- Hai người quen biết nhau sao ? tốt quá rồi !!! -Kiệt lên tiếng phá vỡ không khí lạnh băng bao chùm mà nó tạo ra
- Không quen , mẹ không quen cô ta !! - Bà Liên Mỹ hoảng sợ chối
-..... - Nhếch nhẹ một cái , ánh mắt của nó càng lộ ra hàn khí và sát khí bức người
-Mẹ thật sự không quen biết bạn của con !! mẹ mệt rồi mẹ lên phòng nghỉ đây , con ở dưới tiếp bạn của con nhé !!- Bà Liên Mỹ sợ hãi định bỏ chạy
- Stop - Nó nói , giọng nói mang đầy vẻ ra lệnh
- Dạ - Bà Liên Mỹ theo thói quen từ mấy năm trước đứng lại quay đầu trả lời đầy cung kính , mà không hề biết rằng tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngạc nhiên , nhất là Tuấn Kiệt anh không hiểu vì sao mẹ anh lại đối sử như một người bề giới đối với một người bề trên như vậy , anh cảm thấy tầng lớp của người mà mình gọi bằng mẹ là một tầng lớp kém xa đối với tầng lớp của Subi
- I remember that Tuan Cuong's birthday is not today (Tôi nhớ rằng sinh nhật của Tuấn Cường không phải ngày hôm nay)- Nó nói , giọng càng ngày càng mang đầy sát khí
- Tôi không biết Tuấn Cường , !!! - Bà Liên Mỹ chối đấy đẩy
- really ? I give her 3 days, if not self-reported the truth is .... (vậy sao ? tôi cho bà 3 ngày , nếu không tự khai ra sự thật thì ....) - Nó khinh khỉnh nói :The consequences will be very bad when the royal family against Andress " (Hậu quả sẽ rất tồi tệ khi chống lại người của Hoàng tộc Andress)
- Subi ? - tuấn Kiệt nhìn nó với ánh mắt xa lạ
- .....- Nó nhìn Tuấn Kiệt với một ánh mắt lạnh lùng nhưng không hề xa cách , rồi bước đi
- Su - Thiên Bảo ý ới chạy theo , Kỳ Khôi chán nản miễn cưỡng bước theo
Khi đi qua Kiệt , Khôi khẽ vỗ vai như an ủi rồi bước đi thật nhanh ra ngoài
trở lại với bà Liên Mỹ và Tuấn Kiệt
- Mẹ rốt cục đã xảy ra chuyện gì giữa mẹ và cô ấy vậy???- Tuấn Kiệt nghi hoặc hỏi
- Con đừng tin cô ta , cô ta là ác quỉ , cô ta muốn bắt con , ép mẹ phải rời xa con !!- Bà Liên Mỹ hoảng loạn nói khi nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của con trai
- Mẹ.....- Tuấn Kiệt gọi giọng mang theo vẻ ngờ vực rõ ràng
- Không ... không .. mẹ sẽ không cho cô ta bắt con đi ... không ... không - Vừa nói , bà vừa đi như một kẻ mất hồn lên phòng
- Mẹ ......
********* vạch ngăn cách không gian ****
Tại lâu đài Hoàng Gia Anh
- why you should marry her??(tại sao con phải kết hôn với cô ta) - ánh mắt lạnh lùng xẹt qua cô gái ngồi đối diện , Tuấn Cường lạnh lùng nói
- Kin ,I heard three said ( Kin , con nghe ba nói ) - Ba anh nói
- What ? - Tuấn cường lười biếng nói
- Đám cưới của các con sẽ diễn ra vào tháng sau !!! Nên nhớ con không có sự lựa chọn nào khác !!!- Bố anh nói , giọng đầy kiên quyết
- what ? there is no wrong choice? A marriage of mutual business advantage back? (sao cơ ? không có sự lựa chọn sao ? Một cuộc hôn nhân thương nghiệp lợi dụng lẫn nhau sao ? ) - Tuấn Cường lạnh lùng đạp ghế rồi đứng dậy đi lên phòng nhưng không quên nói ; there will not be any marriage at all (sẽ không có bất kì một cuộc hôn nhân nào hết )
- con ..... - Ba anh nói một cách đầy giận dữ
-Bác đừng tức giận , có hại cho sức khỏe lắm , để con lên nói chuyện với anh ấy một lúc !!!- Cô gái từ nãy đến giờ im lặng bấy giờ mới lên tiếng , giọng ấm áp nhưng ánh mắt lóe lên đầy ngoan độc
Trên một căn phòng ở tầng 2
Cốc...cốc....
- come in !!- Tuấn Cường lười biếng lên tiếng
- Anh....- Cô gái lên tiếng
- excrement ( cút ) - Anh ghét bỏ lên tiếng
- em biết anh không thích em nên em nói thẳng vào vấn đề nhé - Cô gái nói :" Chuyện kết hôn của hai đứa mình sẽ vẫn được tổ chức , nếu anh không nghe lời em thì đứa em của anh chắc chắn sẽ không đc bảo đảm đâu ??/
- Checkers ( cô dám )- Tuấn Cường tức giận mở mắt ra gằn từng chữ
- Anh nên nhớ bây giờ anh không có cái gì để liên lạc được với bên ngoài hết , chả khác gì bị cầm tù cả , vậy nên chả có gì là em không dám cả - Cô gái đó nói
- Thử xem - Tuấn Cường lên giọng đày thách thức
- Anh đợi nhé !!! hihi - Cô gái đó cười duyên dáng nhưng ánh mắt chứa đầy mưu mô tính toán
- damn( Khốn khiếp)- Tuấn cường tức giận rít lên kèm theo đó là tiếng đổ vỡ trong phòng