Vĩnh Sinh

Phương Hàn đã sớm bất mãn với Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo, nhưng mà ở trong Vũ Hoá thiên cung lại không thể đối phó với người này, bởi vì trong môn phái giết chết Thái thượng trưởng lão là chuyện tối kỵ, cho dù Vũ Hoá tam thánh có cố kỵ Nhân Hoàng Bút thế nào cũng không thể chấp nhận để Phương Hàn giết chết Đằng Ngạo, điều này bằng với việc thể diện môn phái bị mất sachcj.

Mà hiện tại tình huống lại bất đồng, trong đại trận Nhược Thủy Phương Hàn giết chết Đằng Ngạo, không phải nghĩ. Sau này khi Phương Hàn lấy được Thiên Vũ Chi Khố, thực lực gia tăng gấp trăm lần, đến lúc đó Vũ Hoá tam thánh, Phong Bạch Vũ cũng không thể nói được bất cứ điều gì.

Hơn nữa đám người Vũ Hoá Môn cùng ở một chỗ với Thái Nhất Môn, Phương Hàn cũng chuẩn bị tiêu diệt toàn bộ đều báo thù rửa hận.

Về phần bọn người Thái Hoàng Thiên có phẫn nộ, hiện tại Phương Hàn cũng không quan tâm, có Nhân Hoàng Bút bảo vệ tùy thời cũng có thể đào tẫu. Hơn nữa Tiểu Túc Mệnh Thuật đảo loạn Thiên Cơ Thái Hoàng Thiên căn bản cũng không cách nào thôi toán ra sự tồn tại của Phương Hàn, cho nên không cách nào tiến hành đuổi giết.

Chính là bởi vì như thế khi Phương Hàn vừa thấy mặt đám người liền hạ độc thủ, hung hăng tung ra một chưởng, ngón tay rung động, liên tiếp thi triển ra nhiều loại thần thông trong ba nghìn đại đạo, Đại triền nhiễu thuật, Đại đóng băng thuật, Đại long tướng thuật, Đại siêu độ thuật, Đại thương khung thuật. Đầu tiên là bạch tuyến quấn quanh, đóng băng ngàn dặm, đại lực chi long, phật quang siêu độ, Thượng Thương Thủ liên tục oanh kích.

Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo lại không ngờ rằng Phương Hàn cư nhiên vừa gặp mặt đã công kích, hạ độc thủ với hắn, nhưng mà hắn là cao thủ Động Thiên Cảnh, phản ứng cực nhanh, trên mặt hiện ra thần sắc nổi giận, lập tức xuất ra Đại Âm Dương Thuật hung hăng đánh qua, muốn ngăn cản các loại thần thông trong ba nghìn đại đạo của Phương Hàn.

"Đom đóm mà dám tranh ánh sáng với mặt trăng." Phương Hàn lạnh lùng cười, bàn tay chuyển động, Đại Ngũ Hành Thuật tùy ý lưu chuyển phá vỡ Đại Âm Dương Thuật, sau đó thân thể một lần nữa tiến lên một bước, đánh ra một quyền, nắm tay xuyên thủng hư không xuất hiện trước thân thể Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo, một quyền Đại vương phách thuật này oanh kích đúng vị trí trái tim của hắn.

Phanh.

Trên thân thể của Đằng Ngạo xuất hiện một lỗ thủng. Hắn đau đớn đến nỗi liên tục thét lên, vội vàng thúc dục pháp lực toàn thân chữa trị đồng thời tung ra động thiên của mình.

Thế nhưng tất cả đều vô ích.

Phương Hàn há lại buông tha cho hắn, sau khi nắm tay xuyên thủng thân thể đối phương ngón tay lại biến hóa, từng đạo thần quang vung lên thẩm thấu vào trong động thiên của Đằng Ngạo, là hắn vận chuyển Ngũ Hành chân khí, Đại thiết cát thuật cắt động thiên của Đằng Ngạo.

Phương Hàn tích súc hùng hồn, tại cảnh giới đồng nhất, ngoại trừ những kẻ có thiên phú dị bẩm như thần thú, mãnh thú hiếm thấy trong vũ trụ ra, cho dù ngay cả kẻ coi trời bằng vung như Long tộc, thần tộc cũng không phải là đối thủ của hắn.

Tu sĩ bình thường, cảnh giới đồng dạng là Động Thiên Cảnh, Phương Hàn đều không thèm để vào mắt, đây là không sử dụng Hoàng Tuyền Đồ, nếu sử dụng Hoàng Tuyền Đồ có thể đối phó được trên năm tên cao thủ đồng cảnh giới cũng không phải là không thể.

Phương Hàn tích lũy quá mức hùng hậu, cảnh giới tăng lên cực nhanh, nếu như không phải mình đi khắp bốn phía tranh đoạt một ít cơ duyên, khẳng định còn mất hơn vạn năm cũng chưa tấn chức được. Thế nhưng một khi tấn chức lực lượng lại phi thường khủng bố.

Hiện tại Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo dưới tay hắn cơ hồ không có năng lực hoàn thủ.

"Phương Hàn, ngươi dừng tay cho ta, dám giương oai như thế, hiện tại ngươi mặc dù là đệ nhất Phó chưởng môn của Vũ Hoá Môn ta, thế nhưng chỉ có thể ngồi ngang hàng cùng Thái thượng trưởng lão, ngươi cư nhiên lại dám hạ độc thủ với Thái thượng trưởng lão như vậy, là không muốn sống chăng?" chứng kiến Đồ Ma Đại Tiên gặp nguy hiểm, đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn cùng với Tây Hoa Tử không chút nghĩ ngợi bay vọt ra, thân thể khẽ động bàn tay vung lên ném ra ba đạo phù lục, những phù lục này ném tới thân thể Đằng Ngạo liền bắt đầu hừng hực cháy lên thẩm thấu vào trong cơ thể hắn, khiến cho pháp lực của hăn tăng vọt.

Trong nháy mắt pháp lực tăng vọt, Đằng Ngạo phi lên, bàn tay liên tục kích phát phản công tới Phương Hàn, đồng thời hét lớn: "Chư vị đạo hữu Thái Nhất Môn, tên nghiệp chướng này chính là kẻ phản đồ của Vũ Hoá Môn ta, đã tiến vào Ma đạo, mọi người cùng nhau liên thủ giết chết hắn đi."

Mặc dù Đằng Ngạo biết Phương Hàn lợi hại, thế nhưng trước mắt người đông thế mạnh cho nên hắn không sợ, nhất là những nhân vật trong Thái Nhất Môn đều là kẻ thâm sâu khó lường, nếu liên thủ với bọn chúng chưa hẳn là không thể giết chết Phương Hàn.

Hiện tại tất cả mọi người đang ở trong đại trận Nhược Thủy, nguyên bản đại trận Nhược Thủy này có thể ăn mòn đạo khí, cao thủ thông thường không thể tiến vào trong đó, nhưng mà Yến Thuỷ Thiên lại rất lợi hại trong thế giới của nước, lấy nàng làm trung tâm, phạm vi ba ngàn dặm Nhược Thủy tạo thành một khối chân không, một chút Nhược Thủy cũng không thể thẩm thấu vào, hơn nữa Yến Thuỷ Thiên lại dung hợp hoàn mỹ với đại trận Nhược Thủy, tương ứng lẫn nhau, thực lực của nàng gia tăng như rồng về biển rộng.

Thế nhưng từ khi nhìn thấy Phương Hàn, trong đôi mắt đẹp của Yến Thuỷ Thiên thoáng lóe lên, tựa hồ như đang suy tính chuyện gì đó.

"Không thể tưởng được Phương Hàn cư nhiên tu luyện đến cảnh giới như vậy, thật là lơi hại! Ta nghe nói chàng đã tu thành Bất Tử Chi Thân, trở lại Vũ Hoá Môn giết chết rất nhiều người của Hoa Thiên Đô, lại không ngờ rằng chàng đã tu thành Động Thiên Cảnh,hiện tại khí linh của Vĩnh Hằng Thần Lô quán thông công lực giúp ta, cho nên ta mới có thể tu luyện thành Động Thiên Cảnh, tiên khí xuất thủ, quả nhiên không hề tầm thường. Mà Phương Hàn tại sao có thể tu luyện tới trình độ này? Hiện tại ta có nên trực tiếp phản bội môn phái? Hoàn toàn đi theo chàng?"

Trong lòng Yến Thuỷ Thiên kịch liệt tranh đấu.

Đúng lúc này một thanh âm truyền tới: "Lão bà ngoan, nàng cư nhiên cũng tu thành Động Thiên Cảnh, nhưng mà nàng không cần lo cho ta, cũng không cần xuất thủ, cứ giả bộ như chúng ta là cừu địch. Nàng còn có âm mưu quan trọng kế thừa đại vị chưởng giáo của Thái Nhất Môn, không nên hành động theo cảm tình."

Vừa nghe thấy thanh âm này, toàn thân Yến Thuỷ Thiên lập tức khô nóng, nhớ tới đoạn thời gian thân mật cùng Phương Hàn, nhưng mà nàng biết hiện tại đang lúc quan trọng, phải ở lại Thái Nhất Môn tranh đoạt đại vị, sau khi đám cao thủ Thái Hoàng Thiên phi thăng tiến vào Tiên Giới, đại vị Thái Nhất Môn chính là do nàng nắm giữ.

"Yến Thuỷ Thiên Phương Hàn này rất hung ác ngang ngược, ngươi không cần xuất thủ, hãy thi triển động thiên chống đỡ đại trận Nhược Thủy rồi tiến vào trong đó, lại dùng Đại Cảm Triệu Thần Phù tác động tới khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên, hi vọng có thể thu được nó. Sau khi thu được kiện tuyệt phẩm đạo khí này sẽ trợ giúp Xích Dung Thiên tìm được Viêm Đế Hoả Long Đỉnh, cầm cả hai thứ trở về đối phó với Phương Hàn, có thể hoàn toàn trấn áp hắn."

Một vị Thái thượng trưởng lão Thái Nhất Môn đứng ở sau lưng Yến Thuỷ Thiên, mang theo một thân khí phách, thân thể cao lớn, hai mắt màu bích lục hơi đỏ lên, trong thân thể lưu chuyển mãnh vỡ thời gian, tựa hồ như vĩnh viễn không già yếu, người này cư nhiên đã lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian đến Trường Sinh Bí Cảnh đệ tứ trọng Trụ Quang cảnh.

Thái Phách Thiên.

Loại nhân vật này có thọ nguyên kéo dài, còn dài hơn rất nhiều so với cao thủ Động Thiên Cảnh.

Sau khi lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian, hiệu quả rõ rệt nhất chính là huyết nhục thân thể dung hợp với thời gian chi lực, có thể trì hoãn được sự già yếu, tăng lên thọ nguyên, càng sống dài hơn. Lực lượng càng lớn, lượng hấp thu nguyên khí Tiên Giới càng không cần phải nói.

Loại nhân vật này còn cường hoành hơn mấy lần, thậm chí là chục lần so với cao thủ Động Thiên Cảnh.

Trường Sinh Bí Cảnh tầng sau lợi hại hơn rất nhiều so với tầng trước, mỗi một lần tấn chức một tầng đều phát sinh biến hóa về chất.

"Thái Phách Thiên này nói không sai, trước tiên nàng đi tìm Hắc Đế Triều Tịch Phiên, sau đó ta sẽ đi theo nàng giết chết Xích Dung Thiên tìm được Viêm Đế Hoả Long Đỉnh, nếu không Xích Dung Thiên mà không chết, hắn sẽ chiếm được Viêm Đế Hoả Long Đỉnh, sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn đối với chức chưởng môn của nàng. Mà nếu nàng chiếm được Hắc Đế Triều Tịch Phiên, thực lực đại tăng, chân chính là đệ nhất Phó chưởng môn của Thái Nhất Môn, là người nối nghiệp của Thái Hoàng Thiên. Ta sẽ từ từ phụ trợ để nàng leo lên đại vị!"

Thần niệm của Phương Hàn âm thầm truyền tới trong đầu Yến Thuỷ Thiên.

"Thần niệm của Phương Hàn cư nhiên lại thần kỳ như vậy, chàng có thể tiếp thu được tinh thần ba động của Thái Phách Thiên. Hơn nữa còn vô thanh vô tức truyền tới nói chuyện với ta." Yến Thuỷ Thiên cũng không dám truyền tinh thần lại cho Phương Hàn, tránh bị phát hiện, mà nàng lại không biết Tiểu Túc Mệnh Thuật.

"Đi nhanh!" Thái Phách Thiên đột nhiên dùng một chưởng đánh lên trên hộ thân cương khí của Yến Thuỷ Thiên, khiến cả người nàng trực tiếp lao vào chỗ sâu trong đại trận Nhược Thủy,hắn hiển nhiên là sợ Phương Hàn làm nàng bị thương. Mà một vị Thái thượng trưởng lão khác, Thái Hồng Thiên cũng đẩy Xích Dung Thiên vào trong đó.

Hành động này cũng chỉ trong nháy mắt.

"Bảo vệ Hoa Thiên Đô!" Tây Hoa Tử đang giúp Đằng Ngạo ngăn chặn Phương Hàn, đồng thời cũng bảo vệ lấy Hoa Thiên Đô. Sau đó há miệng nhổ ra từng đạo dây thừng thật dài. Dây thừng này cư nhiên cùng loại với Thiên Kê Chí Dương tác hắn là sư phụ của Như Ý Tử, cho nên có thủ đoạn luyện chế loai pháp bảo này.

Đây là phương pháp luyện chế thượng cổ tuyệt phẩm đạo khí của Đại La Khốn Tiên Tác, hắn ngẫu nhiên tìm được. Tổng cộng luyện chế ra bốn dây, đều là trung phẩm đạo khí hợp thành một cái đại trận, một khi bắn ra, lập tức quấn lấy Phương Hàn.

"Phương Hàn này cũng thật sự quá đáng. Ta không thể không xuất thủ giáo huấn hắn." Ngũ Kiếm lang quân cũng không quen nhìn Phương Hàn hung ác bá đạo: "Cho dù ngươi có tu luyện rất nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo, chúng nhiều người liên hợp xuất thủ còn sợ không làm gì được ngươi? Ngươi xuất ra Nhân Hoàng Bút, nói không chừng Thái Nhất Môn cũng có thủ đoạn thu phục ngươi."

"Cứ để ngươi chết chết Đằng Ngạo như vậy, vậy lúc sau chẳng phải là ngươi sẽ tới giết bọn ta? Đào tiên sinh, cảnh giới của ngươi còn cao hơn một bậc so với Phương Hàn, còn không mau xuất thủ? Nếu để cho tên Phương Hàn này đắc thế, cả đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn chúng ta cũng không có kết cục tốt đâu."

Thanh Diện tôn giả cũng gào to một tiếng.

Bốn đại cao thủ đồng thời xuất thủ, pháp bảo oanh kích cơ hồ là trùm trói chặt Phương Hàn tại trong đó.

Sau khi Yến Thuỷ Thiên rời đi, Nhược Thủy nguyên bản muốn phủ xuống, thế nhưng lại được một vị Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn chống lại, vị Thái thượng trưởng lão này là một nữ tử, mái tóc dài màu xanh, hai mắt tái nhợt tựa hồ như con ma ốm bệnh lâu ngày không khỏi, lại như mỹ nhân mang bệnh, thế nhưng thực lực của nàng lại thâm sâu khó lường, không nói một lời cũng không tung ra pháp bảo hoặc động thiên gì, cũng không thấy động tác gì hết, thế nhưng đám Nhược Thủy kia lại tự động ngưng đọng tạo thành một cầu thể thủy tinh cự đại.

Loại thủ đoạn này khiến Phương Hàn cũng phải hãi hùng khiếp vía.

Mà Thái Hồng Thiên, Thái Phách Thiên cũng tiến lên một bước oanh kích ra một quyền, một cỗ Tai Nan chi khí ngưng tụ thành Mạt Nhật Thiên Tai phủ xuống toàn bộ thế giới, hoàn toàn bao vây Phương Hàn vào trong đó.

Đại tai nan thuật.

"Phương Hàn, lần này nta xem ngươi có bản lãnh gì, đúng vậy, là ngươi được Nhân Hoàng Bút ủng hộ, bất quá ta đã đem tin tức ngươi có Nhân Hoàng Bút nói cho Thái Hoàng Thiên tổ sư. Hắn nhất định là có biện pháp đối phó với ngươi. So với Thái Nhất Môn, ngươi căn bản không đáng nhắc tới."

Trong lòng Hoa Thiên Đô liên tục suy nghĩ những chuyện ác hiểm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận