-Anh đưa cô đến nhà my, bama my đã về mấy ngày nay rồi, cô vội vàng chạy vào nhà…
-2 bác, my sao rồi ạ - cô lo lắng hỏi
-Vẫn chưa tìm ra con ạ - baba my buồn bã nói
-Sao giờ con, liệu my có chuyện gì không? Tên khốn đó, chuyện gì cũng dám làm – mama my khóc ngất lên
-Chắc không sao đâu, bác đừng lo quá – cô cũng rất lo, nhưng cố trấn an mama my
-Anh đã tìm ra rồi – anh từ ngoài đi vào, nói với cô
-Thiệt hả? my ở đâu anh – cô vui mừng hỏi
-Dạ con chào 2 bác – anh chào bama my, baba my gật đầu
-Đang ở nhà hoang đường XYZ – anh nói
-Vậy sao giờ anh, để em lại đó – cô nói
-Nguy hiểm lắm, theo anh điều tra, thấy ở đó có bom – anh nói
-B…om…bom.. – cô lắp bắp nói
-Chính xác, vì vậy rất nguy hiểm, em ở nhà anh đi được rồi – anh
-Nhưng em muốn đi, đi mà, em sao ngồi yên ở nhà được – cô nài nỉ
-Được rồi, đi thôi – anh nói
-2 bác cứ yên tâm ở nhà, con sẽ cứu my về an toàn – cô nói
-Ừ, trông cậy hết vào 2 đứa – baba my nói
-Dạ, con xin phép – cô nói rồi cùng anh đi ra xe, anh đã gọi kiệt, và điều thêm người đến, đương nhiên những người được điều đến là những người rất giỏi về mưu trí lẫn võ công, tuy anh không tham gia vào các bang nhưng anh họ của anh là bang chủ của bang WIN lừng lẫy nhất, lớn mạnh nhất nên bang WIN cũng xem anh như ngừoi thân, nếu anh cần họ sẽ giúp, bất chấp cả tính mạng…..
-Đến nơi, kiệt và những người kia cũng đến, kiệt vô cùng lo lắng, định chạy vào nhưng anh cản, hiện giờ những ngừoi được điều đến là 50 chục người, anh cho 5 người vào xử khoảng 15 tên ở ngoài trước, vì theo anh điều tra thì biết được ở ngoài 15 tên đứng gác. 5 người được phân công,, lập tức nhanh nhẹn lẻn vào, giết bọn kia một cách bất ngờ đến không trở được tay….
-Bên trong, sau khi my tỉnh dậy, my thấy tay chân mình bị chói trật lại, miệng bị dán băng keo, my chỉ nhớ sáng nay khi bước ra ngoài đi học, bị chụp thuốc mê ngoài sau, rồi bất tỉnh, chẳng nhớ được gì, khi tỉnh lại thì bị trói, mắt my nhìn xung quanh, thì:
-Tỉnh rồi sao – một giọng nói nghe rất độc ác và đầy mỉa mai vang lên, my đưa mắt về phía phát ra tiếng nói, vâng chính là Diệp Cẩm Tú
-Là cô? – my không ngạc nhiên, ngược lại càng thờ ơ
-Phải là tao, hôm nay mầy phải chết – tú nói đầy căm giận
-Chết? chưa biết được ai phải chết đâu – my nói bằng giọng bình thản
-Sắp chết rồi, mà mầy còn bình thản thế à - ả ta vô cùng tức giận với thái độ thờ ơ, bình thản của my
-Chẳng có gì khiến tôi sợ, ngược lại tôi thấy cô thật đáng thương –my nói bằng giọng mỉa mai
-Mầy nói gì vậy hả? con khốn - ả hét
-Khốn? xin lỗi chớ nói về độ khốn, tôi còn thua cô đấy! – my khinh bỉ rồi nói tiếp – không đáng thương sao? Lúc nào cũng yêu kiệt say đắm, yêu đến cách mù quáng, yêu đến mặt dày trông thấy, luôn tìm cách hãm hại những người khác nhằm để có được kiệt, nhưng kết quả là sao? Chỉ nhận được ánh mắt khinh khi đến từ kiệt, chỉ nhận được sự thờ ơ lạnh lùng từ kiệt, cô chẳng được gì ngoài sự khinh bỉ của kiệt. Cô .........thật đáng thương – my nói
-Mầy…..con khốn - ả tức giận nắm cổ áo my – mầy nghĩ mầy ngon mà mầy lên mặt dạy đời tao à, nếu không có mầy thì kiệt đã là của tao - ả hét lên
-Hả? cô ảo tưởng à, kiệt đến lớp học nhằm để theo đuổi tôi, chứng tỏ kiệt và tôi quen với nhau từ trước, còn cô chỉ biết kiệt khi kiệt đến lớp, vậy mà cô bảo cô là người đến trước sao – my khinh bỉ, cười mỉa
-Mầy… CHÁT - ả tát my
-Mầy căm mồm cho tao….CHÁT…CHÁT – 2 bạt tay lại rơi vào mặt my, khiến miệng my bật cả máu, mặt sưng tấy lên
-Mầy phải chết - ả cười nham hiểm nói
-Để xem – my cười lạnh, tuy đau nhưng my không bao giờ bật ra thành tiếng rằng mình đau
-Giỏi - ả ta cười nham hiểm– anh vào được rồi