Vợ à! Mình Yêu Nhau Nhé

Lưu ý, Jen có 1 số điều cần cảnh báo trước khi các bạn đọc chap nay.
1. Chuẩn bị sẵn tinh thần
2. Có nhiều chi tiết trong truyện sẽ khiến các bạn tức nghẹn cổ họng
3. Chuẩn bị sẵn thuốc chống sốc và thuốc trợ tim.
Thế thôi, các bạn nhớ thực hiện kỹ không là có gì, Jen sẽ không chịu trách nhiệm đâu nghen. Chap này, tặng cho ParkJaeEun-Tojika! Yuukio_chan. Lecoi96284. Nghen
------------------------
17h chiều, tại bệnh viện X
Ánh sáng yếu đuối khẽ chiếu vào căn phòng trắng xoá xộc mùi thuốc, ngoài vườn, nhưng bông hoa sắp tàn nụ cố vươn mình để đón nhận được một chút ánh sáng cuối ngày mập mờ sắp tắt. Trong căn phòng, một cô gái với mái tóc xoã ngang vai đang nằm trên chiếc giường trắng, bàn tay cô đầy những mũi kim chích truyền nước biển, người cô đầy những miếng băng, gương mặt nhợt nhạt, cả người cô chi chít những vết thương, nặng nhất là phần đầu, nó được quấn ngang bằng một mảnh băng dày cộm. Theo kết quả của bác sĩ, não bộ của cô bị chấn thương khá mạnh, lúc tai nạn xảy ra, chiếc xe hấc mạnh nên cô bị té ra ngoài lề đường, não bộ và xương sườn bị chấn thương khá mạnh. Xương thì không có vấn đề gì đáng để lo ngại, chỉ cần bó bột thôi, thế nhưng phần não của cô, do va đập mạnh nên khối u khá lớn, phải làm phẫu thuật gấp, tuần sau sẽ tiến hành phẫu thuật, nhưng khả năng tỉnh lại của cô là 50- 50, còn không, có lẽ cô sẽ mãi mãi sống với hình dạng như thế, trở thành người thưc vật mãi mãi không tỉnh dậy, chỉ có thể dựa vào niềm tin của cô thôi. Có lẽ, lời nói đó đã khiến cho một người khá là đau lòng, anh ngồi tựa trên chiếc ghế cạnh giường Mai, cuối mặt xuống đất, hai tay anh bóp trán mình, nhăn mặt rất đau khổ. Khi nghe tin Mai bị tai nạn giao thông, anh cố tỏ vẻ không quan tâm cho lắm, thế nhưng, con tim không bao giờ nghe theo lí trí của anh, anh vẫn vội vã chạy vào bệnh viện. Đôi lúc anh không hiểu được, trong lòng anh bây giờ chỉ có hình ảnh của nó, anh đã xác định chính nó là người anh yêu. Thế nhưng, tại sao trong trái tim anh, vẫn có một nơi to lớn để cho duy nhất một người con gái ngự trị ở đó, là Mai, tại sao cố cất giấu nó vào một nơi, bỏ nó ra sau, không muốn ngoái đầu nhìn lại, không muốn nhớ đến nó nữa, vậy mà tại sao anh lại cứ nhớ đến hoài. Hai cảm xúc lẫn lộn nhau, nó người con gái cho anh hạnh phúc, Mai người làm anh đau khổ, tại sao ở bên nó thì ấm áp, nhưng biết Mai gặp chuyện tim lại đau nhói thế kia. Tình yêu là chông gai, nó mang đến cho ta niềm vui, hạnh phúc, nhưng phải có cái giá của nó, có niềm vui nhưng kế đó sẽ là nỗi đau. Anh đá trái tim, chôn giấu kỉ niệm của Mai, nó làm tim anh tan chảy, cứ tưởng được hạnh phúc bên nó, nhưng Mai vẫn luôn trong tâm trí anh, thật rối rắm. Bây giờ, điều quan trọng nhất với anh chính là bằng mọi giá, phải làm cho Mai tỉnh dậy, nhìn cô như thế, thật đau. Mai giờ đây yếu ớt, không còn vẻ mặt kênh kiệu nữa, không còn cái ác nữa, thay vào đó là nét hiền lành, nhân hậu, nhút nhát của một đứa con gái mới lớn như ngày xưa, cái ngày mà cô còn là người con gái trong sáng, ngây thơ và làm lung động trái tim hắn. Mai phải tỉnh dậy, nhất định phải tỉnh dậy. Anh nắm chặt tay cô, nắm thật chặt, đặt hết cả niềm tin vào cô
- Mai à! Em nhất định phải tỉnh dậy em có biết không, anh...không muốn nhìn thấy em như vậy nữa. Làm ơn đi, làm ơn đi mà!
--------------------
- Sao rồi Bun, có tin tức của Ken chưa?
- Chưa có, cô cứ bình tĩnh đi! Không sao đâu!
- Tôi có cảm giác bất an lắm!
- Không sao đâu mà, tôi hứa, bằng mọi giá Ken cũng không sao đâu
- ừm!
Quân bật tivi lên, bỗng tin thời sự đưa tin
- Vào lúc 6h sáng hôm nay, trên đường ra sân bay, có một vụ tai nạn giao thông khá nghiêm trọng, hai chiếc xe khách đâm vào nhau, một chiếc xe do có tốc độ chạy rất nhanh nên khi ở tuyến đường giao nhau không kịp phanh lại, vì thế nên đâm sầm vào chiếc xe khách khác, hiện không có ai tử vong, chỉ có 1 người bị thương nhẹ và 3 người bị thương khá nghiêm trọng.
- Hả cái gì? Chẳng phải 6h cũng chính là lúc.....Ken ra khỏi nhà sao?
Nó hốt hoảng hỏi, mồ hôi chảy đầm đìa, chẳng phải, Ken mất tích cũng vào gần thời điểm này sao?
- Phải ha, nếu tính lại thời gian thì trùng khớp, nhưng Ken đâu có chuyện phải ra sân bay làm gì đâu chứ.
- Tôi nghĩ có lẽ......Ken đã ra sân bay lúc đó, hoặc có lẽ, Ken không vào sân bay mà vào bệnh viện
- Sao anh chắc chứ
- Lúc bãy tôi gọi điện cho tổ chức, họ nói, sáng sớm có nhận được tin của Ken, nói rằng Ken có việc gấp phải ra ngoài, nhờ họ bảo vệ Min mà.
- Vậy, không lẽ.....
- Chúng ta vào bệnh viện đi, bệnh viện tư của Ken.
- Không, tai nạn giao thông thì không thể nào đưa vào bệnh viện tư kịp thời được, chỉ có thể là.....
- Vậy thì mau đi đi. - ừm
Cả bốn người cùng lên xe vào bệnh viện, ai cũng mang trong mình một nỗi lo lắng, nhưng có lẽ, người lo lắng nhiều nhất vẫn là nó. Hiểu rõ rồi, nó đã yêu anh rồi.
-------------------
Đến bệnh viện, cả bốn người hấp tấp chạy vào trong, hỏi tên bệnh nhân, nhưng không có, không có tên Ken trong danh sách.
Nó hốt hoảng lắm, nó hỏi cô y tá tên của những nạn nhân được đưa vào phòng cấp cứu trong tai nạn sáng nay, thì ......có tên của Mai.
- Người gặp tai nạn là Mai sao?
- Hả, gì, Mai hả? Thế còn Ken đâu
- Không biết, bây giờ trước hết là phải thăm Mai đã
- Thăm nó làm gì, Gum ta đây không thèm, mặt nó nhìn thấy ghét!
- Gum à, dù gì lỡ đến đây rồi thì cũng phải thăm chứ
- Xí, t nể mặt m thôi nghe chưa
- Ừm!^_^
Nói thế thôi, chứ nó cũng không muốn lên thăm Mai, nó không ghét Mai, nhưng nó sợ rằng, khi vào phòng, sẽ có Ken ở đó cùng với Mai. Nếu đó là sự thật, thì nó không muốn vào đâu, thà để nó lo lắng vì Ken mất tích còn hơn để nó nhìn cảnh tượng đó.
--------------------
Ken nắm chặt tay Mai, anh khẽ đặt tay lên trán cô, vuốt ve tóc cô, nghịch ngợm tóc cô như lúc xưa. Anh khẽ chòm người dậy, cuối mặt xuống và......đặt lên môi Mai một nụ hôn. Vẫn cảm giác ấm áp đó, vẫn bờ môi mỏng này, anh làm sao quên được chứ.
Bỗng, cái cửa được kéo ra, và....nó trơ mắt như không thể tin vào mắt mình được nữa. Ken đã hôn Mai ngay trước mặt nó.
- Ken, mày đang làm cái quái gì vậy? - Bun kinh ngạc la to lên
Ken từ từ để môi kình rời khỏi môi Mai, anh tưởng rằng, chỉ có mình Bun đứng đó thôi, anh không hề ngước mặt lên nhìn, anh không hề biết, nó đang nhìn anh với ánh mắt thất vọng lẫn đau thương.
- Tao sai rồi Bun, hoá ra, T vẫn còn rất....
- Mày đừng nói là mày còn yêu Mai nha, thế còn Min thì sao?
- Tao không biết, cảm xúc t bây giờ lẫn lộn lắm
- Thằng điên này, mày ngước mặt lên mà nhìn đi, Min đang ở đây đó
- Cái gì chứ?! - Ken ngước mặt lên nhìn, nó đang nhìn anh, nó đang nhìn anh sao??? Nó đứng ngay trước cửa, nhìn chằm chằm vào mắt anh. Hai đôi mắt nhìn nhau, hai trái tim chạm nhau, hai nỗi buồn làm đau nhau. Nó nắm chặt tay, móng tay đâm vào thịt khiến cho bàn tay nhỏ nhắn bị trầy xước, gương mặt vui tươi ngày nào, giờ đây nhìn anh như đặt ra nhiều câu hỏi làm rối trí anh, nụ cười đáng yêu ngày nào, giờ tắt ngấm trên gương mặt. Anh xót xa nhìn nó, nó giận hờn nhìn anh, hai tâm hồn đối nhau, nó sẽ khóc, chắc chắn nó sẽ khóc. Không, anh không muốn nhìn nó khóc, đừng khóc, đây chỉ là hiểu lầm thôi, đừng khóc, những lời đó anh muốn nói , nhưng sao anh không nói được, chỉ biết im lặng nhìn nó. Nhưng anh đã sai, nó không khóc, không có một giọt nước mắt nào rơi ra từ khoé mắt đỏ hoe đó. Mắt nó khô rang, nó cạn nước mắt rồi sao? Một người muốn giải thích nhưng không thể nói được, một người muốn khóc nhưng sao nước mắt chẳng rơi, là do họ không có cảm tình với nhau hay là do con tim quá đau khổ nên không khóc được nữa rồi.
- Min à, đi thôi, ở đây chướng mắt quá! - Gum kéo tay nó lôi đi, cô sợ nếu nó đứng đó nữa, nó sẽ không chịu được mất thôi.
- Đi Min à, t không muốn ở đây nữa, khó chịu quá rồi, Min, m có nghe t nói gì không hả, đi thôi.
Nó đứng như trời trồng mặt cho Gum lôi nó đi, nó không muốn đi, nó muốn nghe lời giải thích, lúc nãy là hiểu lầm hay do anh tự nguyện, nó muốn biết. Nhưng nó lại không muốn nhìn thấy anh nữa, anh làm đau nó rồi, anh làm nó tổn thương rồi, nó bước đi theo Gum.
-----------------
Ken à, e muốn nghe anh nói, e muốn anh giải thích với e. E không muốn có bất cứ ai xen vào tình yêu của em, anh có nghe e nói không, e làm thế là ích kỉ, nhưng e không chịu được khi thấy anh hôn cô ấy. Cô ấy mới là người anh yêu, cô ấy là đứa con gái đẹp đẽ, xinh xắn, e làm sao so sánh được đúng không, e mơ ước mình có một tình yêu, mơ ước anh sẽ là hoàng tử của em, mơ ước anh dẫn e đi trên cánh rừng hoa hồng, mơ ước một cuộc sống hạnh phúc bình yên. Nhưng anh đâu phải là của em, e đâu có cái quyền sở hữu anh, thế nên, e sẽ cất ước mơ đó lại, cho nó vào ngăn bàn có tên anh. E sẽ không lấy nó ra, vì lấy nó ra khiến tim e đau nhói, nhưng sao, đã cất rồi mà vẫn còn nhớ nhung vậy. E yêu anh quá nhiều rồi. Đồ đáng ghét, ai cho anh nhân lúc em sơ hở, vào cướp trái tim e rồi không đóng lại, khiến e phải thao thức đi tìm tình yêu thế hả, trả lại tình yêu cho e ngay đi, đồ đáng ghét, e khóc nhiều vì anh lắm rồi đó, e đau nhiều vì anh lắm rồi, e không muốn nữa, trả lại ngay để e còn đóng cửa trái tim. Không được, e mãi yêu anh rồi
------------------
Trong căn phòng hiện giờ chỉ có ba người, anh, Mai và Bun, căn phòng ấm áp lúc nãy giờ trở nên lạnh vắng, khô khan
- M....t hết nói nổi m rồi, m có biết m mới vừa làm cho Min đau khổ không hả, t mà là Min, t sẽ tát cho m mấy cái để m tỉnh ra đó thằng ngu! M chỉ biết đứng đây thôi sao, làm cái vẻ mặt hối tiếc thì được cái gì, chi bằng vậy thì chạy theo mà xin lỗi Min đi!
Ken vẫn đứng yên đó, đôi mắt hướng về phía nó đứng, ánh mắt anh buồn tha thiết, ông trời đúng là đang đùa nghịch với anh mà! Muốn kéo nó lại, ôm nó vào lòng rồi nói anh xin lỗi, nhưng mà Mai không muốn anh đi, cô trong trái tim anh đã chiến thắng nó rồi. Bây giờ anh chỉ luyến tuyết thôi, tại sao anh lại làm đau nó, giá như thời gian quay ngược lại, để anh và nó không gặp nhau, để cuộc hôn nhân không xảy ra, để tình cảm hai người không được phép yêu nhau, để cho nó đừng làm anh xót xa, để anh không làm tổn thương nó. Trái tim anh đã quá tải rồi, phải tạm để nó hoặc là Mai vào USB mà thôi. Ai sẽ là người phải cất trong USB của trái tim anh đây. Nó hay là Mai?????
------------------
Trên ban công sân thượng
- Min à, t xin lỗi, lẽ ra t nên ngăn cản m, không cho m vào bệnh viện để....
- Không sao, t cx chỉ là đến thăm Mai thôi mà
- Thật chứ, t thấy, m nhìn hắn ta, có vẻ buồn lắm cơ mà?
- Làm gì có! M điên rồi!
- T không điên, t hiểu m quá mà, m là bạn t mà, sao giấu được t! Nói đi, m...yêu Ken đúng chứ?
- T không biết, chắc vậy
- Cái con này, kể cả có yêu hay không mà m cũng không biết nữa hả? Có ai như m không
- Haizzzzz, t cũng không xác định được, có lẽ, t đã yêu rồi
- Nè, ở bên Ken m có thấy hạnh phúc không?
- Có
- Lúc nhìn thấy Ken cười thì m có vui không?
- Có
- Xa Ken m có sợ ko? Có cảm giác bất an và muốn ở gần Ken không?
- Có
- Con ngốc này, đó là yêu rồi đó!
- Vậy sao?
- Lúc nãy, cảnh tượng đó, m buồn lắm đúng không, nói thật cho t nghe đi
- Hơ, buồn gì chứ, lúc đó, chỉ là do Ken an ủi tinh thần Mai thôi. M cũng biết, một bệnh nhân muốn tỉnh lại nhanh chóng, thì cũng cần phải có sự động viên nào đó chứ!
- Động viên bằng cách hôn à, m không cảm thấy tức sao?
- T...
- M muốn khóc thì cứ nói ra, đừng cứ suốt ngày cười để che giấu nỗi đau nữa, như con ngốc vậy !
- T...t...sao t lại không buồn chứ, đôi môi đã từng hôn t, giờ lại đi hôn người con gái khác, sao t lại không buồn chứ! Nó oà khóc to lên, Gum ôm nó vào lòng, để cho nó khóc ướt đẫm vai cô, nhìn con bạn thân của mình bị như thế, cô cũng buồn lây.
- Khổ cho m rồi, m cứ khóc đi, xả hết ra đi!
Ánh nắng chiều tàn cũng đã tắt hẳn, mặt trời dần xuống núi, một mặt trăng ấm áp lại nhô lên, ngự trị một màn đêm u tối. Tám giờ, tám giờ rồi mà nước mắt nó vẫn chưa ngừng rơi, đôi lúc nó nghĩ, có phải như thế là nó sai không, anh vẫn chưa ngỏ lời với nó mà, chắc gì anh yêu nó, nó chỉ là yêu đơn phương thôi, không có quyền ghen tức về việc đó, đúng không?
- Thôi, ở bệnh viện cũng lâu rồi, t với m về đi Min!
- Khoan đã, trời đã tối rồi, chắc Mai cũng......
- M im đi, đừng hiền như vậy nữa, đừng nghĩ đến cái con nhỏ chanh chua như vậy nữa, nó là con láo toét, nó bị như vậy là đáng đời nó lắm rồi, như thế là còn nhẹ, t mà tên tài xế lúc đó, t tông thật mạnh cho nó tử vong tại chỗ luôn! Haha
- M im đi, nhỏ tiếng lại xíu, đang ở hành lang bệnh viện đó, dù gì thì...
- Haizzzz, thôi đi, cứ để nó bị vậy, dù gì thì cũng có Ken chăm sóc nó rồi, m lo gì nữa chứ, chỉ tổ rước hoạ vào thân. Nó gây bao nhiêu tội lỗi, giờ bị vậy cũng đáng, may cho nó là chỉ bị thương ở đầu, còn chưa chịu chết!
- Thôi mà, cùng lắm là về mà, m đừng nói nữa, tội nghiệp Mai lắm!
- Cô vừa mới nói gì?! - Bỗng Ken từ đâu tiến lại phía nó và Gum, hằn giọng lên tiếng
- Tôi nói có sai sao, nó không chết là may rồi, thứ chảnh choẹ như nó, sống ở đời như vậy, chật đất! Thà anh đi mà lo cho Min này, vừa hiền, vừa dễ thương, lại không đòi hỏi nhiều, không phải rất tốt sao? Còn....
- Chát! - Kên tức giận, tát vào má của Gum, vẻ mặt của anh bây giờ nhìn không khác nào một con ác quỷ cả, ác quỷ đã hiện hình rồi, và Gum đã chọc điên cơn tức giận của ác quỷ.
- Ai cho cô nói Mai như vậy chứ, cô nên sửa lại thói ăn nói của mình đi, còn Min, tôi và cô ta không hề có quan hệ gì hết, chỉ là một cuộc hôn nhân giả tạo mà thôi, nhanh chóng sẽ kết thúc thôi!
Cái gì chứ, anh vừa mới nói gì vậy, anh không còn tin vào mình được nữa rồi, chính anh đã nói ra những lời đó, lỡ làm cho nó tổn thương nữa rồi. Tại sao anh lại nói những lời như thế chứ, chết rồi, nó...nó lại tổn thương nữa rồi!
- Ơ, Min...tôi...tôi...xin....
- Hm, không sao, tôi cũng hiểu mà, cuộc hôn nhân này, trước giờ chỉ là do tôi đơn phương thôi, đối với anh, nó chẳng quan trọng gì cả, anh thật ra chỉ cần nói với ba mẹ anh, cuộc hôn nhân sẽ lập tức bị huỷ bỏ liền mà. Nếu anh thấy tôi có vẻ chướng mắt, tôi sẽ lập tức dọn đi, tôi không muốn làm vật cản đường anh đâu. Nếu anh không thích, anh cứ nói đi, không sao đâu, trước giờ tôi luôn là kẻ vô dụng, ai nhìn cũng ghét, anh không thích tôi là đương nhiên.
- Min m đang nói cái gì thế, gì mà không thích m chứ, t thích m mà, ai cũng bên m mà, còn có t, Bun, Quân nữa cơ mà, m quên tụi t rồi sao?
- Min..,tôi...tôi không có í đó mà! Tôi chỉ lỡ miệng thôi
- Hửm, không phải lỡ miệng à nha, tôi biết mà, thường thì đó là lời nói từ trái tim bộc xuất, tiếc cho tôi, từ trái tim không phải là lời yêu thương.
- Cô...đừng như thế nữa, tôi...
- Anh im đi, cái tát hôm nay, tôi sẽ nhớ rõ, còn nhớ rõ hơn về chuyện anh làm tổn thương Min của tôi, nhớ đó, anh đã đánh mất Min rồi!
Nó và Gum cùng nhau rời khỏi bệnh viện đó, nước mắt nó rơi từng giọt, từng giọt ướt đẫm cả gương mặt bé xinh, còn Gum, cô tức giận lắm, khôgn tức vì cái tát của anh, mà tức vì anh làm nó tổn thương, trên chiếc xe Ferrari, hai người con gái, hai tâm trạng buồn bực khác nhau, màn đêm hôm nay, ngập tràn trong nước mắt của tình yêu.
------------------
Có bạn nào cần thuốc trợ không hả, Jen cho nà! Jen cũng sắp lên cơn rồi đây, ức chế dễ sợ. Coá bạn nào đoán được NỘI DUNG phần tiếp theo hem nèk, phần tiếp theo hơi bị gây cấn à ghen, đoán đúng có thưởng à nha! Câu này hơi khó hà?! Trả lời được không nà, lấy 3 bạn đầu thôi nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui