Còn nữa, cậu ấy còn nói, người mới ghép thận đòi hỏi môi trường vô trùng sau phẫu thuật, bởi vậy cô có ở lại cũng chỉ ở ngoài hành lang, không giúp được cái gì, thậm chí nếu phát sinh vấn đề cô cũng không đảm đương được nên cô cứ ở đó đến tối, tôi đón về, sau đó mai lại tới”
Lục Vĩnh Thành điềm đạm nói xong Hạ Cấn Mai trong lòng phức tạp vạn lần.
Chuyện ghép thận quả thật cô chưa có tìm hiểu kỹ, không biết sau khi ghép xong thì sẽ cần làm gì, không ngờ Vương Tuấn Dương lại biết, đã thế dùng đó làm lý do không cho cô qua đêm bên ngoài, cũng là đồ thích kiểm soát quá đi.
“Hừm.
Vậy phiên chú cho tôi đi với”
Hạ Cẩn Mai cất tiếng nói.
Cô cũng không thắc mắc thêm gì bởi vì lời của Lục Vĩnh Thành đã đủ rõ ràng rồi.
Tới bệnh viện, lúc này cũng mới tới mười giờ sáng, chiều nay cuộc phẫu thuật mới diễn ra.
Hạ Cẩn Mai bước vào phòng bệnh của Hạ Vân Du thì không thầy ai ở đó cả ngoại trừ bác gái: “Bác gái cháu đến rồi đây ạ!”
Từ trên giường bệnh, Hạ Vân Du nghe thấy tiếng của Cẩn Mai liền quay đầu nhìn lại.
Thấy cô bà liền cười yếu ớt: “Cẩn Mai, cháu tới đó à? Bác trai còn đi lấy một vài xét nghiệm trước phẫu thuật chưa có về.
Mau lại đây với bác.
”
Hạ Cẩn Mai mỉm cười gật đầu, tiến nhanh về phía giường bệnh.
“Bác thấy trong người thế nào rồi?”
“Đã khá hơn rất nhiều! Lần này có thể có được thận tương thích, thật sự rất cảm ơn cháu”
Hạ Cẩn Mai thoáng ngạc nhiên.
Không lẽ bác gái vẫn nghĩ cô là người hiến thận cho bác hay sao? “Bác ơi, cháu không có…”
Hạ Cẩn Mai lên tiếng giải thích nhưng lời nói chưa hết câu thì Hạ Vân Du đã nói: “Bạn đang nghe y tá trong viện nói rồi, lân này là nhờ bạn trai cháu đã liên hệ với ngân hàng tạng nên mới có thận tương thích để ghép cho bác.
Thật là, bác còn chưa được nhìn thấy bạn trai cháu thế nào.
Thật sự cái mạng này của bác là cháu và bạn trai cháu cứu.
”
Hạ Cẩn Mai giật cả mình.
Bạn trai? Cô bỗng nhiên có được một người bạn trai ở đâu ra thế? Không chỉ vậy, người bạn trai này còn có thể có năng lực tìm được thận tương thích ghép cho bác gái mà cô không hề biết một chút xíu nào.
Thấy khuôn mặt Hạ Cấn Mai ngây ra một hồi, Hạ Vân Du vội vàng: “Hai đứa đã có chuyện gì sao?”
Hạ Cẩn Mai bối rối vô cùng, nhưng đối diện với câu hỏi của bác gái cô chỉ đành cười cười cho qua chuyện mà thôi: “Dạ, không có gì đâu ạ”
Hạ Vân Du thấy cháu gái nói vậy mới an lòng, bà nói thêm: “Cấn Mai à, thật ra dù đã nói với cháu nhiều lần, nhưng lòng bác gái luôn canh cánh một chuyện của Lâm Khánh và Bối Na.
Bác biết hai đứa không phải với cháu.
Bây giờ thấy cháu một lần gặp đã được cậu Kiều nhất kiến chung tình như vậy, trong lòng bác gái vô cùng được an ủi.
So với An Lâm Khánh, cậu Kiều lại càng điềm đạm, gia thế cũng tốt hơn.
Chỉ là, mình làm dâu nhà giàu sẽ không dễ dàng, đừng để bản thân chịu uất ức.
”.