----------------ĐÔI LỜI TÁC GIẢ ------------------
Tác giả xin lỗi vì trong 1 thời gian dài ko ra chap mới , phải để độc giả đến tận nơi bảo đăng chap , hì ko phải tác giả lười đâu mà do tác giả phải đy học cả ngày tồi lại phải ôn bài nên ko ra chap mới đc
Chap này tác giả dành riêng tăng bạn My Đoàn nha . Xl vì đã Troll bạn quá nhiều
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đang bước lên cầu thăng bỗng nhớ ra điều gì đó , Kỳ Khôi quay lại hỏi :
- Phòng subi ở đâu ???
- Đối diện phòng tao , căn phòng có cánh của màu trắng ấy !!! - Tuấn Vũ nói vọng lên
Trên tầng 2 , trước cửa căn phòng có màu trắng
- Chắc là căn phòng này - Suy nghĩ của Kỳ Khôi
Cạnh . cánh cửa đc mở ra . Kỳ Khôi bất ngờ , ngạc nhiên vì căn phòng này toàn là mày trắng , trong phòng ko hề có một vật nào màu j khác ngoài màu trắng . à không chính giauwx căn phòng hình như có đụng cái gì màu trong trong tủ kính
- một khẩu súng lục cũ ư ??? - Kỳ Khôi khó hiểu , tiếng nói khẽ . Đang điịnh cầm thử lên xem có gì đặc biệt thì bất ngờ có 1 giọng nói lạnh khủng khiếp từ sau lưng vang lên
- vào đây làm gì????
- Á Á Á Á Á ma ! - Kỳ Khôi quay lại thì thấy 1 người con gái có mái tóc đen dài , mặc váy trắng , khuân mặt trắng dã + lạnh tanh
-......- im lặng
- Ố á . Subi ! - Bấy giờ điịnh thần lại Kỳ Khôi mới nhận ra đó là Subi
- Vào làm gì ????- Subi lạnh lùng hỏi
- a à . Anh chi vào xem em thế nào thoy???- Kỳ Khôi run run nói
- Em ?? - Subi nghi hoặc hỏi lại
- Á á Nhầm , xin lỗi tôi đy ra ngoài ngay - Kỳ Khôi cười trừ nói , chân vô thức lùi ra phía cửa
- Tôi hỏi anh vào làm gì ?? SuBi tiến theo
-À à ...- Kỳ Khôi lùi tiếp
- Biến - Subi hét lên theo sau là 1 cú đạp trời định vào mông Kỳ Khôi khi anh vừa quay mông định vọt ra khỏi phòng
RẦM ,Kỳ Khôi ôm trọn cánh cửa của Tuấn Vũ
Rầm cánh của phòng Subi đóng lại
- Muahahahaha muahahahahaha - Tuấn Vũ và Thiên Bảo cười lớn
- CHUNG MÀY IM - Kỳ Khôi gào lên để áp đy tiếng cười mắt dạy truyền kỳ của 2 thằng bạn . Thì ra 2 ông tướng này nhân lúc thấy bóng dáng của hắn khuất trên cầu thang thì bắt đầu ron rén theo sau . Vừa hay lên đến nơi thì gặp ngay cái cảnh " Châu chấu đá xe tăng " Ôm cửa như thế thì cười lớn ko biết giữ hình tượng
- Hahahahahahahaha - Tuấn Vũ coi như ko nghe thấy cười tiếp , còn Thiên Bảo hùa theo Tuấn Vũ cũng cười
- IM ĐI CẮT MỒM TỤI BAY BÂY GIỜ - Kỳ Khôi tức giận gào um lên , hầm hầm bước xuống nhà dưới
- Im IM im nà - Tuấn Vũ và Thiên bảo lồm cồm bò dậy sau khi cười lăn lộn dưới đất
Tại nhà dưới :
- Hé hé hé - Tuấn Vũ cưới khẽ
-im ko ta vả !!- Kỳ Khôi liếc xéo
- Vũ !!!- Thiên Bảo đột nhiên gọi
- Gì !! Vũ trả lời
- Chẳng lẽ Subi ko ai có thể trị đc sao ???
- Có chứ . Nhưng chỉ có một người - Tuấn Vũ thần thần bí bí nói
- AI ??? Đòng thanh 1
- Một người quan trong hơn cả tính mạng của Subi !!- Tuấn Vũ trầm ngâm nói
- Ai ???- Đồng thanh2
- Rồi chúng mày sẽ biết , người đó cũng quan trong với t , và còn rất quan trọng với Subi nữa
- ai ???
- Người mà chúng mày ko cần biết !! Hỏi lắm thế ??? - Tuẫn Vũ gắt lên