Vợ à! Mình Yêu Nhau Nhé

1 tháng sau :
_DẬY MAU!!!
Nó ngồi bật dậy. Vò đầu. Chả là do hắn bị cảm nên trước đó, hắn thu âm giọng hắn vào cái đồng hồ báo thức nên..:
_Oa~ bùn ngủ quá! - Nó ngáp rồi đi lại bàn học
1 tháng rồi, vậy là nó và hắn sống được với nhau 1 tháng rồi. Hôm nay chủ nhật nên trường nó nghỉ, nó mang dép vào đi qua phòng hắn:
"Cộc..cộc"
Im lặng...
"Cộc..cộc..cộc"
Im lặng..
Hiểu. Hắn còn đang ngủ ở trong á. Nó đẩy cửa phòng đi vào. Nó rón rén như ăn trộm đi tới gần hắn. Lay lay :
_Heo, dậy đi, sáng ràu kìa, dậy chở tôi đi ăn với!
_Ư..ưm..tự đi đi..- Hắn cau mày, trùm chăn lại, thả vào tay nó cái chìa khóa xe

_ZỜI Ạ! NẾU TÔI BIẾT LÁI XE THÌ TÔI ĐÃ LÁI RỒI!
_Im đi..để tôi ngủ..khỉ khùng..đi ra!
_Anh..đồ...con..ư..ưm - Hắn lây tay bịt miệng nó lại. Ngồi dậy nhăn nhó, vò đầu làm tóc rối bời
_Im lặng, tôi đưa cô đi ăn là được chứ gì!
Nó gật đầu. Hắn đứng dậy ngáp ngắn ngáp dài đi vào nhà vệ sinh. Nó ngồi im trên giường hắn. Mặt đỏ bừng, nóng hổi. Phải hắn không? Nó nhớ lại lúc hắn ngồi dậy vò đầu hắn, hắn đẹp trai quá (Nam : *tự hào* anh mờ =]] ) , nó cúi gầm mặt, lắc đầu lia lịa "Quái đản, biến thái, hắn không có đẹp gì hết, Min Min, mày đừng để sắc đẹp của con heo quyến rũ" (thế cũng nhận là đẹp ràu =='). Hắn đứng nhìn nó lắc đầu mà nhịn cười không được :
_Ahahaha
khỉ biễu diễn...lắc đầu quài..ahahaha
Nó đỏ bừng mặt, vậy là hắn thấy hết rồi hả? :
_Anh..anh ra từ lúc nào ?
_Từ lúc mà cô cúi đầu ấy
_S..sao anh không nói?!!!
_Để xem cô làm gì - Hắn nhếch môi. Với tay lấy chiếc áo sơmi
Nó bằm môi nhìn hắn. Cà chua face. A..hắn không mặc áo, mặc có quần hà ?!! >< . Nó đỏ bừng mặt, do nó không chú ý hay là nó thay đổi mà nó thấy hắn đẹp thế ? Tim nó đập "thình thịch".
"Cốc..cốc"
_Nè, cho tôi xin lỗi, cô ra đây tôi chở đi ăn sáng, coi như xin lỗi
Nó mở cửa, nghe tới ăn là mắt nó sáng bừng lên, quên hết việc xảy ra ( đáng lẽ nhỏ này là heo ms đúng chớ *suy ngẫm* ). Hắn thấy nó mở cửa, thở phào, vậy là nó k giận :
_Anh, chờ tôi 5' tôi thay đồ cái!
_Ờ~
Nó cười, chạy vào lấy chiếc đầm màu xanh lam, chiếc nơ cột tóc màu xanh lam. Sau 5' nó thay đồ xong, tóc được buột qua 1 bên nhìn dễ thương cực. Hắn đơ người nhìn nó, lần thứ 2, tim hắn lại đập mạnh, hắn lắc đầu "Ràu, tí nữa đi khám tim" :

_Ê ê, có đi hông, tôi đói quá trời ràu nè! - Nó khẽ lay tay hắn
_Ờ đi !
Nó đi theo hắn ra xe. Sau 10' nó và hắn có mặt tại nhà hàng Pháp.
_Ăn gì ? - Hắn kéo nó tới bàn ở gần cửa sổ ngồi, rồi hỏi
_Ư..ưm..ăn bánh mì ốp la y !
_Còn gì nữa không ?
_Nước dưa hấu - nó cười tít mắt
_Ờ, vậy cho tôi giống cô ấy, cafe - Hắn nói với phục vụ
_Vâng - Cô phục vụ nói nghe ngọt rịm, làm nó chợt rùng mình
Nó nhìn ra ngoài cửa sổ. Hắn nhìn nó. Nhân viên nữ nhìn hắn. Nhân viên nam nhìn nó :
_Cô ta là ai vậy?
_Không biết, mà nhìn cô ta xấu quoắc,vậy mà dám đi theo anh Nam
_Ờ, mà hông biết anh Nam có bạn chưa ha!
_...

_...
Nhân viên nữ nhìn bàn nó và hắn đang ngồi, xì xầm. Nhân viên nam thì tất nhiên không dám hó hé nửa lời =)) . Nó đâu phải điếc, nghe được mấy câu đó, nó bặm môi, xử sạch sẽ món sáng rồi cầm ly nước uống hết. Hắn khẽ cười, hắn ngồi khoanh tay xem nó làm gì. Nó đứng bật dậy, cầm tay hắn kéo đi :
_Chắc là con này có mưu kế gì nè! - Tiếng của một cô nhân viên, giọng mỉa mai
Nó ôm lấy tay hắn làm hắn giật mình :
_Do anh dẫn em đi ăn sáng nên em giảm tội cho anh, coi như chỉ méc mama xí thau!
_Hả? méc gì ? - Hắn trố mắt nhìn nó, thôi coi như cũng đóng kịch vậy
_Méc chồng ăn hiếp dợ - Nó lè lưỡi
_Hả ?!! Thôi mà dợ iu, đừng méc, tồng dẫn đi chơi ha!
_Hơ hơ, hứa nhé - Nó cười, không biết vì sao nhưng nó thấy vui khi hắn gọi hắn là "dợ"
Hắn choàng tay qua vai nó, dẫn đi ra ngoài, bỏ ngoài tai những tiếng xì xầm của nhân viên. Hắn cảm thấy vui khi nó gọi hắn là tồng (Ảnh cũng chả biết s .-. ) nên cứ cười suốt. Một buổi sáng, 2 con người, 2 nụ cười trên môi, 2 trái tim đập cùng một nhịp. Hạnh phúc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận