Vĩnh Sinh

Hoa Thiên Đô đúng là người lòng dạ độc ác, mắt thấy "Đại Tam Sinh Thạch" sắp rơi vào tay Phương Hàn. Không ngờ bắt đầu huyết tế, mất hết tính người, tiêu diệt tất cả cao thủ Thiên Quân bên trong Thiên Đô Thành, hoàn toàn hòa tan hơn một vạn Thiên Quân hóa thành lực lượng của chính mình.

A...

Ở dưới ánh hào quang của Tam Sinh Thạch nhỏ chiếu rọi, từng Thiên Quân một rơi xuống biến thành tro bụi.

- Hoa Thiên Đô! Ngươi thật độc ác! Chúng ta liều mạng với ngươi!

Chúa tể Tiên Huyết phóng lên, hắn cũng biết ngày tận thế giáng xuống, không liều mạng cũng bị Hoa Thiên Đô luyện hóa:

- Bích Huyết Trường Không Kiếm! Giết!

Một cái huyết ảnh trường kiếm hiện ra ngang trời đánh thẳng tới ngực Hoa Thiên Đô.

Thế nhưng lực lượng của loại công kích này ở trước mặt Hoa Thiên Đô, quả thực là nhỏ yếu đến đáng thương, bị Hoa Thiên Đô trở tay đánh ra một kích, kiếm khí vỡ nát hóa thành tro bụi, tiếp theo đó Hoa Thiên Đô phun ra một hơi. Chúa tể Tiên Huyết hét lớn một tiếng, liền rơi xuống, thân thể hòa tan, hóa thành một giọt máu tươi, thẩm thấu vào thân thể hắn.

- Tha mạng! Thiên Đô Giáo chủ, tha mạng! Ta vẫn luôn hết dạ trung thành với ngài, kỷ nguyên kế tiếp cũng có thể phất cờ hò reo ủng hộ ngài!

Chúa tể Âm Dương quỳ xuống, liên tục dập đầu cầu xin.

Nhưng Hoa Thiên Đô đã nổi sát tâm, căn bản sẽ không bỏ qua, hắn tung ra một chiêu. Chúng Diệu Môn oanh kích xuống, chúa tể Âm Dương liền bị nghiền nát thành bột phấn.

Lưỡng Nghi Tổ sư cũng muốn phản kháng, nhưng cũng bị một cước dẫm bẹp nát.

- Tên Hoa Thiên Đô này điên rồi, mau mau rời đi, đầu nhập vào Phương Hàn, còn có đường sống!

Giờ khắc này, rất nhiều cao thủ Thiên Đình bên trong Thiên Đô Thành, Tai Nạn, Vĩnh Hằng, Lôi Đế, Sát Lục, Hỗn Độn, còn có Hắc Bạch nhị sứ, Cửu Thiên Huyền nữ, đều cảm giác được cực độ nguy hiểm, trong lòng đều hối hận. Vì cái gì lại lựa chọn đầu nhập vào Hoa Thiên Đô, nếu đầu nhập vào Phương Hàn thì hiện tại vốn không có nhiều sự cố như vậy.

Đám người Thiên Đình đột nhiên bay lên, liên thủ muốn công phá cấm pháp của Thiên Đô Thành, thoát đi ra ngoài.

Đáng tiếc Hoa Thiên Đô hoàn toàn không cho bọn họ chút cơ hội nào:


- Tai Nạn, Hỗn Độn, Vĩnh Hằng, Lôi Đế, Sát Lục, các ngươi hỗ trợ ta, hãy giao lực lượng cho ta! Bản chất tu đạo trong thân thể các ngươi rất có ích cho ta!

Hắn tung ma thủ chụp xuống, toàn bộ mọi người của Thiên Đình đều bị bao trùm ở trong đó, ma khí thật đậm đặc. Rắc! Trong đó tu vi yếu nhất chính là Lôi Đế Thiên Quân, liền nổ tung trước, hoàn toàn tử vong, một nhân vật thần thoại cứ thế ngã xuống.

"Ầm"!

Ngay sau đó, thân thể Tai Nạn Thiên Quân cũng chịu không nổi, bị đánh cho tứ phân ngũ liệt, trên người mang theo bản chất tai nạn, bị Hoa Thiên Đô hấp thu.

- Thật đáng giận! Chúng ta chọn sai đội ngũ! Tạo Hóa Tiên Vương, ngài vì cái gì phải chọn khối u ác tính này!

Vĩnh Hằng Thiên Quân cũng hốc mắt vỡ ra, máu tươi tuôn trào:

- Ta từng có cơ hội mời chào Phương Hàn!

- Mọi người đều muốn đầu nhập vào Phương Hàn, một khi đã như vậy, các ngươi đều chết đi!

Hoa Thiên Đô lại tung ra một chưởng, đánh nát đầu Vĩnh Hằng Thiên Quân.

- Hoa Thiên Đô! Ta là nữ nhân của Tạo Hóa Tiên Vương, ngươi đám giết ta, không sợ sau này Tạo Hóa Tiên Vương thoát ra từ cánh cửa Vĩnh Sinh sẽ đối phó với ngươi sao?

Cửu Thiên Huyền nữ bắt đầu đấu tranh.

- Tạo Hóa Tiên Vương cũng sẽ bị ta giết chết!

Hoa Thiên Đô đã hoàn toàn điên cuồng, bộ mặt dữ tợn:

- Hắn lợi dụng bổn tọa để đối phó với Phương Hàn, đã sớm là địch nhân của ta. Ngươi là nữ nhân của hắn vừa lúc bổn tọa mượn nếm thử chút tươi mát!

Trong lúc nói chuyện đó. Hoa Thiên Đô lấy tay chỉ một cái, toàn bộ thân thể Cửu Thiên Huyền nữ liền bị phơi bày ra. Sau đó thân thể lõa lồ của nàng bị hắn phóng tới... sau một tràng tiếng kêu la cả người nàng hoàn toàn biến mất.

Ngay sau đó, Sát Lục Thiên Quân tử vong, Hỗn Độn Thiên Quân ngã xuống, chúa tể Pháp Giới hoàn toàn trở thành tro tàn, Tử Vong Thiên Quân của Chân Lý Thánh Địa cũng chết theo đúng với tên của mình. Hồng Hoang Thiên Quân của Khởi Nguyên Vương Triều cũng bị hắn giết chết...


Hoa Thiên Đô pháp lực thông thiên ngang dọc Cỗ kim. Đợt càn quét trong Thiên Đô Thành này, ước chừng hơn một vạn Thiên Quân, đều bị hắn giết chết, huyết tế tiến vào bên trong thân thể hắn.

Thân thể hắn bắt đầu tăng vọt, hồ lô Càn Khôn bay vù ra, nhắm về phía Phương Hàn thi triển lực hút, lập tức đại Tam Sinh Thạch kia lung lay chao động.

Hoa Thiên Đô huyết tế tất cả cao thủ trong Thiên Đô Thành, kỳ thật trong Thiên Đô Thành nghịch chuyển thời gian, nên tất cả cũng chỉ xảy ra trong nháy mắt. Cho dù biến hóa bên trong Thiên Đô Thành trôi qua hàng ngàn hàng vạn năm, ở bên ngoài nhìn thấy cũng chỉ trong nháy mắt.

Mà đúng lúc này, Phương Hàn còn đang phong ấn Tam Sinh Thạch.

- Phương Hàn! Để ta xem ngươi như thế nào chống lại cùng ta! Hiện tại trong thân thể của ta tập trung lực huyết tế của một vạn Thiên Quân!

Hoa Thiên Đô thúc động Tạo Hóa Thần Khí Hồ lô Càn Khôn, kiện Tạo Hóa Thần Khí này không sai biệt lắm đã được hắn chữa trị toàn bộ, phát ra uy lực tiếp cận Tiên Vương.

Miệng hồ lô cực lớn chỉ muốn hấp thu một thứ, là "Đại Tam Sinh Thạch" lúc này đang dao động, muốn xé hư không bay đi.

Phương Hàn lộ vẻ mặt mỉm cười, phất tay áo một cái!

"Vèo!"

Một cây đại phủ từ trên tay hắn bay ra, đại phủ này chém nứt toạt gió lốc màu đen, buông xuống thế gian, phủ quang lấp lóe, uy lực thật lớn. Chính là Tạo Hóa Thần Khí: Tự Nhiên Phủ!

Tạo Hóa Thần Khí của Thánh Vương thủy Tổ Thần tộc cô đọng ước chừng hai mươi kỷ nguyên, phát huy toàn bộ uy lực có thể sánh ngang với Tiên Vương, ngay cả Thế Giới Thụ đều bị chặt đứt. Hiện tại rơi vào trong tay Phương Hàn, trải qua Kỷ Nguyên Đạo suy tính, Vĩnh Sinh khí luyện chế. Tự Nhiên Phủ ở trong tay Phương Hàn còn mạnh hơn so với lúc ở trong tay Thủy Tổ Thánh Vương. Một búa bổ tới, kinh thiên động địa. Trong hư không minh minh quỷ thần buông xuống, bổ thẳng vào Tạo Hóa Thần Khí Hồ lô Càn Khôn.

"Rắc!"

Hồ lô cực lớn kia không ngờ bị đại phủ chém tách ra.

Càn khôn khí trầm trọng từ trong đó tuôn ra cùng hai chữ Càn Khôn cũng bay ra.

Hai Tạo Hóa Thần Khí so đấu, với hồ lô Càn Khôn thất bại mà chấm dứt, nó hoàn toàn không phải đối thủ của Tự Nhiên Phủ.


- Tại sao có thể như vậy?

Hoa Thiên Đô trợn tròn tròng mắt thiếu chút nữa lọt ra ngoài. Hiện tại lực lượng của hắn tương đương với Phương Hàn, nhưng vẫn như cũ không phải đối thủ của Phương Hàn.

Kế hoạch cướp lấy Tam Sinh Thạch lớn, lại thất bại.

"Không thể! Không có khả năng như vậy! Một khi Phương Hàn luyện hóa Tam Sinh Thạch lớn này, Tam Sinh Thạch nho nhỏ của ta cũng phải bị hấp dẫn đi. Tới lúc đó, ta thực sự mất đi năng lực chống cự." Hoa Thiên Đô lòng nóng như lửa đốt.

- Hoa Thiên Đô! Ngươi còn có thủ đoạn gì, cứ thi triển ra hết đi!

Phương Hàn thân thể cao lớn vung một tay chộp vào Tam Sinh Thạch, một tay rót vào pháp lực, dung nhập vào thân thể, tạm thời nhưng không có thời gian để công kích đánh chết Hoa Thiên Đô. Tuy nhiên công kích của Hoa Thiên Đô đối với hắn mà nói, quả thực là có thể xem nhẹ không đáng kể. Một khi hắn hoàn toàn luyện hóa Tam Sinh Thạch, lúc đó sẽ là ngày tận thế của Hoa Thiên Đô.

- Trận chiến đấu này là Phương Hàn thắng, luyện hóa xong Tam Sinh Thạch. Phương Hàn có thể tấn chức tới cảnh giới Tiên Vương.

Ở bên trong Nguyên giới, Phương Thanh Tuyết, Chung Kết Thánh Vương, Phong Bạch Vũ, Linh Lung... rất nhiều các cao thủ đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ đã nhìn ra, Phương Hàn hoàn toàn nắm trong tay toàn cục, đại cục đã định.

Hoa Thiên Đô không thể tránh khỏi kết cục ngã xuống.

Luyện hóa Hoa Thiên Đô, Phương Hàn sẽ vượt qua Tiên Vương, cho dù rất nhiều Tiên Vương trở về, cũng phải bị hắn tàn sát.

"Ầm ầm!"

Đúng lúc này, trong cánh cửa Vĩnh Sinh lại truyền ra tiếng nổ vang, thanh âm lần này còn lớn hơn so với lúc phun ra Tam Sinh Thạch... không ngờ là vô số cổ tự.

Những cổ tự này gần như là bao hàm tất cả, ý nghĩa thể chữ của bất cứ nền văn minh gì đều xuất hiện ở trong đám cổ tự đó, những cổ tự này cũng có lớn có nhỏ.

Phương Hàn thậm chí thấy được, chữ Văn đối lập cùng chữ Võ. Còn có hai chữ Vũ Trụ, chữ Lão, chữ Tiên, hai chữ Nội Ngoại...

Hết thảy đủ các loại chữ đều ở trong đó.

Những chữ Văn này ước chừng có mấy vạn cái!

Cổ tự trong cánh cửa Vĩnh Sinh phun ra, nếu thu được một chữ, sau này đều có thể khai tông lập phái, thành tựu bá chủ một Phương. Thế mà hiện tại ước chừng mấy vạn cổ tự xuất hiện, nếu bị một người thu được, vậy sau này sẽ đạt tới trình độ gì đây?

- Đó là?

Phương Hàn đột nhiên ánh mắt như muốn đứng tròng, bởi vì hắn nhìn thấy tất cả Cổ tự vờn quanh một chữ thật lớn bay ra. Thể chữ này bút họa đơn giản, nhưng vô cùng huyền ảo, hơn nữa so với tất cả cổ tự đều lớn hơn nhiều. Nếu nói mấy vạn cổ tự đều là con kiến, thì thể chữ kia có thể nói chính là con voi, đại bàng.


Một thể chữ mà tất cả cộng hết lại cũng còn kém xa.

Đây là chữ Đạo cường đại nhất từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh phun ra.

Quy tắc chung của tất cả Cổ tự.

"Cổ tự này, so với Tam Sinh Thạch càng cường đại hơn nhất định phải thu lấy!" Phương Hàn bất chấp Tam Sinh Thạch còn không có trấn áp xong, lập tức ra tay, lại biến thành hải dương Vĩnh Sinh, tấm lưới Vĩnh Sinh rơi xuống, muốn một lưới đều thu hết tất cả cổ tự ở trong đó. Nếu chiếm được những cổ tự này, hắn đâu còn sợ hãi bất cứ Tiên Vương nào?

- Sát!

Hoa Thiên Đô cũng đỏ mắt, rống to:

- Chư vị Tiên Vương! Chữ Đạo đã xuất hiện, nếu để Phương Hàn chiếm được chữ Đạo, các ngươi đều phải chết!

Tới lúc này, hắn cũng không quản được nhiều như vậy! Lần này trong quá trình tranh đoạt Thần vật chư thiên, hắn đã hoàn toàn thất bại, không thu hoạch được gì. Chữ Đạo cuối cùng và mấy vạn cổ tự này nếu cũng bị Phương Hàn thu lấy, như vậy thật sự không còn chút hy vọng gì.

- Ha ha ha ha ha ha...

Ngay lúc hắn đang hò hét một Cỗ ý niệm tà ác mà mạnh mẽ từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh truyền ra, đáp xuống trên thân thể hắn. Cùng với cô ý niệm này, là thanh âm của chúa tể Nguyên Thủy:

- Tốt tốt tốt! Hoa Thiên Đô! Ta thật thích ngươi! Ngươi quá là thủ đoạn tàn độc, giết hết mọi người. Đúng! Rất phù hợp với Ma đạo! Thế gian này chỉ có cường giả mới có thể sinh tồn. Ta thật vất vả, ở chỗ sâu trong cánh cửa Vĩnh Sinh, rốt cục kiếm được chân thân của ngươi, một khối u ác tính. Khối u ác tính này lại bắt đầu lớn mạnh, ta sẽ từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh đánh ra, dung hợp cùng thân thể của ngươi, sau khi ngươi thu được, lập tức có thể tấn chức thành Tiên Vương, thu lấy chữ Đạo! Giết chết Phương Hàn, nghênh đón chúng ta trở về đi!

Không ngờ là chúa tể Nguyên Thủy lại ra tay.

Một luồng hào quang đen nhánh bay vèo ra, không ngờ vượt qua vô số Cổ tự phía trước, rơi xuống trên thân thể Hoa Thiên Đô.

Phương Hàn cũng không kịp ngăn cản tập trung nhìn vào mới phát hiện, luồng hào quang đen nhánh kia quả nhiên là một khối u ác tính thật lớn, phát ra khí tức mục nát, nặng nề, còn đang không ngừng mấp máy. Nó cực kỳ to lớn, gần như bằng cỡ với chữ Đạo. Vĩnh Sinh khí dưới sự ăn mòn của khối u ác tính, đều ào ào tiêu tán.

Đây quả thực chính là khắc tinh của Vĩnh Sinh khí.

Tồn tại của khối u ác tính này chính là để ăn mòn cánh cửa Vĩnh Sinh mà sinh ra. Không ngờ Hoa Thiên Đô chính là khối u ác tính chuyển thế.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận