Vĩnh Sinh

Phương Hàn thi triển "Phật ta hợp nhất" cùng Thiên Thiện Phật Hoàng, đây là một thủ đoạn tuyệt thế hắn lĩnh ngộ ra sau khi dung hợp Luân Hồi Bàn, được truyền thừa một bộ phận của Luân Hồi đạo nhân.

Thần thông thi triển ra lập tức có hiệu quả, một chưởng đè chết Huyền Diệp và luyện hóa hoàn toàn, Tự Do Chỉ Dực càng thêm đang lộng.

Vốn Tự Do Chỉ Dực là chí bảo có một không hai, tuy rằng sau khi hấp thu Mậu Tuất Đỉnh cùng phù lục của Hoàng Phủ Bi Ngạn cùng với Võ Bá Hoàng Phủ Phi tấn chức tới tiên khí vương phẩm nhưng vẫn có một số điểm không viên mãn. Loại pháp bảo này tự nhiên là hấp thu pháp tắc càng nhiều càng tốt.

Một kiện tiên khí vương phẩm cũng chia ra nhiều loại. Tỷ như giữa vương phẩm đệ nhất Thầm Phán Thương và Mậu Tuất Đỉnh cách xa nhau mười vạn tám ngàn dặm.

Phương Hàn hiện tại rất thiếu tinh huyết cùng pháp tắc của Hoàng giả Chí Tiên. Trong tay hắn còn có rất nhiều pháp bảo đang chờ tấn chức vương phẩm. Tối thiêu Truyền Thuyết Trượng còn chưa tấn chức. Hoàng Tuyền Đổ cũng chưa tấn chức. Ngày sau chí bảo Tam Thập Tam Thiên tấn chức cùng không biết cần bao nhiều Hoàng giả để huyết tế mới có thể thành công.

Bát Bộ Phù Đồ ước chừng huyết tế mười tên Hoàng giả, vậy chí bảo Thiên Thần Tinh tấn chức so với Bát Bộ Phù Đồ gian nan hơn không chỉ gấp mười, đến lúc đó phải huyết tể một trảm vị? Vài trảm vị? Thậm chí là hem ngàn vị Hoàng giả?

Vừa nghĩ tới con số này, Phương Hàn cảm thấy đa đầu ran lên.

Huyền Diệp bị luyện hóa, phật quang biến mất, trạng thái phật ta hợp nhất cũng biến mất. Thiên Thiện Phật Hoàng lại khôi phục hình thể, nguyên linh chìm xuống, biến mất trong dòng sông lịch sử.

Ngay lập tức, Phương Hàn cảm thấy một cơn suy yếu.

- Trạng thái phật ta hợp nhất này tuy mạnh mẽ, đáng tiếc là sau khi giải trừ suy yếu vô cùng, tiêu hao đại lượng nguyên khí của ta, tinh thể thần quốc cũng trở nên trống rống. Tuy nhiên cũng may linh mạch nguyên khí của ta rất nhiều, có thể bổ sung lại.

Phương Hàn lập tức bắt đầu hấp thu nguyên khí thiên mạch, dung nhập trong cơ thể, bổ sung sự trống rỗng trong cơ thể.

Sau khi giết chết Huyền Diệp, phần thưởng của Thiên Đình cũng hạ xuống. Lần này không có pháp bảo cũng không có đan dược lại càng không có bí tịch Võ đạo mà là một cái nguyên khí thiên mạch ngưng kết thành hình cầu, giống như thái cực, hỗn nguyên không ngớt.

-Hả?

Phương Hàn biết Đây là một phần thưởng rất lớn của Thiên Đình. Một cái nguyên khí thiên mạch ngưng kết thành hình cầu quả thật tương đương với một phần ngàn giá trị của một linh mạch Thánh giai.


Tương đương với một phần ngàn tài phú của một đại giáo vô thượng.

Loại phần thưởng này cho dù là một số Hoàng giả bên ngoài cũng đều tấm tắc than thở.

Tuy nhiên tất cả Hoàng giả đều biết đây là một vòng chiến đấu cuối cùng, hai bên thắng lợi phải giao thủ ở vào trạng thái đỉnh nhất. Thiên Đình ban thưởng nguyên khí chính là vì quyết đấu cuối cùng của vòng tiếp theo.

Tuy nhiên Phương Hàn nghi hoặc chính là nguyên khí thiên mạch này ngưng kết thành hình cầu. không ngờ có một chút tương tự với hình cầu thái cực trong thế giới chỉ thụ.

Thế giới chỉ thụ này, cho đến thời điểm hiện tại Phương Hàn cũng hoàn toàn không biết tác đụng.

Nguyên lai hắn cho rằng khi chí bảo Tam Thập Tam Thiên cùng Bát Bộ Phù Đồ kết hợp mà sinh ra ràng buộc, trấn áp nguyên khí mà sinh ra nó, nhưng hiện tại hy vọng này tan biến.

Theo chí bảo Tam Thập Tam Thiên cùng Bát Bộ Phù Đồ càng ngày càng mạnh mẽ. hai kiện pháp bảo đã sớm tách ra. Hai kiện pháp bảo này có thuộc tính bất đồng, nhất định không thể dung hợp, cho dù là Thiên Thiện Phật Hoàng cũng không có biện pháp.

Cho nên hiện tại thế giới chỉ thụ kia vẫn bị Phương Hàn để ở sâu trong Chí Thiên Môn của chí bảo Tam Thập Tam Thiên. Lực lượng của thế giới chỉ thụ này quá yếu ớt. trước khi hắn chưa tu thành Kim Tiên còn có chút tác đụng nhỏ, hiện tại trên cơ bản là vật bỏ đi. Hắn cũng lười tế luyện, đợi về sau tìm được càng nhiều mảnh nhỏ của thế giới chỉ thụ. trở thành thế giới chỉ thụ ban đầu, đó mới là đại thần thông chân chính.

Tuy nhiên thế giới chỉ thụ biến thành hoang thần chỉ thi (thìa), trong đó có một thái cực Thần cầu vẫn đang hấp thu nguyên thuy khí cuồn cuộn không ngừng từ trong hư không. Phương Hàn vừa nghĩ tới, tâm linh máy động đang muốn suy tính ảo diệu thì đột nhiên một thanh âm cắt ngang suy tính của hắn.

Thanh âm này là một tiếng kêu thảm thiết kịch liệt.

Hắn không khỏi đưa mắt nhìn qua.

ở trong một đấu trường khác, chiến đấu giữa Quân Thương Sinh và Lý Thanh Liên đã chấm dứt, không chút bất ngờ, Lý Thanh Liên bị Quân Thương Sinh một kiếm chém chết, chia năm xẻ bảy tại chỗ, thi cốt vô tồn. Sát lục chi tử mạnh mẽ nhất dưới trướng Sát Lục Thiên Quân cứ vậy ngã xuống.

Từ đầu tới cuối Phương Hàn cũng không phát hiện tung tích của Mạnh Thiếu Bạch.

Dựa theo suy tính của hắn, Mạnh Thiếu Bạch trở thành Sát lục chi tử khẳng định sẽ tham gia Thiên Tài Chiến lần này, nhưng cùng không xuất hiện, thoát khỏi tính kế của hắn. Hơn nữa nghĩa nữ của Vĩnh Hằng Thiên Quân cũng không xuất hiện.


Điều này khiển hắn hơi có chút thất vọng, vốn hắn muốn gặp Yên Thuy Thiên.

Tuy nhiên hắn thấy được Ngụy Đông Thăng nằm vùng trong Thái Nhất Môn, không ai phát hiện hắn. Trong chiến đấu lần này cũng không nổi bật lắm. chiếm được không ít chỗ tốt, toàn thân trở ra.

Hắn vừa lòng gật gật đầu.

Tiếp đến hẳn là trận chiến cuối cùng. Trải qua lâu như vậy rốt cục đi đến cuối cùng, bước vào khoảnh khắc cuối cùng quán quân của Thiên Tài Chiến, sẽ giành được Huy Hoàng Nhận và tiên đan thánh phẩm.

Huy Hoàng Nhận thật cũng không là gì, Phương Hàn có Bát Bộ Phù Đồ cũng không cần đến tiên khí vương phẩm khác. Tuy nhiên tiên đan thánh phẩm lại là vật cần thiết, thực lực sau này muốn tăng lên một bước hoàn toàn dựa vào nó.

Đương nhiên Phương Hàn quan tâm nhất chính là làm thế nào trà trộn vào Thiên Đình, tiến vào trong kho báu, chiếm được mảnh nhỏ Tạo Hóa Thân Khí lớn như tinh cầu kia. Đây là mới là màu chốt hắn nhanh chóng tu luyện đếntrình độ khôngbị Thiên Quân giết chết.

Chỉ cần có thể giữ được mạng dưới sự đuổi giết của Thiên Quân như vậy hắn có được năng lực tự bảo vệ.

- Phong Duyên, tiếp theo chính là trận chiến giữa chúng ta. Thắng làm vua. thua làm giặc, ngươi phái nghĩ cho rõ ràng, là rời khỏi hay là lựa chọn chiến đấu với ta. Dưới kiếm của ta chưa từng giữ lại người sống.

Mộtkiếm đánh chết Sát lục chỉ từ Lý Thanh Liên. Quân Thương Sinh ngẩng đầu nhìn về phía Phương Hàn. Hắn cũng biết Phương Hàn chính là đối thủ cuối cùng của mình, trận chiến Vinh quang nhất trong đời sắp mở màn.

Phương Hàn cũng cảm thấy trận chiến với Quân Thương Sinh này có khả năng là một trận chiến gian khô nhất từ trước tới giờ. Bởi vì từ trong mắt đối phương, Phương Hàn thấy được kiên Quyết cùng với thân uy không thể chiến thắng. Đối phương là Thiên Quân chân chính chuyển thế. hơn nữa đã thức tỉnh trí nhớ của Thiên Quân. Loại địch nhân này không biết cao minh hơn Hoàng giả Thiên Địa Đồng Thọ như Quốc Hoàng. Đô Hoàng bao nhiều lần. Gần như có thể sánh ngang với đám Hoàng giả viễn cổ Hư Hoàng, Khí Hoàng.

- Trong tay của ta cũng cơ ban không lưu người sống.

Phương Hàn gật đầu với Quân Thương Sinh nói:

- Tuy ngươi là Thiên Quân chuyển thế nhưng không có nghĩa ngươi là Thiên Quân chân chính. Hơn nữa cho dù ngươi là Thiên Quân chân chính ta cũng muốn chiến đấu một trận. Nếu có thể chém giết luyện hóa ngươi, chiếm được trí nhớ truyền thừa của Thiên Quân, rất có ích lợi đối với tu vi của ta.


-Ha ha ha!

Quân Thương Sinh nở nụ cười hết sức thống khoái:

- Muốn luyện hóa ta? Không ngờ có người muốn luyện hóa ta? Một đoạn thời gian trước có một cao thủ dị tộc tên là Dực Thiên Hoàng cũng nói với ta lời này. đáng tiếc bại dưới ba kiếm của ta, chạy trối chết, còn bị ta chém rụng một cánh.

Trong lúc nói chuyện trên tay Quân Thương Sinh xuất hiện một nửa cái cánh chim lớn vô cùng, mỗi một cái lông đều trắng nõn như mới. tản mát ra uy nghiêm của Hoàng giả. Hơn nữa lông chim trắng nõn này còn có một cổ khí tức bất hủ của Thiên Địa Đồng Thọ.

- Cái gì? Đó là cánh của Dực Thiên Hoàng chí tôn Dực giới, không ngờ bị hắn chém rụng.

- Không sai đây là cánh của Hoàng giả Thiên Địa Đồng Thọ, không ngờ lại bị hắn đánh bại. Vậy Quân Thương Sinh này rốt cục mạnh cỡ nào?

- Nghe đồn cảnh giới của Dực Thiên Hoàng có thể sánh ngang với một số Hoàng giả viễn cỏ, lần này cùng Man tộc tiến công, giết chết không biết bao nhiều tu sĩ, không ngờ gục ngã trong tay của Quân Thương Sinh, quả thật là kỳ tích.

- Không phải là kỳ tích, đây là thực lực. Các ngươi có thấy rõ không. Quân Thương Sinh kia quả thật có thực lực chém giết Hoàng giả Thiên Địa Đồng Thọ.

- Phong Duyên cùng có thực lực đánh bại Hoàng giả. Ngươi xem hắn đánh bại Đồ Hoàng, Ngay cả Quốc Hoàng cũng không phải đối thủ của hắn. Cùng Quân Thương Sinh là hai hổ tranh chấp.

- Hai hổ tranh chấp tất có thương vong, cũng không biết là ai mạnh mẽ hơn?

- Chúng ta chờ xem long tranh hổ đấu thôi.

Rất nhiều cao thủ của đại giáo vô thượng đều trở nên hưng phấn. Trận chiến giữa Phương Hàn cùng Quân Thương Sinh khẳng định là phấn khích vô cùng, ai có thể vấn đỉnh Hoàng giả?

- Chém rụng một cái cánh của Dực Thiên Hoàng cũng không tính là gì cà.

Phương Hàn nói:

- Quân Thương Sinh, hy vọng tiếp theo ngươi đừng làm ta thất vọng mới tốt.

- Tự nhiên sẽ không cho ngươi thất vọng. Nếu ngươi muốn luyện hóa ta, ta cũng muốn chiếm được Bát Bộ Phù Đổ của ngươi, còn có thân thể của Thiên Thiện Phật Hoàng trên người ngươi. Kỳ thật tu vi của ngươi quá yếu ớt, toàn bộ đều dựa vào một ít Pháp môn đâu cơ trục lợi tỷ như Pháp bảo, thi hài, phù lục. Kỳ thật với tu vi của ngươi, ta căn bản khinh thường chiến đấu với ngươi. Chăng qua là vận khí của ngươi rất tốt, còn tốt hơn so với Thiên Quân chuyển thế như ta, rất nhiều Pháp bảo dồn vào ngươi, khiến cho chiến lực của ngươi tăng mạnh mới có thể đi tới trước mặt ta.


Quân Thương Sinh mỉm cười:

- Tuy nhiên vận khí cũng là một bộ phận của thực lực. Chiến đấu với ngươi, ta sẽ dùng toàn bộ lực lượng, cho cái chết của ngươi có Ý nghĩa. Hết thảy số Mệnh của ngươi đều trở thành vinh quang của ta, với tu vi của ngươi mà có số Mệnh nhưthế quả thật là quá phí phạm của trời. Chỉ có thân thể Thiên Quân chuyển thế như ta mới xứng với số Mệnh như thế.

- Ha ha ha!

Phương Hàn phá lên cười:

- Nhiều lời vô ích. chúng ta gặp lại trong trận chiến.

Dứt lời, Phương Hàn đã về trên vương tọa của môn phái.

Rất nhiều Thánh tử đều vây quanh, tâm tình bọn họ đều khẩn trương, Đám Thánh tử Vũ Hóa Môn này đều là thiên tài, tu vi từng bước trở nên cao thâm tự nhiên có thể nhìn ra được sự khủng bố của Quân Thương Sinh kia.

Bọn họ không coi trọng Phương Hàn trong trận chiến cuối cùng này.

- Sư huynh.

Tôn Thi Họa đi lên, lại khuyên bảo.

- Không sao. Quân Thương Sinh kia quả thật là lợi hại, ta cùng không nắm chắc tất thắng. Tuy nhiên Điều này càng khiến ta hưng phấn.

Phương Hàn khoát tay:

- Trong Vũ Hóa Môn chúng ta, toàn bộ người của Hoa gia đã bị Thanh tẩv, trong số đệ tử tu vi của ngươi cao nhất. Đây là túi pháp bảo ta chém giết Huyền Diệp mà có. bên trong có rất nhiều bảo bối. lấy ra chia nhau. Chờ ta chém giết Quân Thương Sinh, còn có rất nhiều thứ tốt!

Tiếng trống trận vang lên. Phương Hàn từ vương tọa đứng bật dậy.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận