“Cái gì? Lan Lan, cậu đã gặp qua đạo diễn thiên tài Tần An kia?” Trong Câu Lạc Bộ Cầu Lông, Lý Nhiên nghe nói hôm qua Tần Vi Lan gặp qua Trần An,bất ngờ là toáng lên.
Tần Vi Lan cầm lấy khăn lông lau mồ hôi, “ Làm sao vậy? Anh ta vừa ý sách của mình, muốn chuyển thể nó thành phim, mình và anh ta thảo luận một số vấn đề chi tiết”
Lý Nhiên ném cây vợt cầu lông, chạy tới cầm lấy tay của Tần Vi Lan, ”Ai nha, mình không nói cái này a! Trần An đó, người đó là thiên tài!Nghe nói anh ta năm đó bắt đầu khởi nghiệp từ diễn viên, về sau trở thành diễn viên nổi tiếng, diễn xuất thật tốt, hát cũng rất hay! Quan trọng hơn anh ta làm đạo diễn cũng rất tốt nha! Anh ta đoạt giải mấy bộ phim, anh ta tự làm đạo diễn! Quả thực là một người đàn ông hoàn hảo, đã vậy bộ dáng rất ư là đẹp trai nữa! Trời ạ, vừa nghĩ tới về sau cậu có thể thường xuyên gặp anh ta, oa mình thật sự rất hâm mộ!”
Tần Vi Lan nhìn vẻ mặt của bạn tốt, lại nghĩ tới bộ dáng nhã nhặn của Trần An, không khỏi đồng ý_ừ xác thực anh ta là một mỹ nam hoàn mỹ, dáng vẻ anh ta với cái người tên Tô Vân Tường kia khác nhau hoàn toàn, kẻ kia luôn bắt người ta làm theo ý mình mà cũng không quan tâm người ta có đồng ý hay không.
Ách như thế nào lại nhớ tới người đàn ông đó rồi?! Bỗng dưng Tần Vi Lan phát giác cư nhiên mình bất tri bất giác đem hai người đàn ông này so sánh với nhau, không khỏi giật mình.
“Cậu thích anh ta như vậy, về sau có cơ hội đi studio, mình dẫn cậu đi cùng.” Cô nhìn bạn tốt, dời đi sự chú ý.
“Được. Được. Nhưng cậu phải nói trước nói với mình, để mình xin nghỉ!” Lý Nhiên kiên định nói.
Vã mồ hôi, Tần Vi Lan im lặng không nói gì, việc này phải đến mức như vậy sao? Vì nhìn thần tượng mà xin nghỉ?
Lý Nhiên chợt nghĩ đến cái gì, nhìn Tần Vi Lan đang thu dọn đồ thể thao, “Lan lan, hỏi cậu một chút chuyện này nha.”
“Chuyện gì?”
“Cậu —— cậu đối với người tên Tô Vân Tường kia , đêm hôm đó đưa cậu về nhà có ấn tượng như thế nào?” Lý Nhiên cẩn thận quan sát vẻ mặt của bạn tốt, hỏi có chút ấp úng.
Động tác của Tần Vi Lan có hơi chậm lại, trong lòng không khỏi giật mình thoảng thốt, “Tiểu Nhiên, sao tự nhiên cậu lại hỏi chuyện này?”
“À—— cái đó, ” Lý Nhiên ấp úng, cười cười, “Thật ra thì cũng không có gì…, chính là lần trước anh ấy hỏi xin mình số điện thoại của cậu, mình chưa cho. Lan lan này, anh ấy giống như là rất thích cậu.” Lý Nhiên thăm dò nói.
Ngày đó, Tô Vân Tường cùng anh trai tạm thời có nhiệm vụ khẩn cấp, đi một cách vội vội vàng vàng. Nhưng cho dù như vậy, Tô Vân Tường không quên liên tục dặn dò, bảo cô giúp đỡ chăm sóc nhiều cho Tần Vi Lan, nhất là chú ý đàn ông bên người cô. Lý Nhiên lúc này mới kinh sợ, anh Vân Tường lần này là nghiêm túc.
“Mình biết.” Tần Vi Lan thản nhiên nói, làm Lý Nhiên giật mình.
“Cậu biết?”
Tần Vi Lan đeo túi thể thao lên, “Anh ta đi theo mình nói, mình cũng vẫn cự tuyệt.”
Lý Nhiên nhìn vẻ mặt bình thản của bạn tốt , nhất thời trong lòng chợt lạnh —— anh Vân Tường, anh không phải nói đùa đấy chứ ?
Nhìn Vi Lan đã đeo túi xách ra khỏi câu lạc bộ cầu lông, Lý Nhiên nhanh chóng đuổi theo , “Này, Lan Lan, anh Vân Tường thật sự là người tốt, bộ dáng anh tuấn, tính tình cũng ôn hòa , hơn nữa gia đình anh ấy gia thế cũng rất tốt đấy, tại sao cậu không thử cân nhắc?”
Lý Nhiên không biết, những nguyên nhân này vừa vặn là Tần Vi Lan để ý nhất .
Cô đột nhiên dừng lại bước, xoay người chăm chú nhìn bạn tốt, “Tiểu Nhiên, cám ơn cậu quan tâm mình. Bất quá, mình quả thật không muốn nói đến chuyện tình cảm, cũng không thích Tô Vân Tường. Cho nên, về sau cũng không cần lại nhắc tới hắn.”
Lý Nhiên sợ bạn tốt tức giận, có chút cẩn thận liếc nhìn cô một cái, “À,… vậy cũng tốt, về sau mình không đề cập tới nữa.”
“Ừ.” Vi Lan gật đầu một cái, “Thời gian không còn sớm, trở về đi thôi.”