Chiếc xe BRW chạy thẳng vào tòa biệt thự rộng 500m2 . Nó bước xuống xe đi vào trong nhà còn Tuấn Vũ thì chạy xe vào tầng hầm gara để xe . Subi bước vào nhà nó bắt gặp ngay ả giúp việc
- Ai ?- Cô ta hỏi
-.......- Nó ko nói gì chỉ đến chiếc ghế sofa ngồi
- Osin mới hả ? Ả hỏi
-............- nó ko nói gì
-Tao hỏi mày sao mày không trả lời hả ? Ả nhẫn nhịn hỏi
-............- Vẫn ko nói gì
-mày câm hả ? - Ả ta túc giận dơ tay lên định tát nó
- Loại người như cô ko đáng để cho honey tôi trả lời - Tuán Vũ từ cửa bước vào đợ tay ả
- Hơ cậu chủ ! em xin lỗi - Ả quay ngoắt 360 độ . Từ một con cáo già đanh đá cá cày ====>> một co gái yểu điệu thục nữ
- Cút vào bếp - Anh nó nói rồi ôm eo nó bước lên phòng để lại một con người đang tức lộn ruột dưới phòng khách :" Cậu chủ là của tao , ko phải của mày "
------Đến giờ ăn cơm trưa ----------
- Xuống ăn cơm - Ả đầu bếp vừa rồi nói , giọng đầy khiêu khích
-.....- Nó ko nói gì vẫn ngồi trên bàn , mắt vẫn dán vào màn hình Laptop
- Cậu chủ CỦA TAO lên gọi mày xuống ăn cơm - - Ả ta vừa nói vùa nhấn mạnh chữ ' của tao '
-....- Nó vẫn ko nói gì
-mày khinh tao à ? Mày đừng tưởng có cậu của bảo kê thì tao phải nể mày nhé ? Ả ta tiến gẫn đến Subi ( con nhà t/g , Subi : mày vừa nói gì cơ hả ? t/g hẹ hẹ em nói gì đâu )
-..... - Nó vẫn không nói gì , tay gập máy tính xuống
- Mày có tin tao sẽ làm cho cậu chủ ghét mày và quan tâm tao ko ? - Ả ta hất mặt nói
-......- Nó ko nói gì , vẫn ngồi im trên ghế xem ả
CHOANG . chiếc cốc thủy tinh bị ả giúp việc làm vỡ, ko những thế ả còn lấy vụn thuye tinh cứa vào tay rồi hét len :" AAAAA"
----- 5 phút sau --
----RẦM ---- chiếc của phòng qui tiên nhờ phúc của OPPa Tuấn Vũ
- Có chuyện gì vậy ? Tuấn Vũ hỏi
- Không có gì đâu anh , chảng là lúc em gọi tiểu thư xuống ăn cơm , lúc em vào thì cô ấy đang xem chiêc scoocs thủy tinh mà anh quí nhất nên làm rơi , em ra nhắc nhở cô ấy nhưng cô ấy ru em ngã làm vụn thủy tinh cắm vào tay em . Ko có gì to tát cả! - Ả ta nói nước mắt ngắn nước mắt dài nhắm đợi sự quan tâm của Tuấn Vũ và sự phẫn nộ dáng xuống Nó
- Honey có làm sao không vậy ???- Tuấn Vũ hỏi , khác xa với trí tưởng tượng của ả giúp việc
-........- Nó ko nói gì chỉ nhếch nhẹ môi toe vẻ không có gì
- Vậy được rồi xuống ăn cơm nào , hôm nay anh bảo đầu bếp nấu toàn món mà Subi của anh thích đấy ! - Anh nó thấy thái độ của nó nên ôm nó xuống bếp , ko quên quay sang ả giúp việc : " dọn dẹp cho sạnh "
Ả giúp việc đau khổ , ngồi bẹt xuống nghĩ mưu hại nó tiếp