Vĩnh Sinh

"Tinh Đế cho rằng bản thân hắn là Thái Hoàng Thiên sao! Có thể tùy ý bóp chết ta sao? Hiện tại với cảnh giới của ta đã không phải kẻ có thể tùy ý bị người muốn nặn thế nào thì nặn rồi!"

Từ khi thoát thân khỏi Thuần Dương điện, tâm tình của Phương Hàn vô cùng thư sướng.

Cuối cùng đã thành công.

Thành công khôi phục một phần thực lực của Hoàng Tuyền Đồ, Phương Hàn cũng đã thấy được uy lực của Luân Hồi Chi Bàn. Hiện tại Hoàng Tuyền Đồ rốt cục đã hiện ra một chút thực lực của tuyệt phẩm đạo khí. Ở bên trong còn có thể khống chế thời gian, là nơi Thánh địa để tu luyện.

Hơn nữa hiện tại tài phú trên người Phương Hàn thật sự kinh người.

Hiện tại đan dược trong Bát Bộ Phù Đồ lên tới ngàn ức Thuần Dương đan! Hơn nữa Thiên ma phân liệt lên con số ba ngàn vạn, Đại thiên ma vương khoảng chừng một vạn. Mộc đạo nhân cũng đã tấn thăng lên Bất Tử Chi Thân.

Các loại tài liệu, pháp bảo, hài cốt quả thực vô số kể.

Duy nhất không được hoàn mỹ chính là một phần thân thể của điện chủ Thuần Dương điện Lữ Động Tiên đã chạy mất. Chỉ để lại nửa phần thân thể mà thôi, như vậy chỉ có thể khiến Phương Hàn tăng cường lực lượng, không cách nào tiến thêm một bước, lĩnh ngộ pháp tắc không gian, trở thành thần thoại, trở thành truyền kỳ.

Đương nhiên Phương Hàn rất thõa mãn với lần cướp đoạt này. Ngàn ức Thuần Dương đan, chính mình tu thành Bất Tử Chi Thân, càng chiếm được một môn thần thông trong ba nghìn đại đạo, Đại Vương Phách Thuật!

Hơn nữa hai kiện thượng phẩm đạo khí Đà la kinh tràng, Thiết huyết chiến kỳ cũng thu vào trong túi.

Túi pháp bảo của Tư Mã Trùng, Sở Nam Công Tử, trong đó đều có một chút bảo bối, Phương Hàn còn chưa kịp nhìn? Hai người kia tìm được rất nhiều kỳ ngộ, trong túi pháp bảo khẳng định không hề ít.

"Phương Hàn, lần này có thể nói chúng ta đã diễu võ dương oai rồi. Trở lại Vũ Hóa Môn, nhìn xem ai dám nói một chữ không với chúng ta?"

"Đúng vậy, thực lực bây giờ của ta, cho dù Phong Bạch Vũ xuất thủ muốn triệt để trấn áp ta cũng phi thường gian nan. Hoàng Tuyền Đồ đã khôi phục, hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn cũng đã xuất ra, ngay cả Lữ Động Tiên cũng có thể giết chết! Hiện tại trên thân thể ta cũng có khoảng chừng năm kiện thượng phẩm đạo khí! Trọn vẹn năm kiện! Đáng tiếc chưa tìm được sư tỷ, nếu như tìm được sư tỷ, sẽ tặng Đại hỗn độn lôi kiếm cho nàng, vừa vặn kết hợp với Lôi pháp của nàng, càng tăng thêm sức mạnh."

Phương Hàn thở dài, hơi vận chuyển lực lượng, cũng cảm giác các loại thần thông hiện ra trong đầu mình, trong phù văn của Tiểu Túc Mệnh Thuật tối thiểu đã có một hai trăm loại lạc ấn thượng cổ thần thông.

Hơn nữa hiện tại hắn cũng có mười tám loại thần thông trong ba nghìn đại đạo! Nhiều hơn một môn là Đại Vương Phách Thuật. Môn đạo thuật này trong ba nghìn đại đạo bài danh cực gần, quả thực là một thần vương đạo, bá đạo. Có lực lượng khuất phục nhân tâm.

"Phương Hàn, hiện tại chúng ta làm gì tiếp theo đây? Ngươi xem,trên trục tuyến của Vô Cực đại thế giới, hắc vân cuồn cuộn, yêu ma đã đánh tới thời điểm then chốt rồi! Chúng ta đi hay lưu lại đây?"

Lúc này ánh mắt của Diêm có thể xuyên qua rất nhiều thời không thần bí, ánh mắt hướng ra ngoài nhìn qua, Vô Cực đại thế giới nằm trên trục tuyến bị bao phủ bởi cuồn cuộn ma khí, trăm vạn dặm, ngay cả ánh mặt trời cũng bị che đi. Ở đằng xa, không biết có bao nhiêu yêu ma từ sâu trong lòng đất xuất hiện. Cuồn cuộn không dứt hướng tới Vô Cực Tinh Cung mà bổ lên.

Hơn nữa Phương Hàn có thể thấy ở trên bầu trời cao cũng có ma khí cuồn cuộn, nguyên một đám thông đạo thời không trực tiếp bị mở ra, Thiên ma bay múa loạn xạ trong đó, không biết bao nhiêu ức Thiên ma chen chúc trùng sát mà tới, khắp nơi đều là trận trận âm phong. Vô Cực đại thế giới từ cảnh bình yên nắng ấm, giờ biến thành Quỷ vực thật sâu.

Lời Diêm nói cũng khiến hắn suy tư một chút.

Rốt cuộc hiện tại rời đi? Hay là tìm cơ hội kiếm một chút lợi nữa?

Phải biết rằng Vô Cực Tinh Cung có thể nói là có rất nhiều thứ khiến hắn thèm thuồng, điện Thái Hòa có Vật Thần Chi Thạch ngưng tụ thành tiền điện khiến cho hắn phi thường thèm khát, thứ này là tài liệu tốt để cô đọng Bát Bộ Phù Đồ.

Trừ thứ này ra, các loại Kim Đan, pháp bảo càng nhiều hơn nữa.

"Chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến! Nhìn xem đại thế diễn biến thế nào. Trước tiên chờ trong chốc lát, ta ở trong Hoàng Tuyền Đồ điều chỉnh thời gian rồi tu luyện, hấp thu, luyện hóa tinh huyết của Tư Mã Trùng, trong thân thể tên Tư Mã Trùng này dung hợp một viên Linh hồn chi thạch, sau khi luyện hóa rất có ích lợi với tu vi của ta. Hơn nữa ta cũng phải luyện hóa nửa phần thân thể của Lữ Động Tiên, hi vọng có thể phá vỡ cực hạn, chạm tới một điểm pháp tắc không gian."

Trong lúc nói chuyện, thân thể Phương Hàn khẽ biến đổi liền chui vào chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ, bắt đầu điều chỉnh thời gian chi lực trong Hoàng Tuyền Đồ.

Hiện tại ở bên trong Hoàng Tuyền Đồ nghiễm nhiên đã trở thành một thế giới, đã không còn là một mãnh hỗn loạn đen kịt nữa, mà khắp nơi đều tràn ngập ánh sáng sáng ngời. Tại chỗ sâu trong không gian, Luân Hồi Chi Bàn càng lập lòe sáng ngời, giống như mặt trời cung cấp lực lượng cho Hoàng Tuyền Đồ, muôn đời chiếu rọi.

Trong một ít hư không của Hoàng Tuyền Đồ, Hỗn Độn nguyên khí nổi lên, tựa hồ như muốn bắt đầu diễn hóa ra sông núi, các loại sinh linh.

"Phương Hàn, thiêu đốt một trăm triệu Thuần Dương đan, có thể khiến một canh giờ trong Hoàng Tuyền Đồ tương đương với một năm ở bên ngoài. Nói cách khác bên ngoài trải qua 1 canh giờ, bên trong trải qua một năm."

"Ừm, Hoàng Tuyền Đồ cũng tương liên với tâm huyết của ta, bây giờ cũng nên vận dụng nó rồi." Phương Hàn tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ, đầu tiên là vận chuyển pháp lực của mình, một đạo Thuần Dương nguyên khí phun ra, khiến Hoàng Tuyền Đồ chấn động, di chuyển qua trăm ngàn không gian song song, tại một chỗ thời không phong bạo mãnh liệt vặn vẹo, nó liền lẳng lặng dừng lại, không có bất kỳ ai có thể tìm được.

"Tinh Đế trưởng lão! Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ thế nào rồi? Vô Cực Tinh Cung liệu có thất thủ hay không?"

Trông thấy Tinh Đế hạ xuống, Hồng Thiên Kinh liền vội vàng hỏi.

"Không sao, Vô Cực Tinh Cung ta xưng bá Vô Cực đại thế giới, sừng sững vạn năm không đổ, không riêng gì Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ, còn chịu lệnh của phù chiếu Tiên giới, giám sát thiên địa, giám sát chư Ma chư Phật chư Thần, nhân trong Chư Thiên, ba nghìn thế giới, hàng tỉ hư không. Không phải tùy tiện một đám ma đầu có thể tới lung lay được."

Sắc mặt Tinh Đế dữ tợn, nói: "Nhi tử của ta đâu? Sở Nam thế nào rồi?"

"Cái này…" Hồng Thiên Kinh chần chờ một lát rồi nói: "Bị Phương Hàn luyện hóa rồi, bị hắn cướp đoạt hết thảy thần thông, Phương Hàn cũng bởi vậy mà đột phát Bất Tử Chi Thân."

"Không! Nhit ử của ta đã được chư thần chúc phúc, căn bản không thể chết. Cho dù chết nó cũng sẽ được Chư Thần Quốc Độ làm cho sống lại! Nó đã lưu lại lạc ấn trong quốc gia Chư Thần." Sắc mặt Tinh Đế bất động, nhưng trong lòng lại sôi trào.

Nguyên bản Hồng Thiên Kinh cho rằng Tinh Đế này sẽ giận tím mặt, lại không ngờ rằng nhi tử bị giét mà hắn vẫn còn bảo trì được trạng thái bình thản.

"Tinh Đế đại nhân, là ta không bảo vệ tốt cho Sở Nam điện chủ!" đúng lúc này Lữ Động Tiên bị đại thương nguyên khí miễn cưỡng ngưng tụ thành thân thể, sắc mặt tái nhợt, thậm chí lực lượng còn không bằng Hồng Thiên Kinh.

Mà chín đại trưởng lão Bất Tử Chi Thân, thậm chí lực lượng lùi lại một bước, tới trạng thái Vạn cổ cự đầu bình thường. Ít nhất cũng phải mất mấy ngàn năm khổ tu mới có thể khôi phục.

"Không sao." Tinh Đế phất phất tay: "Việc cấp bách bây giờ là, chúng ta phải giết chết tên tiểu tử Phương Hàn kia, hắn tới từ Vũ Hóa Môn thuộc về Huyền Hoàng đại thế giới, nếu như không giết chết hắn, hắn sẽ trở thành tên Phong Bạch Vũ thứ hai. Vừa rồi ta khinh địch, chỉ thúc dục hai thành lực lượng, kết quả bị hắn đánh tan Hư Không đại tàng bí truyện thủ ấn của ta.Bất quá ta có thể kết luận rằng,hắn cũng không có rời khỏi Vô Cực đại thế giới. Mà là tiềm phục ở một nơi nào đó, chuẩn bị một lần nữa mượn gió bẻ măng. Lần này hắn tới Vô Cực Tinh Cung ta đánh cướp hơn ngàn tỷ Thuần Dương đan, giết chết Sở Nam. Ta sao có thể bỏ qua cho hắn. Hừ! Hắn cho rằng bản thân ẩn núp là có thể bình yên sao? Lại không biết ta có thể dự đoán tiên cơ, tương lai không cách nào thôi toán, thế nhưng hiện tại và quá khứ lại có thể dò xét một chút."

Trong lúc nói chuyện, Tinh Đế huy vũ hai tay, ấn niệm vô số lần ấn quyết, rất nhiều quang hoa lóe lên trên thân thể hắn, một bóng dáng như ẩn như hiện lóe lên bên cạnh hắn.

"Vì sao? Tại sao ta suy tính mệnh cách của người này lại biến ra thành một mảnh mơ hồ? Là vì sao? Vận mệnh của người này cũng không tuân theo quỹ tích cùng tu vi mà ta thường thôi thoán. Thậm chí cũng không thể thôi toán được vị trí của người này?"

Đột nhiên lúc này Tinh Đế trường khiếu, Hoàng Quan trên đỉnh đầu nổ tung, tóc dài bay tán loạn, chấn đắc khiến Hồng Thiên Kinh liên tiếp phải lùi lại phía sau.

"Ừm? Phù văn Tiểu Túc Mệnh Thuật của ta vì sao lại không ngừng biến hóa vậy? Ở sâu trong nội tâm tựa hồ như cảm giác có người đang tính toán với ta? Ta biết rồi, chính là Tinh Đế muốn thôi toán vị trí của ta, nhưng mà vô ích thôi, Tiểu Túc Mệnh Thuật có tác dụng điên đảo vận mệnh, đây cũng là nguyên nhân vì sao Xích Uyên Ma Tôn không thể tìm ra vị trí của Thanh Tuyết sư tỷ.

Lúc này Phương Hàn đang trong Hoàng Tuyền Đồ, muốn điên đảo thời gian tế ra đạo thuật, đem những thứ mà mình cướp đoạt được tiêu hóa. Thế nhưng bỗng nhiên hắn cảm giác được Tiểu Túc Mệnh Thuật của mình khẽ động.

Hơi chút suy đoán đã biết nguyên nhân.

Tu vi đạt tới cảnh giới thâm sâu có thể suy tính thiên cơ, không đủ suy tính tương lai. Thế nhưng có thể suy tính được một chút hiện tại, quá khứ.

Nhưng mà hắn cũng không quản chuyện này. Mà trực tiếp làm cho một trăm triệu Thuần Dương đan bốc cháy. Hoàng Tuyền Đồ tuôn ra một đoàn hỏa diễm dài ngàn dặm như một khối mặt trời nhỏ, lập tức khiến trời đất quay cuồng, thời gian trong Hoàng Tuyền Đồ bắt đầu vặn vẹo, sinh ra một loại biến hóa hoàn toàn bất đồng với thời gian bên ngoài.

Thần niệm của Phương Hàn chia làm hai cỗ, một cỗ ở bên ngoài, một cỗ ở trong Hoàng Tuyền Đồ, lập tức liền phát hiện ra một chút huyền bí của thời gian đứt gãy.

Nhưng mà hiện tại hắn cũng chưa hiểu làm cách nào lĩnh ngộ pháp tắc không gian, càng không có khả năng lĩnh ngộ pháp tắc thời gian.

Thiêu đốt một trăm triệu viên đan dược có thể khiến cho một năm trong Hoàng Tuyền Đồ tương đương với một canh giờ ở bên ngoài. Một năm thời gian này cũng đủ để Phương Hàn tu luyện.

Hai tay của hắn chặp lại, liền đem nửa thân thể của Lữ Động Tiên tới.

Lúc này thân thể của Lữ Động Tiên còn đang kịch liệt giãy dụa, thế nhưng trong Hoàng Tuyền Đồ, hắn lại không thể kháng cự chút nào. Phương Hàn nhanh chóng ấn niệm pháp quyết, chỉa tới thân thể Lữ Động Tiên, sau đó thân thể của Lữ Động Tiên bắt đầu phân giải, phá vỡ một ít phù văn trong đó rồi tiến nhập vào thân thể Phương Hàn.

Những phù văn bị phá vỡ kia chính là mãnh vỡ không đầy đủ của pháp tắc không gian.

"Không tốt! Tinh Đế trưởng lão, Phương Hàn đang luyện hóa nửa cái thân thể ta!" Trong Thuần Dương điện, thân thể của Lữ Động Tiên chấn động, lập tức cảm ứng được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận