Vĩnh Sinh

Bên trong một tòa sơn mạch tại Hư Châu, mây mù lượn lờ, thương tùng rậm rạp, khắp nơi đều là nước rơi suối chảy, linh vượn, tiên hạc, bạch lộc... Các loại Linh Thú lượn lờ qua lại, hiện ra khí chất của nhất phái tiên gia.

Trong Hư Châu, đây là dãy núi lớn nhất, kéo dài không dứt. Phong cảnh như vẽ, chính là bởi vì như thế cho nên Hư Châu đặc biệt rất nhiều tán tu, còn có một số môn phái nhỏ, đều định cư trong đó, không tranh quyền thế.

Mặc dù như thế, thế nhưng bởi vì Hư Châu quá lớn, vẫn có một số nơi sơn thủy không có người ở.

Phương Hàn nhìn một mảnh non xanh nước biếc không một bóng người, liền đáp xuống.

Hắn một tay nhấc một tay nhấc Đồ Cương, thi triển phong ấn hoàn toàn giam cầm kẻ này. Ngay cả nửa điểm thần niệm cũng không thể truyền ra, giống như chó chết bị ném vào trong dòng nước phía trước, mặc cho thác nước cọ rửa.

Mà Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi trong tay đều tóm đám đệ tử thần ngục, mỗi tên đều bị phong ấn.

"Sư đệ, may là sáu tên đệ tử này đều bị ngươi đánh trúng, nguyên khí đại thương, nếu không thật đúng là chúng ta cũng khó bắt được bọn chúng. Nhất là tên Lục Nhĩ Linh Vương Hùng Chân Tông, trên người có một môn thần thông Thiên Độn Thập Chuyển, chui vào sâu trong địa mạch, nếu như không phải ta thi triển ra Đạo thuật Thần Du Cửu Thiên, bọn chúng thật sự sẽ chạy mất." Đạo Húc thánh tử cũng ném đám người này xuống, nhìn đám người này bị thác nước cọ rửa, nhìn Đồ Cương bị phong ấn không thể nhúc, trên mặt liền hiện ra khoái cảm báo thù.

"Xử lý đám người này thế nào bây giờ?" Thần Nhất Mi nói: "Giết toàn bộ hay nhốt lại? Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, sư đệ, ta thật không tưởng nổi ngươi cư nhiên có thể đạt được loại cảnh giới này, vừa rồi khoảng chừng chín lão ngoan đồng cấp bậc vô thượng Tổ Tiên của Hư gia xuất thủ, ngươi cư nhiên có thể đánh lui bọn họ, còn mở ra thời không chi môn đem lực đạo tiến vào trong đó công kích, thôi toán vị trí của bọn họ, khiến bọn họ bị thương? Cái này chỉ sợ là Tổ Tiên đỉnh phong mới có thể làm được, hiện tại ta thật sự không thể tưởng tượng nổi, nếu như sau khi ngươi tấn thăng tới Tổ Tiên sẽ uy mãnh thế nào."

Một vị Kim Tiên đối mặt với công kích của chín đại vô thượng Tổ Tiên, sau khi trực tiếp đánh tan hết thảy, còn mở ra thời không chi môn, thôi toán ra vị trí cụ thể của bọn họ, đem lực đạo tuyệt thế oanh kính vào, kích thương chín đại vô thượng Tổ Tiên. Vấn đề này nói ra cũng sẽ chẳng có ai tim.

Trước kia, lúc Phương Hàn chưa luyện hóa tàn phiến Tạo Hóa thần khí cùng Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến, pháp lực tuy có thể xé rách Tổ Tiên, thế nhưng cũng không có năng lực thắng được vài vị Tổ Tiên liên thủ.

Thế nhưng hiện tại, hoàn toàn bất đồng, tàn phiến Tạo Hóa thần khí trong nội đan Nộ Chiến Liệt Long Kình làm lực lượng của hắn tăng lên gấp đôi, Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến cũng cho hắn đại lượng pháp tắc Tổ tiên. Thực lực mới có thể kinh thế hãi tục như thế, tới tình trạng hù chết Tiên Nhân.

Nhất là ở sâu trong thần quốc của hứn, du chi Phật Đà Thánh nhân đang được thắp lên, tùy thời tùy khắc chiếu sáng, cơ hồ cũng có thể giống như Đồ Cương, tấn thăng đến tu vi Tổ Tiên.

Đối với Phương Hàn một chiêu đánh tan chín đại Tổ Tiên, Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi cơ hồ là bội phục sát đất.

"Làm sao bây giờ? Nhổ cỏ tận gốc, không lưu hậu hoạn. Phong Duyên sư đệ! Ba tên đệ tử chấp pháp thần ngục Thiên Đình giao cho ta, bọn chúng phi thường cường hoành, ta chính là đang muốn đem bọn chúng luyện chế một môn Đạo thuật, Tam Dương Nhất Khí Chân Thiên Nguyên Thần, đúng rồi, sư đệ, sau khi ngươi thu Bát Bộ Phù Đồ của tên Đồ Cương kia, đồng thời rút lấy pháp tắc Tổ Tiên của hắn, còn có rất nhiều loại thần thông, hãy lưu lại mạng sống của hắn giao cho ta, hiện tại ta không hi vọng chết, ta muốn vĩnh viễn tra tấn, khiến cho sau khi hắn nhận hết thống khổ nhân gian, cuối cùng mới hoàn toàn diệt vong."

Hận ý của Đạo Húc thánh tử đối với Đồ Cương cho dù dốc hết nước tứ hải cũng khó rửa sạch.

"Tự nhiên là thế rồi!"

"Tam Dương Nhất Khí Chân Thiên Nguyên Thần cần có căn cơ đại khí vận của ba người, ít nhất đều là tu vi Kim Tiên, tiếp cận Tổ Tiên, sau đó vận dụng Tam Dương Khai Thái Chi Thuật, tế luyện bọn chúng, rót vào Tổ Tiên nguyên thần của chúng ta, trải qua lâu ngày, khiến cho bọn chúng cũng vượt qua kiếp số, tấn chức Tổ Tiên. Như vậy sau này chỉ cần ta khẽ động, là có ba Tổ Tiên Chân Thiên nguyên thần thực lực đồng dạng, vô cùng lợi hại. Đệ tử thần ngục của Thiên Đình vừa vặn là tài liệu phù hợp."

Thần Nhất Mi cũng hớn hở nói.

"Tam Dương Nhất Khí Chân Thiên Nguyên Thần là pháp môn trong bí điển của Vũ Hóa Môn chúng ta, phi thường thần diệu, bất quá tài liệu rất khó kiếm, sau khi tu thành sẽ có uy lực không gì sánh kịp." Đạo Húc thánh tử giải thích, sau đó khoanh chân ngồi xuống, đánh ra từng đạo thủ pháp huyền ảo, mỗi một thủ pháp đều hiện ra diệu dụng âm dương hòa hợp.

Trong khoảng thời gian ngắn ba đệ tử thần ngục trong tay đều biến thành một đạo thần quang, bị thu vào trong Thần quốc của hắn.

Thần Nhất Mi cũng bắt đầu tu luyện.

Hai người kia cũng thật to gan lớn mật, trực tiếp đem đệ tử chấp pháp thần ngục Thiên Đình biến thành tài liệu, bắt đầu tu luyện thần thông.

Phương Hàn gật gật đầu, đám người đồng môn to gan lớn mật như vậy, hắn tự nhiên cũng can đảm hơn nhiều, huống chi từ trước tới giờ hắn cũng không biết sợ ai.


Duỗi tay tung trảo, liền giải trừ phong ấn cho Đồ Cương.

thân thể Đồ Cương bật dậy, ha ha trường khiếu: "Vô Thường, ngươi đúng là ngu xuẩn, cư nhiên giải khai phong ấn, ta đã đợi thời khắc này rất lâu rồi. Mệnh Hoàng Tam Phi, cấp tốc trở lại Thiên Đình!"

Trong lúc nói chuyện, hắn trực tiếp xông lên tầng mây, tan biến, nhanh không thể tưởng tượng nổi.

Sắc mặt Phương Hàn vẫn bất động, cũng không đuổi theo, chỉ đưa tay ra, đại thủ kéo dài, không gian áp súc, chui vào thương khung, một lần nữa kéo Đồ Cương trở lại.

Xoạch!

Đồ Cương từ trên trời rơi xuống, bị một cỗ đại lực trực tiếp quăng ngã, đầu óc choáng váng, miễn cưỡng bò lên nhìn sắc mặt âm tình bất định của Phương Hàn, qua mấy hơi thở hắn lại gầm lên giận dữ, Bát Bộ Phù Đồ trên đỉnh đầu một lần nữa ngưng tụ thành hình, uy nghiêm của thượng phẩm tiên khí hiện ra.

Ánh mắt Phương Hàn khẽ động, cánh tay lại duỗi ra, vô luận Đồ Cương biến hóa thế nào cũng không thoát được, bị hắn cứng rắn dùng một tay ấn lên đỉnh đầu, thu lấy Bát Bộ Phù Đồ, từng đạo long khí từ trên người xông ra, dũn mãnh tiến vào trong thượng phẩm tiên khí Bát Bộ Phù Đồ.

"Phốc!"

Đồ Cương hộc ra một ngụm máu tươi, hắn cảm thấy lực lượng của thượng phẩm tiên khí Bát Bộ Phù Đồ đang không ngừng bị tước đoạt, kiện bổn mạng pháp bảo này dần dần không còn thuộc về mình nữa.

"Không!" Hắn phát ra thanh âm điên cuồng, thân thể trực tiếp đánh tới, xuất ra đạo đạo Mệnh Hoàng Thần Quyền.

Ầm ầm!

Phương Hàn dùng một tay bắt lấy bảo tháp Bát Bộ Phù Đồ, một tay mãnh liệt lật, trực tiếp ép đối phương xuống mặt đất, thật giống như con cóc bị chèn ép vậy.

"Độn Chân Pháp!"

Thân thể Đồ Cương phủ phục trên mặt đất, đột nhiên thoáng cái hòa tan giống như đại địa biến thành chất lỏng, cả người hắn chìm vào trong đó, tan biến, không ngờ lại muốn chạy trốn.

Phương Hàn bước lên, giống như hoàng giả buông xuống, cước bộ đạp trên mặt đất.

Lập tức ở mặt đất phía xa, giống như núi lửa phun trào, bầy chim bay loạn, mặt đất xuất hiện một lỗ thủng lớn, một thân ảnh bi đại lực chấn bay ra, thì ra là bị một bước của Phương Hàn khiến mặt đất rung động, chấn bay đối phương ra.

"Đồ Cương, hiện tại ngươi đã biết, cái gì gọi là lên trời không đường, xuống đất không cửa chứ?" Trên người Phương Hàn phát ra từng đạo dây thừng như cầu vồng trực tiếp cuốn lấy Đồ Cương kéo về, ném trên mặt đất.

"Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi không phải là Vô Thường? Vô Thường tuyệt đối không lợi hại như vâỵ!" Ánh mắt của Đồ Cương thập phần hoảng sợ nhìn Phương Hàn hóa thân thành Vô Thường giống như trông thấy quỷ: "Vô Thường chỉ là Tổ Tiên bình thường, cho dù lợi hại hơn nữa cũng không thể lợi hại tới trình độ này, hơn nữa ngươi còn chưa từng thi triển ra kiếm thuật Đạo thuật của Vô Thường."

"Đúng vậy, ta cũng không phải là Vô Thường, mà là đệ tử Phong Duyên của Vũ Hóa Môn, người ngồi tại ghế lô số 77, mà hai vị đây là Đạo Húc thánh tử và thái thượng trưởng lão Thần Nhất Mi. Lá gan của ngươi thật lớn, cư nhiên dám có chủ ý với Hư Mộ Vân, không còn cách nào khác, ta đành phải giết chết ngươi thôi." Phương Hàn thản nhiên nói, hình thể Vô Thường cũng không thay đổi.

"Ngươi!"

Trong cổ họng Đồ Cương khanh khách rung động, thật giống như bị sặc vậy: "Phong Duyên! Ta không biết, thế nhưng Đạo Húc thánh tử chính là bại tướng dưới tay ta, cho dù Tổ Tiên cũng bị ta đánh thành bộ dạng như chó nhà có tang! Ha ha! Chó nhà có tang, bị người nhạo báng! Ngươi vĩnh viễn không cách nào quang minh chính đại thắng được ta."

"Đến lúc này còn dùng phép khích tướng...." Đạo Húc thánh tử đứng thẳng lên, giọng nói âm lãnh: "Đồ Cương ngươi hung hoành, thế nhưng lại thật không ngờ có ngày hôm nay, vô thanh vô tức chết ở chỗ này. Ngươi nghĩ rằng ta sẽ cho ngươi cơ hội công bằng quyết chiến sao? Chết chính là chết. Không có nói nhảm nhiều như vậy, từ nay về sau nhân sinh tuyệt vời của Thiên giới, truy cầu cảnh giới cực cao đã không còn thuộc về ngươi nữa. Sư đệ, trước tiên phế hắn đi!"


"Được!"

Phương Hàn đặt một chưởng lên trên đỉnh đầu Đồ Cương, vơ vét hấp thu từng đạo thần thông, các loại pháp môn tu luyện của Long tộc, còn có thần thông Mệnh Hoàng trong cơ thể đối phương, đều nhét vào trong thần quốc của bản thân, lực lượng một lần nữa no đủ.

Cuối cùng Đồ Cương kêu thảm một tiếng, thân thể héo rút, cảnh giới không ngừng lùi lại, từ Tổ Tiên đến Kim Tiên... Thiên Tiên... Chân Tiên. Hư Tiên... Cuối cùng giống như Âu Dương lão tổ, trở lại tình trạng Trường Sinh Bí Cảnh. Loại tu vi này tại Thiên giới cũng không bằng một con kiến, tùy tiện đi ra ngoài cũng sẽ bị một đầu tiên thú ăn thịt.

Phù!

Phương Hàn vừa hít một hơi. Lực lượng trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng sôi trào, tựa hồ tùy thời đều có thể tấn thăng Tổ Tiên.

Đồ Cương vừa mới tấn thăng tới cảnh giới vô thượng Tổ Tiên, pháp lực phi thường tinh thuần, bị Phương Hàn hấp thu toàn bộ, các loại pháp tắc vừa xông vào, thần quốc trong cơ thể lập tức lột xác, pháp tắc Kim Tiên giống như Kình Thiên Trụ của Phương Hàn bắt đầu giải thể, hòa tan, biến thành chất lỏng, giống như tổ mà không phải tổ, chuẩn bị kết hợp cùng với một cỗ tổ linh nguyên mạnh ở sâu trong hư không.

"Đây là dấu hiệu sắp thông hiểu Tổ đạo, tấn chức Tổ Tiên... Nhưng mà trước đó ta phải chuẩn bị sẵn sàng, hoàn toàn luyện hóa Bát Bộ Phù Đồ, hai tháp hợp nhất!"

Phương Hàn lập tức biết sẽ phát sinh chuyện gì, cưỡng chế ngăn chặn nguyên khí tổ linh đang rục rịch, một chưởng đánh nát thượng phẩm tiên khí Bát Bộ Phù Đồ!

Bát Bộ Phù Đồ là Đồ Cương luyện chế, vừa bị đánh nát, Hồng Hoang Tổ Long ở bên trong phát ra tiếng kêu thê lương, trực tiếp biến thành Chân Long bá đạo bay vào trong bổn mạng Bát Bộ Phù Đồ của Phương Hàn.

Hai tháp dưới pháp lực cường hoành của Phương Hàn dần dần hợp nhất.

Liên tục là những thanh âm nổ mạnh từ bên trong thân thể Phương Hàn truyền tới, nhưng mà mỗi một lần nổ mạnh qua đi, thân thể Phương Hàn lại trở nên cao lớn thêm một chút, sau lưng mỗi một vị thần linh tại tinh thể thần quốc trong cơ thể của hắn đều có một con Hồng Hoang Tổ Long sống động.

Bổn mạng pháp bảo Bát Bộ Phù Đồ do chính hắn luyện chế, hiện tại hai tháp hợp nhất liền biến thành thượng phẩm tiên khí.

Hai tháp Bát Bộ Phù Đồ hợp nhất, thực lực của Phương Hàn một lần nữa tăng trưởng, áp lực cảnh giới một lần nữa bạo phát như muốn phun trào.

Lúc này đây Phương Hàn mới chân chính tích súc đỉnh phong, từ khi tấn chức Kim Tiên đến giờ không ngừng thôn phệ, cũng không biết hắn đã thôn phệ bao nhiêu đại nhân vật, Mộ Dung Sĩ, Kim Diệt Ngọc, Tào Chính Dương tám đại đệ tử thần ngục, Âu Dương Xương lão tổ, Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến, tàn phiến Tạo Hóa thần khí, còn có kiện thượng phẩm tiên khí Bát Bộ Phù Đồ vừa rồi, toàn bộ thần thông pháp tắc, tinh huyết nguyên khí của Đồ Cương.

Những vật này toàn bộ cộng lại, cho dù một trăm vị Kim Tiên cũng bị đè nổ tung, hài cốt cũng không còn. Nhưng mà Phương Hàn dung nạp xuống, hiện tại lại phát sinh biến hóa.

Từ lượng biến đến chất biến.

Cảnh giới tăng lên.

Từng đợt từng đợt khí tức tổ linh từ hư không buông xuống, Nguyên Thủy chi khí trong thân thể của hắn tự động được thiêu đốt.

Từng đợt từng đợt tức tổ linh từ trong hư không buông xuống, từng đoàn Nguyên Thủy chi khí tự động được thiêu đốt trong thân thể hắn.

Những linh mạch nguyên khí ẩn chứa khí tức vương giả kia thật giống như dầu sôi bị hỏa diễm đốt, khiến toàn thân Phương Hàn biến thành một ngọn lửa cự đại, có thể so sánh với đại nhật trên bầu trời.

Nguyên bản trong dãy núi liên miên vô tận, mưa bụi mông long, thế nhưng hỏa quang trên người Phương Hàn vừa tỏa ra, lâp tức khiến bầu trời trở nên chói chang, tất cả Thủy khí đều bốc hơi, mặt đất khô héo, thác nước biến thành vũng bùn khô cạn, thậm chí đá dưới chân cũng bắt đầu bị hòa tan.


Sau khi qua mấy hơi thở, ngọn sơn phong nơi Phương Hàn đứng liền biến thành nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, cuối cùng nham thạch bị luyện thành tro bụi hư vô, tán nhập vào trong không gian bụi bặm.

Phương Hàn giống như một cái hắc động, không ngừng áp súc, hỏa diễm tỏa ra trên người có thể thiêu đốt hết thảy thành hư vô.

Đạo Húc thánh tử, thái thượng trưởng lão Thần Nhất Mi đã sớm trốn ra thật xa. Khiếp sợ nhìn Phương Hàn: "Phong Duyên sư đệ, lần này tấn chức Tổ Tiên động tĩnh thật sự quá lớn, không biết có thành công hay không."

"Phong vân biến sắc, đại địa rung động, hắn tích súc quá mức hùng hồn, lại chiếm được truyền thừa của Cốt Thánh, tấn chức thành Tổ Tiên lực lượng sẽ rất cường hoành, thế nhưng cũng gian nan hơn vạn lần so với người thường, trong Đạo Kinh cổ xưa có ghi lại, rất nhiều đại thiên tài như vậy tại thời điểm tấn thăng cảnh giới sẽ gặp nguy hiểm cực kỳ. Bị thiên địa đố kỵ, thậm chí đại đạo cũng không dung nạp." Trên mặt Thần Nhất Mi hiện lên vẻ lo lắng, cũng không hề cảm thấy lạc quan, hai tay hắn bắt đầu đánh ra tầng tầng phong ấn, đều bao vây phiến thiên địa này lại, tránh cho khí tức tiết ra ngoài, bị cao thủ phát hiện sẽ rước lấy phiền toái, tuy bọn họ thần không biết quỷ không hay hóa thành Vô Thường cùng Thần tộc diệt sát đệ tử chấp pháp thần ngục của Thiên Đình, thế nhưng dù sao cũng không phải là chuyện quang minh gì, một khi bị người phát hiện, tiết lộ bí mật, sẽ gặp đại họa lâm đầu, Vũ Hóa Môn cũng không thể bảo vệ được.

"Chúng ta trước tiên cứ nhìn xem, nếu thật sự không được, trên người chúng ta còn có vài món cổ bảo, thậm chí bổn mạng tinh huyết, cũng có thể hộ pháp giúp sư đệ, trấn áp nguyên linh, một khi sư đệ tu thành vô thượng Tổ Tiên, trong đám Thánh tử chúng ta lại có thêm một vị cao thủ tuyệt đỉnh, đến lúc đó ta xem một số đại môn phái khác sẽ phản ứng thế nào? Nhất là bầy Thánh tử của Thái Nhất Môn tại thời điểm đi Thái Cổ Chi Khư, không biết bọn chúng sẽ có vẻ mặt thế nào?"

Đạo Húc thánh tử ngược lại chân thành hi vọng Phương Hàn đột phá cảnh giới.

"Tốt, chúng ta âm thầm chuẩn bị, chỉ cần một khi sư đệ xảy ra vấn đề, chúng ta sẽ hao phí tinh huyết thi triển ra Đoạn Tục Vũ Hóa Chân Khí, giúp hắn trên con đường nghịch thiên!"

Lời nói của hai người kia cũng không thoát khỏi lỗ tai Phương Hàn, trong lòng hắn âm thầm cảm kích, nhưng cũng không cần hai người này hỗ trợ, trí tuệ của hắn là hạng nào? Các loại tình huống hung hiểm đều đã qua được, huống chi là hiện tại?

Hỏa diễm hừng hực thiên đốt, Nguyên Thủy chi khí sinh ra hỏa diễm nung khô pháp tắc Kim Tiên của hắn thành pháp tắc Tổ Tiên, trong hư không từng đạo từng đạo pháp tắc truyền xuống, kết hợp cùng thân thể, hoàn toàn hóa thành khí tức độc hữu của Tổ Tiên.

Hết thảy đều tiến hành đâu vào đấy.

Phương Hàn trải qua biến hóa, Bát Bộ Phù Đồ trong cơ thể không cần phải nói, đã đạt tới thượng phẩm tiên khí đỉnh phong, Tam Thập Tam Thiên chí bảo mặc dù không có tấn chức, thế nhưng mỗi một kiện trong đó đều phát ra hào quang chói lọi, tùy thời đều muốn biến thành đại nhật trên bầu trời, chiếu rọi Thiên giới. Nếu như không phải Phương Hàn kiệt lực áp chế, Tam Thập Tam Thiên chí bảo sẽ chính thức bay lên trời cao, hóa thành ba mươi ba bánh xe mặt trời, tranh đoạt hào quang cùng đại nhật của Thiên giới.

Đây là Thần Đạo của vô thượng Tổ Tiên.

Tam Thập Tam Thiên chí bảo không tấn chức, trái lại Tự Do Chi Dực bắt đầu biến hóa, Phương Hàn cố ý tại thời điểm bản thân tấn chức liền tăng cường kiện bảo bối này, đại lượng pháp tắc Tổ Tiên rót vào phía trên đổi cánh.

Roẹt!

Đôi cánh này mạnh mẽ mở ra, khẽ vỗ sau lưng Phương Hàn, trong từng mảnh vũ mao đạm lam sắc cũng có rất nhiều Tổ Thần cư ngụ. Ở chỗ sâu xa trong Thiên giới, một đôi cánh cự đại cũng như ẩn như hiện truyền lại các loại tự do chi lực gia trì, kiến cho một đôi cánh này vỗ lên, có thể đi tới bất cứ địa điểm nào, không thứ gì có thể ngăn cản được tự do.

Tự Do Chi Dực biến thành thượng phẩm tiên khí.

Tiếng sấm vang rền.

Bầu trời cư nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo tia chớp trong mây đen, cư nhiên ngưng kết lại với nhau biến thành một pho tượng hình người!

Tia chớp hình người.

Những tia chớp hình người kia, mỗi đạo đều có khí tức Tổ Tiên, liên tục bổ xuống đỉnh đầu Phương Hàn.

"Lôi Tổ Chi Kiếp! Tại sao lại có nhiều tia chớp hình người như vậy! Lúc trước ta tấn chức Tổ Tiên cũng chỉ bị một đạo tia chớp nhân hình đánh xuống, đây là Lôi Tổ Chi Kiếp, tia chớp nhân hình nọ chẳng khác gì là một kích toàn lực của Tổ Tiên, có thể chống đỡ thành công, thôn phệ tia chớp này, bản thân sẽ chính thức biến thành Tổ Tiên, đây là kiếp số mà mỗi người đều có. Thế nhưng theo ta được biết, mỗi người chỉ có một kiếp, sao sư đệ lại có lắm như vậy."

Trông thấy nhiều tia chớp hình người như vậy, Đạo Húc thánh tử liền giật mình hoảng sợ than.

Vừa lúc đó những tia chớp hình người kia đều bổ xuống, đạo sau tiếp đạo trước bổ về phía Phương Hàn. Mỗi một lần tiếp xúc đến thân thể của Phương Hàn liền phát ra tiếng bạo tạc kinh thiên động địa, không gian bốn phía bị tạc thành mảnh vỡ, giống như thủy tinh rơi xuống.

Thần Nhất Mi phun ra một ngụm máu tươi, cấm pháp mà hắn bố trí cũng bị phá vỡ.

Phương Hàn lại không hề động dung chút nào, mỗi một lần tia chớp hình người trùng kích xuống, hắn đều há mồm phun ra một đoàn khí lưu, đoàn khí lưu này lập tức phá vỡ tia chớp hình người, hóa thành từng sợi điện lưu thẩm thấu tiến vào trong thân thể Phương Hàn, vì tinh thể thần quốc của hắn tăng thêm lực lượng, khiến cho Tổ Thần trong đó càng thêm lớn mạnh.

Đây là Độ Kiếp đang biến tướng.


Trên trên dưới dưới khoảng chừng trăm tia chớp hình người trùng kích xuống, nhưng đều bị khí tức của Phương Hàn đánh tan, thôn phệ tiến nhập vào thân thể, mỗi một lần thôn phệ, toàn thân Phương Hàn đều tỏa ra điện mang chói sáng.

"Đại đạo bất dung, tru diệt dị loại..."

Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện thiên âm, tựa hồ như do tự nhiên hình thành.

Một đầu đại thủ lôi đình cự đại bổ xuống, trong lòng bàn tay của cự chưởng đều là con mắt, mỗi một con mắt đều có vô số mắt kép, lập lòe tỏa ra lôi quang mang tính hủy diệt, muốn làm Phương Hàn bốc hơi.

"Đây là..." Đạo Húc thánh tử trông thấy lôi thủ đầy con mắt này, toàn thân đều nổi da gà: "Đây là Hình Chi Thủ! Chỉ khi Thiên Đình diệt dị đoan mới xuất hiện! Chẳng lẽ sư đệ là dị đoan?"

Hình Chi Thủ!

Ánh mắt dày đặc trong thủ chưởng bổ xuống, Lôi Đình có thể làm cho Tổ Tiên bốc hơi.

"Lôi chi Thiên Quân, hộ vệ thân thể ta! Trăm triệu lôi đình bất xâm, nghe ta hiệu lệnh!"

Thời điểm Hình Chi Thủ bổ xuống, Phương Hàn đột nhiên mở mắt, phía sau lưng hắn thậm chí xuất hiện một hư ảnh cao lớn, hư ảnh này toàn thân đều là Lôi Phạt chi nhãn, mặc chiến quần, trên bày tay cũng đều là con mắt. Có phần tương tự với Hình Chi Thủ.

"Hình thể của Lôi Đế Thiên Quân!"

Đạo Húc thánh tử cùng Thần Nhất Mi một lần nữa liên tiếp lui về phía sau.

"Sao hắn có thể diễn hóa ra hình thể này? Là loại đạo thuật gì mà có thể khắc chế vạn lôi a...Từ giờ trở đi Lôi Kiếp sẽ không thể làm gì được hắn nữa."

Thật ra Phương Hàn đã rút ra hư ảnh của Lôi Đế Thiên Quân từ trong trí nhớ của đám người Tào Chính Dương, nhờ Chu Thiên Nghi thôi toán. Lúc trước còn không thể thôi toán ra, thế nhưng hiện tại thoáng cái tấn thăng đến cảnh giới Tổ Tiên, thời điểm luyện hóa Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến, Chu Thiên Nghi đã tấn thăng làm thượng phẩm tiên khí, thôi toán trở nên thần diệu hơn rất nhiều, rốt cuôc làm cho Lôi pháp ngưng tụ thành bóng dáng của Lôi Đế Thiên Quân, mô phỏng ra uy áp.

Lôi Đế Thiên Quân sau lưng hắn bổ ra một chưởng, đối bính với Hình Chi Thủ, lập tức liền đánh tan Hình Chi Thủ, trăm ngàn con mắt rơi xuống, giống như sao băng rơi, toàn bộ bị Phương Hàn nuốt xuống.

Phương Hàn đứng thẳng dậy, cước bộ tiến lên, vững vàng sừng sững, ngón tay chỉ lên trời, tựa hồ muốn tách thiên địa ra, khí tức tổ linh xoay tròn quanh thân, thật lâu mới tản đi.

Nguyên khí bốn phía cũng yên tĩnh lại.

Sông núi, đại địa bị Phương Hàn hòa tan không ngờ biến thành từng đạo địa thủy hỏa phong, xoay tròn trong phạm vi mười vạn dặm, một số sinh linh, động vật, cũng đều sinh ra trong địa thủy hỏa phong.

"Cái này....."

Đạo Húc thánh tử nhìn mà không thể tưởng tượng nổi, đại địa, sông núi mới vừa rồi bị phá hủy, cư nhiên một lần nữa khôi phục lại trong địa thủy hỏa phong, thậm chí sinh linh cũng không ngừng tụ lại thành huyết nhục, hồn phách một lần nữa diễn sinh mà ra.

"Phản Bản Hoàn Nguyên, Hóa Tổ Quy Nguyên Tông..." Phương Hàn cuối cùng khoanh chân ngồi xuống, "Thiên địa đều ở trong lòng, pháp pháp như niệm, cải tạo càn khôn."

Trong thiên địa, sương mù mông lung, sơn hà như vẽ, hoàng oanh ca xướng trên tàng cây, nước suối lưu chuyển, thác nước ì ầm dội xuống. Từng ngày từng ngày trôi qua, cư nhiên đã trở thành khung cảnh như ban đầu. Làm cho người ta có một loại tư vị như mộng tự huyễn.

Đạo Húc thánh tử thậm chí thấy được một bầy bạch lộc đã tu thành cảnh giới Hư Tiên đang lao nhanh, bầy bạch lộc vừa rồi bị hóa thành tro tàn, hiện tại cư nhiên một lần nữa sinh ra, hơn nữa vẫn bảo trì tư thái như cũ. Tinh tế gặm nhai linh dược, hồn nhiên như chưa hề trải qua biến hóa sinh tử.

Mỗi một chi tiết trong phiến núi non sông ngòi này, thậm chí ngay cả con cá nhỏ trong nước đều một lần nữa miêu tả ra, hết thảy đều còn nguyên, thiên địa chính là thiên địa.

"Sư đệ... Ngươi đây là..."

"Ta đã tấn thăng đến cảnh giới Tổ Tiên, có thể thôi diễn vạn phương, cải tạo càn khôn. Thế nào? Phiến thiên địa này vẫn là thiên địa đúng không, ta miêu tả không có sai chứ? Từng cọng cây ngọn cỏ, từng con chim viên đá, hạt cát, hạt mưa đều không có nửa điểm sai khác với nguyên lai đúng không." Phương Hàn tự tin nói.

"Không có... Không có..." Trong yết hầu của Thần Nhất Mi vang lên thanh âm khẹt khẹt như bị vật gì đó mắc kẹt lại vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận