Vkook | Money

"A...ưm...ha.."

Trong căn phòng thiếu sáng, một thân người trắng nõn đang không ngừng rên rỉ, ánh mắt mơ màng vì khoái cảm, đôi má phím hồng cùng đôi môi đỏ mọng ướt át càng xinh đẹp hơn gấp bội phần.

Từng nhịp thở gấp gáp được khởi động, mỗi nhịp đâm thúc càng khiến chất giọng thường ngày vốn đã rất ngọt ngào của Jeon Jungkook càng trở nên thuận tai hơn bao giờ.

Sự xa cách, bức bối hơn một năm nay cuối cùng cũng được giải thoát. Hạ bộ của Kim Taehyung đâm rút không ngừng, hắn ta từ những cái nhấp nhẹ nhàng đến những cú thúc sâu thô bạo, đẩy sự khát vọng của cả hai người lên đến đỉnh điểm.

Làn da hồng hồng căng ra vì phải chịu đựng cái vật lớn đến kinh người kia, cả thân người trắng mịn di chuyển sau từng cú đẩy đầy lực, gậy thịt được chủ nhân rút ra khỏi huyệt ẩm sau đó bất thình lình đâm lút cán trở vào trong.

Jeon Jungkook ngửa đầu, eo bất giác tạo nên một vòng cung đẹp đẽ, đau đến ứa nước mắt nhưng đi kèm đó là một sự sung sướng đến cực độ. Càng lấn quấn vào tình ái, tâm trí của cậu càng mờ mịt, hai chân thon dài cứ ôm chặt lấy vòng eo săn chắc kia, đôi tay siết chặt lấy tấm lưng vững chãi đã lấm tấm vết sẹo.

"Ah...a...Kim Taehyung...thích...a~"

Mỹ nhân dùng cái chất giọng đầy mê hoặc của mình, vừa rên rỉ vừa gọi tên của người trên thân mình.

Kim Taehyung, người vừa được gọi tên cũng đã hoàn toàn lún sâu vào khoái cảm dục vọng. Hắn ta thâm thâm mỉm cười, lòng ngực đầy sức sống đang phập phồng, hắn đột nhiên rút cái thứ to lớn kia ra lại hạ sát người xuống, để đầu mũi mình chạm vào đầu mũi hồng hồng đáng yêu kia.

"Em vừa gọi tên ai?"

Giọng hắn khàn đặc, âm giọng mang đầy vẻ vui sướng của sự chiến thắng.

Jeon Jungkook cũng không kiêng dè, cậu quàng tay ôm lấy cổ hắn, dùng cái ánh mắt long lanh nước, đẹp đến não lòng kia mà khiêu gợi. Đôi môi chúm chím cử động chậm rãi, gọi từng tiếng.

"Kim Taehyung à~"

Ánh mắt họ Kim mê mẩn, cả gương mặt hiện lên sự thỏa mãn cực độ, từng làn hơi thở lại phảng phất xuất hiện, hắn dùng tay nâng chiếc cầm khả ái kia lên, rồi nhẹ nhàng hôn lên cái cổ trắng ngần đã chằng chịt những vết đỏ ngọt ngào, hai ngón tay thon dài cũng thuận tiện đưa vào miệng nhỏ, đùa nghịch với chiếc lưỡi ấm nóng, ướt át.

Hắn ngâm ngâm nói trong sự điên cuồng của dục vọng.

"Người khiến em không ngừng rên rỉ trong sung sướng chỉ có thể là tôi, người làm cho em khóc trong khoái cảm cũng phải là tôi, người cho em bình an và hạnh phúc cũng là tôi. Kim Taehyung tôi sẽ không nhường em cho kẻ nào khác, không bao giờ."
4

"Ưm...a..."

Mặt của Jungkook vì nghẹn thở mà đỏ bừng hết cả, hai ngón tay thon dài của Kim Taehyung cứ mơn trớn lấy chiếc lưỡi mềm mại của cậu, Jeon Jungkook cảm nhận từng nụ hôn ướt át đang rơi xuống cổ mình, cơ thể lại kích thích muốn được thao, hai đóa hồng nhỏ bị nút đến ngã hồng nay đã căng cứng lên giữa làn da trắng trẻo, phần hạ bộ cương cứng lên, đầu khuất rỉ ra dòng nước trắng đùng đục, lỗ nhỏ hồng hào không ngừng co thắt, cái dòng nước trong trẻo cũng rủ xuống làn da mẫn cảm từ đó.

Jeon Jungkook khó chịu, khó khăn nói lẫn giữa những âm thanh rên rỉ.

"Jeon Jungkook tôi chỉ thuộc về một mình Kim Taehyung anh thôi, nhanh lên, nhanh chiếm lấy tôi đi, làm cho tôi cảm thấy sung sướng đi..."

Không để Jeon Jungkook nói hết câu, gậy thịt to lớn của Kim Taehyung đã đột ngột đâm vào, một cú thúc mạnh bạo và gấp gáp, tiếng da thịt va vào nhau lại vang lên đều đều, mỗi lần thúc là đâm đến tận cùng, khiến cho cậu Jeon không kìm được sung sướng tột cùng mà xuất ra dòng tinh trắng đục, chất lỏng nằm trọn vẹn ở trên phần bụng săn chắc, càng tạo sự ma sát mãnh liệt, hai thân người ướt át cuốn lấy nhau, cùng nhau chìm vào tình ái.

Hai chân của Jungkook cứ thắt chặt lấy thắt lưng của Taehyung, tay bấu lên bờ vai rộng lớn, cậu vừa thút thít vừa rên rỉ.

"K-Kim Taehyung...h-hôn, muốn h..ôn....a..ưm"

Sự mời gọi ngọt ngào khiến bất cứ ai cũng phải xiêu lòng, Kim Taehyung ngoan ngoãn cuối người xuống quấn quýt lấy chiếc lưỡi ấm nóng bỏng kia, gậy thịt thỏa sức trong miệng huyệt ẩm ướt, cứ như vậy hai thân người cuồng nhiệt ôm ấp nhau, làm đến khi họ thỏa mãn, làm đến khi nỗi nhớ da diết trong họ dần nguội đi theo màn sương đêm buốt giá.

_____

Ở tiệc rượu, chính sự vẫn đang diễn ra hết sức trịnh trọng.

Chỉ ít phút sau khi Kim Taehyung cùng Jeon Jungkook vắng mặt, một người đàn ông trung niên, lịch lãm với chiếc mặt nạ khiêu vũ màu đen bước vào.

Ông ta như chìm nghỉm trong đám người sang trọng, một thân toàn màu đen tối mắt. Từng bước đi khoan thai, đôi chân dài từ tốn tiến đến chiếc bàn nhỏ.

Người này đến, dùng đôi tay đẹp đẽ đã được giấu trọn trong chiếc găng tay màu đen huyền bí thận trọng nâng lấy đôi tay nhỏ nhắn, mịn màng của vị chủ tiệc lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn thanh lịch xuống mu bàn tay. Giọng nói hay đến bất ngờ cất lên, thu hút không ít ánh nhìn.

"Vinh hạnh được gặp gỡ người, tôi là Jeon Darly."

Sau lớp mặt nạ, Ruby hơi nghiêm mắt nhưng rồi cũng hòa nhã nói.

"Được Đại Tướng đến tham dự tiệc rượu là một niềm vinh hạnh cho chúng tôi."

Jeon Darly đứng thẳng người, nở ra nụ cười mỉm hoàn hảo.

"Chúc mừng người đã có được thứ mình muốn."

Ruby cũng nho nhã đáp lại.

"Đều nhờ ngài."

Darly vẫn giữ nét cười trên môi.

"Cô rất hiểu chuyện, mong rằng chúng ta có thể hòa thuận hợp tác với nhau."

"Được, nhờ vào ngài."

"Không. Hãy cứ làm một cánh chim tự do, tôi không thích một con búp bê xinh đẹp vô hồn."

Ruby hơi khựng lại, cô im lặng vài giây, sau đó lại như quy củ mà nói.

"Ngài rất giống một người bạn của tôi, cậu ấy cũng rất yêu thích tự do."

Darly hạ mắt, âm trầm nhàm chán, lại mỉm cười, hoàn hảo và giả tạo.

"Tôi cũng quen biết rất nhiều người yêu chuộng tự do, họ không giống những nô lệ bị xuyền xích bởi vật chất, họ lựa chọn vứt bỏ mọi thứ để đổi lấy một cuộc đời tự do."

"Tôi từng gặp một con sói, lúc nhỏ cảm thấy rất sợ hãi, nhưng lớn lên lại rất ngưỡng mộ. Tôi muốn sống một cuộc đời như thế, tự sinh tự diệt, không bị ràng buộc bởi bất cứ thứ gì cả.", Ruby nói như rơi vào hồi ước xưa cũ.

"Tôi từng thắc mắc, rốt cuộc phải trải qua những điều khủng khiếp thế nào mà một cô gái trẻ như người lại mang ước mơ cũ rít của thời đại xưa kia."

"Tôi cũng từng thắc mắc, tại sao một cô gái như tôi lại phải chịu đựng những việc kinh khủng như thế."

Jeon Darly ghim chặt ánh mắt lên đôi mắt nhuốm đượm ưu buồn của cô gái đôi mươi, một ánh đèn lướt qua để lộ ra đôi mắt đẹp lạ của ông, một tím thạch anh, một xanh trong khiết.

"Con người chỉ thật sự chạm đến được tự do khi họ chết đi. Hoặc là đến cả chết đi cũng không có được tự do."

Darly dừng lại, thả lỏng ánh mắt, lại làm ra nụ cười hoàn hảo như đã được thiết lập sẵn, một nụ cười máy móc.

"Hai thứ đắt giá nhất trên thế giới này chính là tự do và hạnh phúc."

.

Đồng hồ điểm đúng 12 giờ, giữa giao điểm của ngày và đêm.

Ánh đèn của kháng phòng vụt tắt, chỉ để độc duy một ánh sáng ở chỗ chủ nhân.

Ruby trong bộ trang phục lộng lẫy, đứng ở trung tâm bữa tiệc, giữa dòng người tầm thường, hiên ngang mà cất cao giọng.

"Ngày hôm nay tôi thay mặt ông Hillen, nghiêm túc chúc mừng sự thành công của tập đoàn Rusrar. Mong rằng sau này tất cả chúng ta có thể hòa thuận khi hợp tác với nhau."

Khán phòng lặng thinh, mỗi người một tâm tư. Họ đang mưu tính, đang mừng vui, đang khó chịu, đang đắc ý.

Chỉ có ánh mắt tự hào của Jeon Darly cùng nụ cười hiền hậu trên khuôn miệng của Richter Evelynn là thật lòng.

Cuộc sống là như vậy, người cười người nói chưa chắc đã thật lòng, người lạnh nhạt người im lặng chưa chắc đã dối lòng.

Chúng ta có quyền thật lòng, có quyền dối trá, có quyền sống ích kỷ hay bao dung, mỗi cá thể đều có quyền sống theo cái cách mà bản thân muốn, đó là lựa chọn tự do.

Chỉ cần nhớ rằng: Mỗi lựa chọn đều tự có cái giá của nó, tàn khốc hay hạnh phúc đều do bản thân lựa chọn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui