Vĩnh Sinh

"Thật sự là khổ luyện ba mươi năm không bằng minh sư chỉ điểm một ngày. Ta chỉ cần một năm đã thấu hiểu âm dương, tiến vào tầng thứ tư Thần Thông Bí Cảnh, Âm Dương Cảnh. Nếu như không có sự chỉ điểm của tiền bối thì không biết là mất bao nhiêu lâu mới có thể đột phá được. Đa tạ tiền bối!"

Phương Hàn đứng thẳng dậy, hai tay rung động, một luồng cương khí từ trên tay bắn ra, ngưng tụ thành hình sư tử giống hệt như hình sư tử của Thiên Sư Đại Pháp.

Bất quá sư tử của Thiên Sư Đại Pháp có màu trắng mà của Phương Hàn ngưng tụ thành thì có màu xanh, là do cương khí bất đồng. Đây là hắn dùng Mộc Hoàng Công mô phỏng thần thông Thiên Sư.

Nhưng điểm giống nhau đó là con sư tử màu xanh này cũng rất sống động, linh hoạt, đi lại giữa trời, bộ lông dựng lên, ngẫu nhiên phát ra những tiếng gào rống đủ khiến cho bách thú khiếp sợ, quả nhiên là một con sư tử có lính tính, trí tuệ không khác gì một con sư tử bình thường.

"Biến!!! Biến!!! Biến!!!"

Phương Hàn hô lên ba tiến, sư tử màu xanh rùng mình một cái, lại biến hóa thành một con mãng xà lớn như Hắc Thủy Vương Xà, phát ra những tiếng xì xì, chiếc lưỡi màu xanh không ngừng thò ra thụt vào, răng nanh bén nhọn nhe ra, tựa như muốn tìm con mồi.

Đây là cương khí có được linh tính, cũng chỉ có sau khi luyện tới Âm Dương Cảnh mới có thể làm được.

Lúc này cương khí, pháp lực trở nên tinh diệu vô cùng. Chỉ cần một mã lực cũng có thể đánh bại ba đến năm mã lực của tu sĩ ở Nguyên Cương Cảnh.

Đây là sự khác biệt của phẩm chất cương khí.

"Lực lượng mười vạn mã lực, không thể ngờ được là mới tu luyện tới tầng thứ tư mà lại có pháp lực mạnh mẽ như vậy. Bình thường cao thủ tầng thứ tư Thần Thông Bí Cảnh, lĩnh ngộ được âm dương, pháp lực chừng năm sáu ngàn đã là nhiều lắm rồi. Ngươi đã dùng qua linh đan gì?"

Thanh âm của thần bí nhân lại vang lên.

Tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh mới có được lực lượng vạn mã lực, người ở tầng thứ tư bình thường chỉ có lực lượng năm sáu ngàn mã lực. Mà tầng thứ ba thì là ba ngàn mã lực.

Tầng thứ hai, Chân Nguyên Cảnh thì từ ba trăm đến sáu trăm mã lực.

Tầng thứ nhất thì từ tám mươi đến hai ba trăm mã lực.

Mà hiện tại Phương Hàn có lực lượng mười vạn mã lực, thật sự là quá khác biệt, khiến cho thần bí nhân kinh ngạc không thôi. Lực lượng mười vạn mã lực tiếp cận lực lượng của cao thủ Kim Đan Cảnh rồi. Bất quá phẩm chất của pháp lực vẫn còn kém rất nhiều so với của cao thủ Kim Đan Cảnh.

Pháp lực của cao thủ Kim Đan Cảnh có phẩm chất rất cao, chỉ cần một vạn mã lực đã có thể đánh bại mười vạn mã lực của Phương Hàn. Dù sao thì lực lượng cũng không thể bù vào sự chênh lệch ba cảnh giới được.

"Vãn bối đã từng dùng qua Pháp Thánh Xá Lợi." Phương Hàn cũng không giấu diếm nói: "Còn dùng Di Hoa Tiếp Mộc Thuật để thu lấy pháp lực của một đầu Hắc Thủy Vương Xà vừa hóa thành giao."

"Pháp Thánh Xá Lợi? Loại đan dược này không phải tầm thường, cần phải có bổn nguyên của cao thủ Kim Đan Cảnh mới có thể luyện chế được. Kỳ ngộ của ngươi cũng không nhỏ. Về phần Di Hoa Tiếp Mộc Thuật thì ngược lại, chỉ có kẻ điên mới làm chuyện mạo hiểm như vậy. Ngươi muốn tu vi tăng nhanh đến vậy sao? Là vì muốn báo thù sao?" Thần bí nhân suy đoán cực kỳ chuẩn xác.

"Không sai, mười năm sau ta có một ước hẹn chiến đấu sinh tử một người, mà người đó là cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, trong vòng mười năm ta nhất định phải đuổi kịp hắn." Phương Hàn đem chuyện ân oán giữa hắn với Hoa Thiên Đô nói ra một lần, cũng đem chuyện Hoa Thiên Đô lấy được chân truyền của Bàn Võ Tiên Tôn, có được đạo khí nói hết ra. Dù sao thì ở trong đại điện này cũng không có chuyện gì làm. Hai người cũng đều là người bị vây khốn ở đây, có thể nói là đồng mệnh tương liên.

"A? Càng ngày càng thú vị, ngươi khi còn chưa tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh mà đã dám khiêu chiến với người như vậy? Bàn Võ Tiên Tôn, đó một người rất mạnh mẽ…... Mặc dù hắn cũng chưa có thành tiên nhưng pháp lực cao cường, là nhân vật số một số hai ở Huyền Hoàng Thế Giới vạn năm trước. Người tìm được chân truyền của hắn mạnh đến mức nào thì ta cũng đoán được."

Thần bí nhân cười ha hả, ngược lại cảm thấy Phương Hàn rất có dũng khí, rất đáng khen ngợi.

"Đa tạ sự tán thưởng của tiền bối!!!"

"Tốt lắm, thọ mệnh của ngươi là chín trăm năm, qua một năm là lại thiếu đi một nă, bất quá ta vừa rồi giúp ngươi giảm bớt được trăm năm khổ tu. Tu vi ngươi trước kia tăng tiến quá nhanh, muốn lĩnh ngộ đột phá qua bước mấu chốt thì phải tốn rất nhiều thời gian, công sức, chậm chạp vô cùng. Đây là một điểm mà ngươi phải chú ý, ta hy vọng ngươi có thể tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, thọ mệnh tăng thêm tám tăm năm, sống lâu thêm một chút, có thể cùng ta nói chuyện, không bị chết sớm."

Thần bí nhân tựa hồ cảm thấy mệt mỏi, nói: "Tốt lắm, ngươi tiếp tục tu luyện đi, có chỗ nào khó khăn thì có thể hỏi ta."

"Hay rồi!!! Có một người như vậy không khác gì được chưởng giáo tiên tôn của Vũ Hóa Môn tự thân chỉ dạy." Diêm vỗ vỗ đầu nói, "Xem ra hy vọng thoát khỏi nơi này của chúng ta nằm ở trên người này!!!"

"Ta vừa mới luyện thành Âm Dương Cảnh, còn cần phải tu luyện thêm một thời gian nữa mới có thể luyện tới đỉnh phong, nhưng mà không sao, ta có rất nhiều thời gian." Phương Hàn gật gật đầu.

Dựa theo đạo lý, muốn đột phá một tầng cảnh giới cần phải có một thời gian dài rèn dũa, muốn đạt tới đại thành của Âm Dương Cảnh thì cần phải có một thời gian dài chăm chỉ tu luyện……...

Sau khi Phương Hàn bị ép tiến vào trong Thái Nguyên Tiên Phủ thì Vũ Hóa Môn cũng nổi lên một hồi sóng to gió lớn.

Vũ Hóa Thiên Cung, trên Thiên Hình Thai.

Thiên Hình trưởng lão, Thiên Công trưởng lão, Truyền Công trưởng lão, Thiên Đan trưởng lão, Thiên Thư trưởng lão, Thiên Hạc trưởng lão… tất cả các đại trưởng lão đều tụ họp tại đây.

Những trưởng lão này đều là những cao thủ tầng thứ chín, thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, đạo pháp thâm sâu, thần thông quảng đại, trong đó có Thiên Hình trưởng lão đã bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, nắm giữ đại quyền sinh sát.

Lực lượng này đủ để đem trời đất đánh thành một mảng hoang tàn. Vũ Hóa Môn không hổ là một trong mười đại môn phái Tiên Đạo, lực lượng hùng hậu đến mức đáng sợ.

Hai chân truyền đệ tử Phương Thanh Tuyết, Hoa Thiên Đô cũng ở tại đây, kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho các trưởng lão. Mà hai người cũng không ngừng công kích nhau.

"Thiên Hình trưởng lão, là Hoa Thiên Đô bức tử Phương Hàn, khiến cho Vũ Hóa Môn mất đi một vị thiên tái trăm năm khó gặp. Hoa Thiên Đô là người đứng đầu chân truyền đệ tử của môn phái, đáng lẽ phải giống như anh cả, bảo vệ cả vị sư đệ nhưng mà hắn lại không làm như vậy. Cậy vào thần thông pháp lực của mình mà ức hiếp người khác, chèn ép thiên tài, không có tư cách là huynh trưởng. Thỉnh các trưởng lão xét xử!"

Phương Thanh Tuyết nói với giọng lạnh như băng.

"Hoa Thiên Đô! Ngươi có gì để nói lại không? Phương Hàn đích thật là một người có tiềm lực, có thể giết chết Thất Diệp Ma Quân, lại đoạt được ma đao Huyết Thương Khu, còn dùng Ngũ Ngục Vương Đỉnh bắt được sáu chân nhân của Thái Nhất Môn, một lần này cũng mang lại uy phong rất lớn cho Vũ Hóa Môn chúng ta." Thiên Hình trưởng lão sắc mặt còn lạnh hơn của Phương Thanh Tuyết, nhìn Hoa Thiên Đô nói.

Các đại trưởng lão còn lại cũng trao đổi ánh mắt với nhau.

Đối với chuyện Phương Hàn làm, trong tâm bọn họ cảm thấy rất thống khổ. Thế lực của Thái Nhất Môn quá cường đại, mấy năm gần đây càng ngày càng bạo ngược. Thậm chí có ý đồ thống nhất toàn bộ Tiên Đạo, những trưởng lão này không thể ra mặt đối đầu với bọn họ, nhưng mà một đệ tử nho nhỏ như Phương Hàn thì lại rất thích hợp.

Hơn nữa Phương Hàn có hai kiện pháp bảo, đều là những ma bảo có uy lực cực lớn, nếu như đưa về Vũ Hóa Môn thì thực lực của môn phái sẽ tăng thêm không ít. Hiện tại lại mất hết tất cả như vậy, thật sự là rất đau lòng.

"Ta không muốn cãi nhau với Phương sư muội, có điều Phương sư muội nói Phương Hàn tốt vậy thì ta mời một người nói chuyện với Phương sư muội." Hoa Thiên Đô cũng không có chút biểu tình gì, tay vung lên, một luồng gió nổi lên, mang theo vài người đưa vào trong, là Phương Thanh Vi, Tiêu Thạch, Diệp Nam Thiên, Nguyên Kiếm Không, là bốn người có đại thù với Phương Hàn.

"Phương Thanh Vi, ngươi nói đi, Phương Hàn là người tốt hay người xấu? Thanh Tuyết sư muội là tỷ tỷ của ngươi, chắc hẳn ngươi sẽ không nói dối, lần này các ngươi đi lịch lãm trên biển, Phương Hàn đối với các ngươi như thế nào, cứ nói rõ hết ra." Thủ đoạn của Hoa Thiên Đô thật là lợi hại, lại mang Phương Thanh Vi ra để đối đầu với Phương Thanh Tuyết, một chiêu này thật là thâm hiểm.

"Phương Hàn muốn nhập ma, ma tính nồng đậm, tu luyện ma công, coi trời bằng vung, hơn nữa cũng giết chóc khắp nơi, không khác gì những đại ma đầu kia! Tỷ tỷ, tỷ ngạn vạn lần đừng để Phương Hàn lừa gạt, bằng không với thân phận của hắn, chẳng qua chỉ là một tên nuôi ngựa ở Phương gia chúng ta, làm sao tu vi lại có thể tăng tiến nhanh như vậy? Nhất định là có trưởng lão của Ma Môn truyền dạy ma công cho hắn."

Phương Thanh Vi nhìn thoáng qua tỷ tỷ, có chút do dự, nhưng sau đó nhìn lại Hoa Thiên Đô, lá gan cũng lớn lên, tiếng nói cũng dần lớn lên.

"Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy sao?" Vẻ mặt của Phương Thanh Tuyết càng trở nên lạnh lẽo.

"Tỷ tỷ! Vấn đề này cũng không phải là giả, Tiêu Thạch! Hôm nay may mắn có nhiều vị trưởng lão như vậy, ngươi kể lại chuyện của ngươi đi!" Phương Thanh Vi càng nói càng thêm hùng hồn, tràn đầy lý lẽ.

Phịch!

Tiêu Thạch liền quỳ xuống, gào khóc: "Các vị trưởng lão, các người phải làm chủ cho ta, Phương Hàn lòng lang dạ sói, giết chết phụ thân của ta, chuyện này mẫu thân ta còn đang tu luyện ở Linh Lung Phúc Địa, chưa biết được. Nếu người biết được thì sẽ thương tâm vô cùng! Đây là Phương Hàn cố ý châm ngòi, chia rẻ mối quan hệ giữa Vũ Hóa Môn và Linh Lung Phúc Địa!!!"

Bất Dạ đảo chủ, Tiêu Bất Dạ cha của Tiêu Thạch đã bị Phương Hàn giết chết.

Thù này là thù không đội trời chung.

"Việc này……" Thiên hình trưởng lão vốn là rất tiếc khi mất đi một người như Phương Hàn, nhưng mà thủ đoạn của Hoa Thiên Đô thật là cao minh, để cho mấy tiểu bối nói ra, nhất là trong đó còn có muội muội của Phương Thanh Tuyết. Vấn đề này thật là khó giải quyết.

Dù sao thì Hoa thiên Đô cũng chiếm được một chữ lý, lại thêm thân phận đặc thù của hắn, pháp lực cao cường, cũng không thể tùy tiện trách phạt.

"Thiên Hình, xem ra chuện này làm ngươi rất khó xử."

Đúng lúc này, một thanh âm hùng hồn vang lên, rất nhiều đại trưởng lão vừa nghe thanh âm này thì sắc mặt biến đổi! Sắc mặt Hoa Thiên Đô cũng có chút biến. Thiên Hình trưởng lão là người đầu tiên đứng lên, chắp tay nói: "Chưởng giáo chí tôn, người vừa xuất quan sao?"

"Chưởng giáo chí tôn!!!"

Rất nhiều trưởng lão cùng đứng lên.

Người tới chính là chưởng giáo của Vũ Hóa Môn, là đệ nhất nhân nắm giữ Vũ Hóa Phi Thăng Kinh, là một trong những chí tôn đứng đầu Tiên Đạo.

Theo thanh âm vang lên, là một đoàn ánh sáng bay vào, đoàn ánh sáng trong suốt, cũng không thấy có người nào, thanh âm từ trong đoàn ánh sáng vang lên, "Thiên Hình, ngươi đã không thể quyết đoán được thì để cho ta."

Đoàn ánh sáng trong suốt này chính là hình thể của chương giáo tiên tôn của Vũ Hóa Môn.

"Xin chưởng giáo quyết định!" Rất nhiều đại trưởng lão cung kính nói.

"Phương Hàn là chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn, có thể giết chết ma Quân, bắt được sáu chân nhân của Thái Nhất Môn, quả là một thiên tài, mất đi một đệ tử như vậy đối với Vũ Hóa Môn chúng ta là một tổn thất rất lớn. Ta đoán là hắn vẫn còn chưa chết. Cho nên sẽ đi giải cứu hắn. Mỗi một chân truyền đệ tử đều giống như con của chúng ta, chúng ta phải trân trọng họ. Thiên Đô, ngươi có hiểu không?" Thanh âm của chưởng giáo vang lên.

"Thiên Đô hiểu! Nhưng là…...…" Hoa Thiên Đô vội nói.

"Không có nhưng nhị gì cả, ngươi sau này trở thành chưởng giáo, phải là người bảo vệ lợi ích cho đệ tử của bổn môn." Chưởng giáo chí tôn nói: "Truyền pháp dụ của ta! Trục xuất nội môn đệ tử Tiêu Thạch khỏi Vũ Hóa Môn, Phương Thanh Vi hành vi không đúng, phạt làm mèo một năm. Diệp Nam Thiên, Nguyên Kiếm Không vu khống chân truyền đệ tử, đại nghịch bất đạo, phạt làm chuột ba năm!"

Trong lúc nói chuyện, trừ trong đoàn ánh sáng trong suốt, một đạo quang hoa bay ra, chiếu lên người Phương Thanh Vy, Diệp Nam thiên, Nguyên Kiếm Không.

Ba người kêu lên những tiếng thống khổ, sau đó người Phương Thanh Vi dần dần thu nhỏ lại, biến thành một con mèo hoa! Mà Diệp Nam Thiên, Nguyên Kiếm Không lại biến thành hai con chuột lớn!

"Chưởng giáo! Người! Đã luyện tới cảnh giới này rồi! Có thể tùy ý thay đổi hình thái của vật thể? Có thể biến dở thành hay, biến nước thành mỡ rồi sao?"

Thiên Hình trưởng lão chấn động, nói với giọng tràn ngập kinh ngạc.

Phương Thanh Vi biến thành con mèo, đó chính là biến đổi hình thái thật sự, trở thành một con mèo, còn Nguyên Kiếm Không, Diệp Nam Thiên thì biến thành chuột. Đây không phải chướng nhãn pháp, mà là chân chính cải biến kết cấu hình thể của họ, đem họ biến thành súc sinh. Hiện tại bọn họ không khác gì động vật cả!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui