Vĩnh Sinh

Phương Hàn bách chiến bách thắng, tay cầm Thiên Táng Quan, trên đỉnh đầu là Hồng Mông đại điện, với Thiên Quân chi đạo phá diệt vạn cổ, trầm luân đại địa, tay không xé đứt tay của Chiến Vương Thiên Quân Mục Dà Hoang dòng thời một quyền đánh nổ thân thể của Miêu Lê Thiên Quân.

- Trung ương cổ quốc, ta nắm giừ huyền bí của trung ương, vận chuyển áo nghĩa...

Chiến Vương Thiên Quân Mục Dà Hoang biết giờ khắc này chính là thời điểm mấu chốt nhất, hơi chút sơ ý sẽ bị Phương Hàn phong ấn, rơi vào tay địch, thân thể vạn kiếp không bị hư hao cũng sẽ bị luyện hóa thành nguyên khí Pháp bảo, hoàn toàn diệt vong, ngã xuống.

Hắn đánh ra huyền bí cao nhất của trung ương, thân thể chiếm cứ trung ương của thiên địa, dường như kết hợp cùng một nguyên điểm trung tâm nhất ở trong vũ trụ. Lập tức cánh tay bị xé đứt lại mọc ra, cùng lúc đó một ngón tay hắn điểm về hướng mi tâm của Phương Hàn. Đây là chiêu tuyệt sát, trung ương nhất kích.

Mà thân thể bùng nổ của Miêu Lê Thiên Quân lại khôi phục, tay nắm giữ càn khôn, xoay vần nhật nguyệt phối hợp với Chiến Vương Thiên Quân Mục Dà Hoang. Trong khi tấn cỏng, hình xăm đồ đằng trên người chân chính nhảy lên, diễn biến ra từng cỗ Man tộc tổ tiên khí, càng nhiều Man tộc thủy tổ từ trong hư không phủ xuống, là anh linh ngủ say bị kêu tinh.

Một chỉ của Chiến Vương Thiên Quân Mục Dà Hoang đánh về phía mi tâm của Phương Hàn.

Thần quang trong mắt Phương Hàn bắn ra, cùng điểm ra một chỉ. Trong nháy mắt, lập tức thiên địa vũ trụ dường như áp súc, thu nhỏ lại, lấy đầu ngón tay hắn làm trung tâm ngưng tụ thành một nguyên điểm, tinh thâm hơn trung ương chi đạo kia rất nhiều.

Ầm~

Hai ngón tay va chạm cùng một chỗ.

Trên mặt Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoàng lộ ra vẻ hoảng sợ, toàn thân bị một cỗ lực lượng lớn đánh tiến vào trong cơ thể, trôi nổi lên như chiếc lá, sau đó phun ra bốn chừ:

- Thiên Nguyên Nhất Kích!

Tuyệt học của Hồng Mông đạo nhân: Thiên Nguyên Nhất Kích. Tuyệt học từng khiến cho bản thân Thủy Tổ Thánh Vương bị trọng thương. Hiện tại Phương Hàn tấn chức tới cảnh giới Thiên Quân, thi triển ra môn vô học tuyệt thế này, Chiến Vương Thiên Quân cũng không phải đối thủ.

Thân thể của Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoang bay lên, Phương Hàn cùng không buông tha, thân hình nhào tới như bóng với hình. Thiên Táng Quan trong tay nháy mắt thu nhỏ lại, sau đó đánh hoàn toàn lún vào trong cơ thể Mục Dà Hoang.

- Không!

Thần sắc khủng bố trên mặt Mục Dà Hoang càng lúc càng đậm, dùng lực lượng toàn thân nhưng cùng không thể ngăn cản được ma chưởng của Phương Hàn, bị Thiên Táng Quan đánh vào trong cơ thể. Sau đó thân thể bắt đầu biến thành màu tím đen giống như trúng độc, cả người ở trên không run lên, điên cuồng gào thét như phát điên, thể thảm vô cùng.


Loại tình huống này lọt vào trong mắt khiến Miêu Lê Thiên Quân da đầu phát run.

Hắn lập tức đình chỉ tất cả thế công, bắt đầu chạy trốn.

Rầm-

Phương Hàn bước trên hư không đuổi theo, khí tức nghiên trời lệch đất. vật đổi sao dời. Ngay khi Miêu Lê Thiên Quân vừa mới thoát tới lối ra của Đan giới, hai tay Phương Hàn hư không cắt. ánh đao dòng sông vận mệnh rậm rạp đan vào thành lưới đao bao trùm xuống. Miêu Lê Thiên Quân ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị cắt thành rất nhiều mảnh thịt, rơi vãi trong không trung.

- Kỷ Nguyên Thần Trận! Phong!

Trong mắt Phương Hàn bắn ra dấu vết của Kỷ Nguyên Thần Trận, liền phong ấn những miếng thịt này ở trong không trung, đó xoay người nhìn về phía Hoa Thiên Đô.

Chín chữ cổ trên người Hoa Thiên Đô càng ngày càng rõ ràng, khí tức thiên kiếp dần dần thu vào cơ thể. Khí tức hắn giống như núi lửa bùng nổ từng đợt, chợt mở mắt. muôn đời bất hủ. Hắn dựa vào bí quyết chín chữ cổ, phù lục của Tạo Hóa Tiên Vương luyện chế xung kích đột phá tiến vào cảnh giới Thiên Quân!

Hắn đã về thời kỳ đỉnh của Hoa Thiên Quân năm xưa.

- Ha ha ha... Phương Hàn. ta cũng tu luyện tới cảnh giới Thiên Quân vô thượng, ngươi có thể làm gì được ta? Dù sao ta không kém gì ngươi, một lần nữa ngắm giừ đại vị Thiên Quân. Ngươi thủy chung không thể tạo thành uy hiếp đối với ta.

Hoa Thiên Đô cười rộ lên.

Ông~

Phương Hàn không nói lời nào, mặt không chút thay đổi giống như Hoa Thiên Đô là một con kiến. Nháy mắt phủ xuống, giang rộng tay, hai tay nắm thành Kỷ Nguyên Thần Quyền oanh kích xuống. Giờ khắc này Kỷ Nguyên Thần Quyền không kém Tạo Hóa Thần Quyền chút nào, thậm chí trong lúc chấn động ngàn vạn cánh cửa hóa thành một tòa Kỷ Nguyên Môn.

- Ta cũng là Thiên Quân, lực lượng của ta vô cùng. Phương Hàn. để ta cho ngươi biết lực lượng chân chính của ta! Cửu Tự Chân Ngôn!

Trên tay Hoa Thiên Đô xuất hiện chín chừ cổ sau đó biến đổi, mỗi chừ biến thành một bàn tay thật lớn. Chín đại biểu cho con số cao nhất trong thiên địa, bàn tay do chín chữ cổ hóa thành chém mạnh về phía Kỷ Nguyên Thần Quyền của Phương Hàn.

Hai đại tuyệt học nhanh chóng va chạm cùng một chỗ, khói bụi tràn ngập. tư thế hào hùng, khí nuốt núi sông bốc lên, ở trong Đan giới từng đám mây nấm như những ngọn Thái cổ thần sơn xuất hiện.


Phương Hàn không chút sứt mẻ, Hoa Thiên Đô lại bị một kích đánh bại. Cửu Tự Chân Ngôn biến thành bàn tay bị vỡ tan, hóa thành chín chữ cổ.

Hoa Thiên Đô hoảng sợ lui về phía sau. khóe miệng chảy ra một tia máu.

- Không có khả năng. không có khả năng. Chín chữ cổ đánh đâu Thắng đó, sao có thể bị ngươi đánh tan?

Hấn không thể tin được. Hắn vừa tấn chức Thiên Quân lại bị Phương Hàn đánh bại.

Hắn chân chính cảm giác được lực lượng của Phương Hàn. cái loại lực lượng bách chiến bách thắng. Đồng thời hắn củng thấy được kết cục bi thảm của Miêu Lê Thiên Quân, Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoang, Hoàng Phủ Bỉ Ngạn, Dực Thiên Quân!

Phương Hàn với lực của một người không ngờ liên tục đánh bại bốn vị Thiên Quân. Quả thật là không thể tường tượng.

- Ước hẹn mười năm của chúng ta quá dài. Hoa Thiên Đô, hôm nay liền hoàn toàn chấm dứt đi. Cảnh giới của ngươi củng không phải là Thiên Quân chân chính, Thiên Quân đại đạo không phải dựa vào ý chí của mình xung kích đột phá mà thành. Chín chừ cổ cũng không thuộc về ngươi.

Phương Hàn bình thản nhìn Hoa Thiên Đô bị đánh bay, chậm rãi bước tới:

- Ngươi xem. Tất cả Thiên Quân đi tới đều bị ta giam cầm, bọn họ đều không thể sống sót huống chỉ là ngươi! Phương Hàn ta một đường đi tới, cho tới bây giờ đều là vô địch, không ai có thể chiến thắng ta. Chẳng lẽ đến hiện tại ngươi còn chưa biết?

- Phương Hàn, ta liều mạng với ngươi!

Hai mắt Hoa Thiên Đô đỏ như máu, bước vào đường cùng triển khai phản kích cuối cùng.

Hắn nháy mắt nhảy lên, từng quầng sáng xuất hiện ở sau thân thể:

- Phương Hàn, ta thật hối hận lúc trước ở thế tục vì sao lại tiến hành ước hẹn mười năm với ngươi, không sớm giết ngươi để ngươi sống tới bây giờ. Tuy nhiên ta không thể sống thì ngươi cũng không thể. Cho dù ta chết củng phải kéo ngươi theo.

Hoa Thiên Đô đang thi triển một loại bí pháp tuyệt thế để ngọc đá cùng tan với Phương Hàn.


- Vô ích. Cho dù ngươi thi triển ra đạo thuật gì củng đều không có năng lực khiến ta ngã xuống. Ta tấn chức thành Thiên Quân, ý nghĩa khai sáng ra vương triều bất hủ.

Thanh âm của Phương Hàn như thần đi lại ở nhân gian truyền bá chân lý. Ờ phía sau hắn xuất hiện ba dòng khí, mỗi một dòng khí đều hóa thành một Tiên Vương: Chân Lý, Tạo Hóa, Khởi Nguyên.

Phương Hàn tấn chức Thiên Quân, lĩnh ngộ vô học của ba vị Tiên Vương khắc sâu gần như là của bản thân.

Bóng dáng ba vị Tiên Vương vừa hiện ra, khí tức áp chế tuyệt đối. Rắc rắc... quầng sáng sau lưng Hoa Thiên Đô liên tục nứt toạc ra.

Năm ngón tay Phương Hàn chụp xuống, dòng bắn lên thân thể Hoa Thiên Đô. Lập tức toàn thân Hoa Thiên Đô như bị trói buộc, trên thần từng chừ cổ nối liền bay ra.

Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, tiền.

Chín chừ cổ từ trong Vĩnh Sinh Chi Môn chảy ra, lại bị Phương Hàn mạnh mẽ bắt ra từ trên thân thể Hoa Thiên Đô, rơi vào trong lòng bàn tay, một lần nữa ngưng tụ thành một tấm phù lục.

Phù lục này vừa bị lôi ra, căn nguyên Thiên Quân trên người Hoa Thiên Đô lập tức xói mòn nhanh chóng, khí tức trong thân thể cũng hạ xuống như triều rút. Căn nguyên Thiên Quân không ngờ lại mất đi khi phù lục bị mất, lại thoái hóa xuống dưới Thiên Quân.

- Tại sao lại như vậy!

Hoa Thiên Đô điên cuồng quát lớn:

- Vì sao! Ta rõ ràng vượt qua thiên kiếp tấn chức cảnh giới Thiên Quân, vì sao lại thoái hóa cảnh giới!

- Ngươi cho là đại vị Thiên Quân dễ đạt được như vậy sao?

Phương Hàn lanh lùng nói:

- Chín chừ cô này là từ trong Vĩnh Sinh Chi Môn thoát ra, có thể vặn vẹo quy tắc. Thiên kiếp vừa rồi chẳng qua là chín chừ cổ gây ra, không phải tự ngươi chân chính vượt qua. Mất đi chín chừ cổ, ngươi liền hoàn toàn thoái hóa. Kỳ thật ngươi cũng không vượt qua thiên kiếp, ngươi thủy chung là cảnh giới dưới Thiên Quân.

- Không!

Hoa Thiên Đô hét lớn một tiếng, thân thể uốn éo muốn chạy trốn.

Đáng tiếc Phương Hàn đã lấy đi chín chừ cổ trong thân thể hắn, hoàn toàn cắt đứt tất cả hy vọng của hắn. Hắn thoái hóa xuống cảnh giới dưới Thiên Quân, càng thêm không phải đối thủ của Phương Hàn. Quả thật không có nửa điểm năng lực phản kháng.


- Thân thể của ngươi là thân thể của Hoa Thiên Quân, đối với ta mà nói có tác dụng rất lớn. Ta có thể sử dụng thân thể của ngươi. một lần nữa sáng tạo ra một Thiên Quân.

Bàn tay Phương Hàn chụp tới, giống như bắt cá hoàn toàn giam cầm Hoa Thiên Đô, đang định đưa vào Hồng Mông Điện.

Đúng lúc này, dị biến đột nhiên sinh ra!

Một cỗ khí tức tử vong mãnh liệt vượt qua thời không xa xôi truyền lại. Ngay sau đó cửa Đan giới nháy mắt bị đánh ra, xuất hiện một bóng người mở nhạt. Bóng người này hoàn toàn bị khí tức tử vong bao phủ. Đó là một người trung niên mặc nho phục giống như một nho sinh, nhưng là vừa xuất hiện, khí tức trên người phát ra mãnh liệt hơn đám người Miêu Lê Thiên Quân. Hoa Thiên Đô, Chiến Vương Thiên Quân gấp mười. Hiển nhiên đó là Thiên Quân cổ xưa cấp bậc Tai Nan, Vĩnh Hằng, Sát Lục, Hỗn Độn vượt qua nhiều kỷ nguyên, không phải Thiên Quân sinh ra trong kỷ nguyên này.

Ầm~

Miêu Lê Thiên Quân bị Phương Hàn phong ấn nháy mắt bị đánh vãng phong ấn, Miêu Lê Thiên Quân lại thoát vây.

Sau đó bóng người mở nhạt này đi lại như bay, đi tới đâu thì ở đó chuyển hóa thành quốc gia tử vong, tử vong vị diện, nhạc khúc tử vong vang vọng toàn bộ Đan giới.

Ba!

Thiên Táng Quan trong thân thể Chiến Vương Thiên Quân bị bóng người này nhìn qua một cái, bị mạnh mẽ bức ra ngoài. Mục Dã Hoang lại khôi phục tự do.

Tiếp theo bóng người mở nhạt này lại nhìn về phía Thiên Táng Quan, quan tài này không ngờ tự động bay về phía hắn.

- Chân Lý Thánh Địa! Tử Vong Thiên Quân.

Phương Hàn vừa thấy lập tức cảnh giác, hét lớn một tiếng. Thiên Táng Quan bành trướng lớn như núi, va chạm với bóng người phát ra khí tức tử vong. Đồng thời ba hư ảnh Tiên Vương trên đầu hắn tràn ngập Đan giới, tiến hành áp chế Tử Vong Thiên Quân.

- Phương Hàn, không ngờ ngươi tấn chức tới Thiên Quân, vốn chúng ta không oán không cừu. đáng tiếc ngươi chém giết tất cả Thiên Chủ của Chân Lý Thánh Địa chúng ta.

Bóng nho sinh mở nhạt kia truyền ra thanh âm:

- Cho nên lần này, ta muốn cho ngươi một giáo huấn.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận