Vợ À Em Là Ai

- Hai người quen biết nhau sao ? tốt quá rồi !!! -Kiệt lên tiếng phá vỡ không khí lạnh băng bao chùm mà nó tạo ra
- Không quen , mẹ không quen cô ta !! - Bà Liên Mỹ hoảng sợ chối
-..... - Nhếch nhẹ một cái , ánh mắt của nó càng lộ ra hàn khí và sát khí bức người
-Mẹ thật sự không quen biết bạn của con !! mẹ mệt rồi mẹ lên phòng nghỉ đây , con ở dưới tiếp bạn của con nhé !!- Bà Liên Mỹ sợ hãi định bỏ chạy
- Stop - Nó nói , giọng nói mang đầy vẻ ra lệnh
- Dạ - Bà Liên Mỹ theo thói quen từ mấy năm trước đứng lại quay đầu trả lời đầy cung kính , mà không hề biết rằng tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngạc nhiên , nhất là Tuấn Kiệt anh không hiểu vì sao mẹ anh lại đối sử như một người bề giới đối với một người bề trên như vậy , anh cảm thấy tầng lớp của người mà mình gọi bằng mẹ là một tầng lớp kém xa đối với tầng lớp của Subi
- I remember that Tuan Cuong's birthday is not today (Tôi nhớ rằng sinh nhật của Tuấn Cường không phải ngày hôm nay)- Nó nói , giọng càng ngày càng mang đầy sát khí
- Tôi không biết Tuấn Cường , !!! - Bà Liên Mỹ chối đấy đẩy

- really ? I give her 3 days, if not self-reported the truth is .... (vậy sao ? tôi cho bà 3 ngày , nếu không tự khai ra sự thật thì ....) - Nó khinh khỉnh nói :The consequences will be very bad when the royal family against Andress " (Hậu quả sẽ rất tồi tệ khi chống lại người của Hoàng tộc Andress)
- Subi ? - tuấn Kiệt nhìn nó với ánh mắt xa lạ
- .....- Nó nhìn Tuấn Kiệt với một ánh mắt lạnh lùng nhưng không hề xa cách , rồi bước đi
- Su - Thiên Bảo ý ới chạy theo , Kỳ Khôi chán nản miễn cưỡng bước theo
Khi đi qua Kiệt , Khôi khẽ vỗ vai như an ủi rồi bước đi thật nhanh ra ngoài
trở lại với bà Liên Mỹ và Tuấn Kiệt
- Mẹ rốt cục đã xảy ra chuyện gì giữa mẹ và cô ấy vậy???- Tuấn Kiệt nghi hoặc hỏi
- Con đừng tin cô ta , cô ta là ác quỉ , cô ta muốn bắt con , ép mẹ phải rời xa con !!- Bà Liên Mỹ hoảng loạn nói khi nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của con trai
- Mẹ.....- Tuấn Kiệt gọi giọng mang theo vẻ ngờ vực rõ ràng
- Không ... không .. mẹ sẽ không cho cô ta bắt con đi ... không ... không - Vừa nói , bà vừa đi như một kẻ mất hồn lên phòng
- Mẹ ......
********* vạch ngăn cách không gian ****
Tại lâu đài Hoàng Gia Anh
- why you should marry her??(tại sao con phải kết hôn với cô ta) - ánh mắt lạnh lùng xẹt qua cô gái ngồi đối diện , Tuấn Cường lạnh lùng nói

- Kin ,I heard three said ( Kin , con nghe ba nói ) - Ba anh nói
- What ? - Tuấn cường lười biếng nói
- Đám cưới của các con sẽ diễn ra vào tháng sau !!! Nên nhớ con không có sự lựa chọn nào khác !!!- Bố anh nói , giọng đầy kiên quyết
- what ? there is no wrong choice? A marriage of mutual business advantage back? (sao cơ ? không có sự lựa chọn sao ? Một cuộc hôn nhân thương nghiệp lợi dụng lẫn nhau sao ? ) - Tuấn Cường lạnh lùng đạp ghế rồi đứng dậy đi lên phòng nhưng không quên nói ; there will not be any marriage at all (sẽ không có bất kì một cuộc hôn nhân nào hết )
- con ..... - Ba anh nói một cách đầy giận dữ
-Bác đừng tức giận , có hại cho sức khỏe lắm , để con lên nói chuyện với anh ấy một lúc !!!- Cô gái từ nãy đến giờ im lặng bấy giờ mới lên tiếng , giọng ấm áp nhưng ánh mắt lóe lên đầy ngoan độc
Trên một căn phòng ở tầng 2
Cốc...cốc....
- come in !!- Tuấn Cường lười biếng lên tiếng
- Anh....- Cô gái lên tiếng

- excrement ( cút ) - Anh ghét bỏ lên tiếng
- em biết anh không thích em nên em nói thẳng vào vấn đề nhé - Cô gái nói :" Chuyện kết hôn của hai đứa mình sẽ vẫn được tổ chức , nếu anh không nghe lời em thì đứa em của anh chắc chắn sẽ không đc bảo đảm đâu ??/
- Checkers ( cô dám )- Tuấn Cường tức giận mở mắt ra gằn từng chữ
- Anh nên nhớ bây giờ anh không có cái gì để liên lạc được với bên ngoài hết , chả khác gì bị cầm tù cả , vậy nên chả có gì là em không dám cả - Cô gái đó nói
- Thử xem - Tuấn Cường lên giọng đày thách thức
- Anh đợi nhé !!! hihi - Cô gái đó cười duyên dáng nhưng ánh mắt chứa đầy mưu mô tính toán
- damn( Khốn khiếp)- Tuấn cường tức giận rít lên kèm theo đó là tiếng đổ vỡ trong phòng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận