Cầm quyển menu trên tay, nó chả thèm nhìn vào bên trong mà nói luôn với người phục vụ, mang lên những món ngon nhất ở đây cho tôi làm cho người phục vụ phải hỏi lại
- Thưa quý khách muốn gọi như vậy thật ạ? - nó nhíu mày rồi cũng gật đầu, phục vụ ở đây có vấn đề à
- Chắc là cô đói lắm nhỉ? - hắn hỏi nó với vẻ châm chọc rằng nó là một con lợn
- Anh cứ thử là tôi đi, rồi biết tôi đói đến nhường nào - nó vừa nói vừa lấy mũi khịt khịt mùi hương bay ra từ nhà bếp
Món ăn đã được phục vụ bày ra bàn, nó ngay lập tức lao vào ăn như bị bỏ đói chừng 1 thế kỷ khiến cho những người xung quanh nghĩ rằng hắn không cho nó ăn
- Này, ăn từ từ thôi
- Kệ tôi - nó đáp mà chả thèm nhìn mặt hắn, sau một hồi chiến đấu nó nhìn hắn với vẻ thắc mắc
- Anh không đói à???
- Nhìn cô ăn tôi cũng hết đói luôn - hắn nhìn đống đĩa trên bàn mà ngán ngẩm, thế thì anh phải cảm ơn tôi vi đã ăn giúp anh đi chứ - nó nói với giọng tự thán phục mình
- Tính tiền - hắn gọi phục vụ rồi quay lại nhìn nó cười đểu
Phục vụ đi ra, dạ thưa của quý khách hết 1500$ ạ (nói bằng tiếng anh hết nhé)
- Cô gái kia sẽ trả tiền - hắn nói rồi hất cằm về phía nó đang đơ ra bởi vì không nghĩ mình lại phải trả tiền
- Gì...gì chứ, tôi phải trả à (đoạn này là bằng tiếng việt nhé)
- Không lẽ lại là tôi, cô ăn từ đầu đến cuối có cho tôi ăn miếng nào đâu
- Anh trả cho tôi lần này thôi - nó năn nỉ hắn
- Không, tôi đi nhé cô trả tiền xong rồi ra xe - hắn nói rồi đi luôn làm ặt nó đã méo nay lại méo hơn
- Tôi tính tiền bằng thẻ được chứ - nó hỏi người phục vụ bằng tiếng anh
- Yes, of course - nó đưa thẻ cho cô phục vụ
- Thẻ của quý khách còn 2000$ ạ - nó cầm thẻ rồi đi ra ngoài, mình sẽ bắt anh ta trả lại 1500$ đã tổn thất.