Vĩnh Sinh

Đại lễ mừng thọ bốn ngàn năm của Linh Lung Tiên Tôn cuối cùng cũng kết thúc.

Ở lần thịnh hội này, danh tiếng của Phương Hàn đã trở nên lẫy lừng. Chẳng những liên tiếp chiến thắng Vạn Liên Sơn, Tiêu Phi, Ma Suất, Huyết Vũ Dương, hơn nữa còn ở ngay trên lôi đài mà vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp, vượt qua được kiếp nạn khủng bố nhất trên con đường tu đạo. Sau này con đường tu luyện rất bằng phẳng, chỉ cần tích lũy nguyên khí là được.

Lần này Phương Hàn đã thật sự trở nên nổi tiếng, danh tiếng truyền khắp bốn phương.

Không chỉ dừng lại ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới mà thậm chí còn truyền đến các tinh cầu ở ngoại vực tinh không gần với Huyền Hoàng Đại Thế Giới. Mọi người sẽ biết được Phương Hàn, một người tu luyện chín mươi loại bổn mạng thần thông mà còn có thể vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp nữa.

Hơn nữa, thực lực của Phương Hàn hiển lộ ra làm cho mọi người nghiễm nhiên xếp hắn vào vị trí đệ nhất nhân trong Thần Thông Bí Cảnh.

Thậm chí có người còn mong muốn thấy được trận đại chiến giữa Phương Hàn và đệ nhất nhân trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, Phạm Thanh Ảnh để xem thử ai mới là đệ nhất.

Có điều Phương Hàn cũng không thoải mái chút nào.

Bởi vì khi hắn vừa được Đại Tu Di Thần Quang đưa ra khỏi Linh Lung Phúc Địa, dừng lại trên mặt biển thì có rất nhiều cao thủ chú ý, trong đó còn có một ít cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời tỷ như Long đạo nhân, Mộc đạo nhân, và một ít tán tu khác.

Hiện giờ Linh Lung Phúc Địa đã hoàn toàn ẩn giấu đi, biến mất khỏi mặt biển, không tu luyện tới tầng thứ ba Trường Sinh Bí Cảnh, tham ngộ được các pháp tắc của không gian thì tuyệt đối không thể tìm được.

Toàn bộ những người đến mừng thọ đều bị tống xuất ra ngoài. Phương Hàn đứng ở trên biển, xen lẫn trong đám người liền bị thu hút rất nhiều ánh mắt bất hảo không ngừng dò xét trên người hắn. Tựa như hắn là một con sơn dương lạc giữa một bầy sói đói vậy.

"Không hay! Ta bị chưởng giáo Thái Nhất Môn Hỗn Thiên đạo nhân phát ra Thiên Đạo Truy Sát Lệnh, treo giải thưởng một kiện trung phẩm đạo khí, một viên tiên đan, một trăm ức đan dược để truy sát ta. Chẳng lẽ những người này vừa ra khỏi Linh Lung Phúc Địa liền muốn giết chết ta?" Phương Hàn biết rõ hiện giờ hắn như một con chuột chạy ngang qua đường, người người hô đánh, trừ khi hắn chạy về tới Vũ Hóa Môn, nếu không thì sẽ dữ nhiều lành ít.

Giữa biển rộng, gió thổi phần phật.

Mặt trời ở trên cao, chiếu rọi ánh sáng rực rỡ, bây giờ đang là tháng sáu, tiết trời sáng sủa, ngàn dặm quanh không có chút mây.

Có điều hiện tại trên mặt biển lại rậm rạp quang hoa của pháp bảo, người vô cùng đông đảo. Toàn bộ đều là những tân khách đến mừng thọ Linh Lung Tiên Tôn, ngư long hỗn tạp, trong đó ẩn dấu không biết bao nhiêu cao thủ, nhân vật thần bí, tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh, cao thủ tầng thứ tám, thứ chín, thứ mười Thần Thông Bí Cảnh.

Trong giây lát, Phương Hàn đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Có điều dư uy của Linh Lung Tiên Tôn vẫn còn, không có ai dám ra tay ngay tại đây. Nhưng cũng không ai muốn rời đi, bởi vì giải thưởng cho cái đầu của Phương Hàn quá mê người. Huống chi hiện tại người đông thế mạnh, nếu đồng loạt ra tay thì có thể đè chết được Phương Hàn.

Có điều thực lực của Phương Hàn cũng rất cường đại, không ai muốn xuất thủ trước.

Trong khoảng thời gian ngắn, tràng diện trở nên vô cùng yên tĩnh.

Có điều lúc này có mấy cao thủ liên thủ phong tỏa không gian, quang hoa của pháp bảo không ngừng lập lòe, phòng ngừa Phương Hàn bỏ chạy ra ngoài.

Không muốn động thủ trước nhưng lại phong tỏa, chờ đợi dị biến phát sinh.

"Phương Hàn! Không hay rồi! Chúng ta đi thôi!" Diêm không cần trấn áp Nhật Nguyệt Tinh Luân, khôi phục lại toàn bộ lực lượng, thần niệm thoải mái tỏa ra dò xét xung quanh liền phát hiện ra tình huống không được tốt lắm. Hiện giờ có quá nhiều tu sĩ, trong đó có không ít cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời, đánh kiểu nào thì Phương Hàn cũng không thể chống đỡ được.

Phương Hàn tuyệt đối không dám chậm trễ, lập tức thét dài một tiếng, Bất Tử Chi Thân liền biến hóa, pháp lực ở trong ý thức hải trào ra. Phong bạo, nước xoáy nổi lên, kim đan ẩn chứa chín mươi ba loại thần thông xuất hiện, tỏa ra ánh sáng chói lọi còn mãnh liệt hơn cả mặt trời. Thoáng cái lao thẳng lên trời, muốn bỏ trốn mất dạng.

Lần bộc phát này của hắn khiến cho một ít tu sĩ đê cấp căn bản không thể chống đỡ nổi phải lui về sau, quang mang của pháp bảo trở nên tán loạn, không ít người ngã xuống biển.

Trong một cái chớp mắt, hắn đã xông thẳng vào trong Cửu Thiên Cương Phong.

Một ít lá chắn do các cao thủ bố trí bị hắn dùng thế như chẻ tre, liên tục xuyên qua mấy chục tầng pháp lực, pháp bảo. A Tỳ Khí tỏa ra quanh người hắn, Nại Hà Kiều xuất hiện tạo thành một thông đạo giữa hư không.

Hiện tại tốc độ hắn cực nhanh, cơ hồ gấp ba nghìn lần vận tốc của âm thanh. So với tràng cảnh khi chưởng giáo Vũ Hóa Môn, Phong Bạch Vũ thi triển Thuấn Sát Đại Pháp vào ba ngàn năm trước cũng không khác biệt mấy. Cũng chỉ có người có được Bất Tử Chi Thân, kim đan hộ thể như hắn mới có thể thừa nhận được tốc độ di chuyển như vậy mà không bị sao.

Khi Phương Hàn phối hợp lực lượng bản thân với pháp bảo toàn lực bỏ chạy thì cho dù là cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh khi thấy cũng chỉ có thể nhìn theo.

Sau khi Phương Hàn vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp, cho dù không sử dụng pháp bảo thì lực lượng cũng đủ mạnh mẽ khiến cho người ta không biết nói gì chớ đừng nói chi khi hắn vận dụng Hoàng Tuyền Đồ. Hiện tại Hoàng Tuyền Đồ có lực lượng ngang với các thượng phẩm bảo khí như Bất Diệt Điện Phù, Mạt Pháp Nhãn, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Thương Hải Thần Châu, Chiến Thần Tiên.

Bá!

Cửu Thiên Cương Phong với cái lạnh thấu xương. Phương Hàn dùng thế sét đánh không kịp bưng tai thoát ra khỏi sự vây khốn, đã đi được mấy trăm dặm trên biển rồi mà vẫn còn có một ít quang hoa lập lòe theo sau, một ít cao thủ vẫn chưa từ bỏ ý định.

"Phương Hàn! Ngươi nhờ bốn viên Niết Bàn Đan của ta mà thành công vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp, hiện tại muốn thoát thân sao? Không thể nào!" Hắn chỉ hơi dừng lại thì Cửu Thiên Cương Phong rung động một chút, một đầu sỏ muôn đời hiện ra trước mặt hắn, chính là Mộc Đạo Nhân. Da dẻ người này như mộc yêu, lực lượng vô cùng mạnh mẽ, tốc độ vượt qua Phương Hàn.

Đầu sỏ muôn đời là cảnh giới mà cao thủ Thần Thông Bí Cảnh không thể sánh bằng.

Một khi bước vào Trường Sinh Bí Cảnh thì sẽ có những biến hóa nghiêng trời lệch đất, không cách nào tưởng tượng nổi.

Tuy Mộc đạo nhân này chỉ là cao thủ tầng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh, Vạn Thọ Cảnh nhưng áp lực của người này gây ra cho Phương Hàn vẫn vô cùng to lớn, giống như nước bốn biển đổ xuống, không cách nào kháng cự.

Mộc đạo nhân vừa xuất hiện, bốn phía tràn ngập thanh khí, thân hình nồng đậm cương khí mộc hệ, khí thế to lớn cuồn cuộn áp bách về phía Phương Hàn. Giữa Cửu Thiên Cương Phong lại xuất hiện một mảng rừng cây sa la.

Mỗi một cây sa la này đều có linh tính, mỗi cành lá đều giống như một sợi roi, dài đến trăm trượng, lao về phía Phương Hàn, muốn quấn lấy hắn.

"Không thể dây dưa với tên này được, nếu không thì không thể nào thoát được!" Nếu như ở tình cảnh khác thì Phương Hàn rất muốn đấu một trận với Mộc đạo nhân, xem thử nếu nhờ vào thượng phẩm đạo khí thì hắn liệu có thể đấu với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời hay không.

Nhưng hiện tại không phải lúc.

Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, thân thể co rụt lại, Hoàng Tuyền Đồ run lên, Nại Hà Kiều xuất hiện, hắn đứng ở trên Nại Hà Kiều, A Tỳ Môn mở ra hiện lên ở sau lưng, để vô tận A Tỳ Khí tràn ra.

A Tỳ Khí bắn lên những cây sa la kia thì liền khiến cho chúng héo rũ xuống, hóa thành tro bụi màu đen. Những cây sa la này là do cương khí biến thành, mặc dù là cương khí của cao thủ đầu sỏ muôn đời nhưng vẫn không phải là đối thủ của pháp bảo như Hoàng Tuyền Đồ.

Nại Hà Kiều bắc ngang nam bắc, Phương Hàn đứng thẳng trên cây cầu thoáng cái đã phi độn ra xa, muốn bỏ trốn mất dạng.

"Sớm biết tiểu tử ngươi láu cá, muốn chạy!" Nại Hà Kiều đang lao đi như bay thì đột nhiên có một đạo nhân xuất hiện chắn ngay trước mặt Phương Hàn, chính là Long đạo nhân.

Hắn há miệng thổi ra một hơi, một luồng khí nổi lên, lực lượng mãnh liệt gấp trăm ngàn Cửu Thiên Cương Phong, mỗi một đạo gió lớn đều ẩn chứa trăm ngàn phi đao, phi kiếm ngăn cản trước đường đi của Phương Hàn.

"Bát Bộ Phù Đồ, Nhật Nguyệt Tinh Luân! Sát!"

Phương Hàn ra tay không chút do dự, tay áo hất lên, một luồng phật quang bay ra, Bát Bộ Phù Đồ xuất hiện, chính là pháp bảo mà hắn vừa tế luyện thành công.

"Úm Ma Ni Bá Mễ Hồng!"

"Úm Ma Ni Bá Mễ Hồng!"

"Úm Ma Ni Bá Mễ Hồng!"

Bát Bộ Phù Đồ vừa xuất hiện thì bốn phía vang vọng thanh âm tụng niệm sáu chữ chân ngôn. Chính là do mấy trăm vạn Thiên Ma, hơn một ngàn Thiên Ma Vương ở không gian bên trong Bát Bộ Phù Đồ phát ra. Lại thêm khí linh Luân Chuyển Thánh Vương, Nhật Nguyệt Tinh Luân đồng thời xướng lên, chấn động cả linh phù Ngũ Hành Địa.

Phương Hàn căn bản không phải quán chú pháp lực vào trong Bát Bộ Phù Đồ, thậm chí Nhật Nguyệt Tinh Luân, Luân Chuyển Thánh Vương, ba đại khí linh đều tự mình tu luyện vận dụng Bát Bộ Phù Đồ.

"Đây là pháp bảo gì?"

Bát Bộ Phù Đồ vừa xuất hiện liền làm cho không gian rung động dữ dội, sáu chữ chân ngôn phạn xướng không ngừng vang lên, một luồng phật quang từ trong hư không truyền tới, gia trì lên Bát Bộ Phù Đồ, trong đó còn có ba kiện trung phẩm đạo khí, mấy trăm vạn Thiên Ma, mấy vạn phi kiếm, pháp bảo kết hợp lại làm cho Long đạo nhân cả kinh, theo bản năng lui về sau.

"Sát!"

Luân Chuyển Thánh Vương thấy Long đạo nhân lui về sau thì bộc phát chiến ý mãnh liệt, đánh thẳng về phía Long đạo nhân.

Ông!

Bát Bộ Phù Đồ xoay tròn, tốc độ càng ngày càng nhanh, lăng không bay vọt lên, hóa thành ngọn núi Huyết Long Tinh, với hơn ba trăm sáu mươi vạn Thiên Ma, một ngàn Thiên Ma Vương đồng loạt ra tay, cùng phát động pháp bảo trong tay đánh về phía Long đạo nhân. Cùng lúc đó Nhật Nguyệt Tinh Luân dưới sự thôi động của Phương Hàn cũng hội hợp với mấy vạn pháp bảo, ngưng tụ thành một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa, đánh mạnh về phía Long đạo nhân.

Mấy vạn pháp bảo, Luân Chuyển Thánh Vương, Nhật Nguyệt Tinh Luân đồng thời phát động tạo nên lực lượng cường đại cỡ nào?

Tinh quang chói mắt, nhật nguyệt lu mờ. Lực lượng cường đại, quang mang chói lòa làm cho mọi thứ đều trở nên ảm đạm thất sắc.

Đây là một trận lũ pháp bảo!

Đây là lực lượng không thể ngăn cản!

"Nhật Nguyệt Tinh Luân! Trung phẩm đạo khí!" Long đạo nhân giật nảy mình, hai tay liên tục huy vũ, bố trí các lá chắn cương khí. Trong nháy mắt hắn đã bố trí hơn trăm lá chắn ở trước người nhưng cũng không làm nên tích sự gì, toàn bộ đều bị phá bỏ.

"A La Huyết Bạo Đại Pháp!"

Trông thấy pháp bảo như nước lũ đổ về, toàn bộ lá chắn do bản thân bố hạ đều bị đánh tan. Trong thời điểm nguy cấp, Long đạo nhân thể hiện ra được phong thái của một đầu sỏ muôn đời, tay trái đưa lên, đầu ngón tay run lên. "Ba!" một cái, năm ngón tay nổ tung, biến thành năm đạo huyết khí cường đại, hóa thành năm thân người giống hệt hắn, bước ra nghênh đón pháp bảo của Phương Hàn. Mỗi khi pháp bảo đánh lên một thân người thì thân người đó liền nổ tung, không gian tràn ngập huyết vụ.

Phanh phanh phanh phanh phanh!

Liên tục năm tiếng nổ mạnh vang lên, cơn lũ pháp bảo cuối cùng cũng dừng lại, mà Long đạo nhân thì bay vút ra ngoài xa trăm ngàn dặm tránh né cơn lũ pháp bảo của Phương Hàn.

Hắn hi sinh năm ngón tay của chính mình mới có thể ngăn cản được một kích này của Phương Hàn.

Hắn chưa luyện thành Bất Tử Chi Thân, đứt mất năm ngón tay cũng không cách nào dài ra lại lần nữa


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui