môn thật sự muốn khai chiến cùng Nam Cung thế gia ta! Quả thực là phản rồi!" Nam Cung Diệt tức đến nỗi nổi trận lôi đình, nhưng cũng không làm gì được Đạo Húc thánh tử.

Trông thấy một màn này, Phương Hàn âm thầm tán thưởng, nguyên bản hắn cho rằng lá gan của mình đã đủ lớn rồi, thế nhưng không thể tưởng được, lá gan của Đạo Húc thánh tử lại càng lớn hơn, hơn nữa cao tầng của Vũ Hóa Môn rất cường ngạnh. Đối mặt với áp bách tuyệt không chịu thua.

"Nếu khai chiến, chúng ta tuy có hai người, thế nhưng hoàn toàn có thể giết chết toàn bộ bốn người các ngươi!" Thần Nhất Mi cũng thể hiện nanh vuốt, lạnh lùng nói: "Chuyện lần này Nam Cung thế gia các ngươi đuối lý, ta cũng không ngại tới Thiên Đình phân xử."

"Được rồi được rồi, Vũ Hóa Môn, Nam Cung thế gia đều là vương giả đại phái, không nên bởi vì một chuyện nhỏ mà xảy ra chiến tranh, Thiên Địa Liên Minh chúng ta đứng ra hòa giải." Hoa Thần phu nhân lên tiếng: "Phong Duyên, ngươi hãy gỡ bỏ phong ấn Nam Cung Hoành ra, sau đó biến chiến tranh thành tơ lụa, bồi thường chút ít là được."

"Không được, không thể bồi thường!" Ngữ khí của Đạo Húc thánh tử rất sắc bén: "Lần này Nam Cung Hoành động thủ trước, khiêu khích Phong Duyên, là Nam Cung thế gia sai, nếu bồi thường phải là Nam Cung thế gia bồi thường. Hơn nữa phong ấn cũng không thể mở, để Nam Cung Hoành quỳ tại đây ba ngày, để người người biết kẻ đối nghịch với Vũ Hóa Môn ta sẽ có kết cục thế nào! Đương nhiên nếu như các ngươi có bổn sự, có thể tự mình đi phá phong ấn."

"Đúng vậy." Thần Nhất Mi cũng cười nói: "Ta lại có một chủ ý, Nam Cung thế gia các ngươi nếu không sợ mất mặt, vậy bồi thường chút ít, tỉ như trăm đạo linh mạch cấp một, vài trăm triệu cân Phật chi gì gì đó. Chúng ta ngược lại có thể giải khai phong ấn cho Nam Cung Hoành, để hắn không phải quỳ nữa, nếu không thật là dọa người a."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận