Vợ Boss Là Công Chúa



6ô giúp việc đứng ở cửa hỏi: “Thưa cô. Cô muốn dùng bữa không? Cơm trưa vẫn còn một chút, nếu cô không dùng chúng tôi sẽ dọn đi.”

“Dùng chứ! Tôi còn chưa ăn trưa đâu!” Trên đường tới đây Giang Đóa Đóa đã ăn hai cái bánh bao. Nhưng mẹ cô ta đã nói, trong nhà Cảnh Y Nhân có toàn sơn hào hải vị, thế nên khi nghe tới được ăn cô ta không hề do dự muốn thử. “Vậy tôi sẽ đi chuẩn bị cho cô.” Nói rồi, cô giúp việc lại đi xuống tầng. Giang Đóa Đóa sửa sang lại chiếc váy dài trên người, chiếc váy này đúng là không tiện.

Hôm qua mẹ cô ta bảo phải ăn mặc đẹp một chút nên cô ta mới biến thành như vậy. Vốn tưởng có thể nhìn thấy Lục Minh, để anh nhìn thấy khí chất tao2nhã và có học thức của cô ta hơn hẳn Cảnh Y Nhân. Ai ngờ Lục Minh lại không có nhà.

Giang Đóa Đóa xách váy ra khỏi phòng, trên đường đi đột nhiên nghe thấy tiếng trẻ em khóc từ căn phòng bên cạnh truyền đến.

“...” Cảnh Y Nhân đã có con rồi sao?


Nghĩ vậy, Giang Đóa Đóa đi về phía căn phòng bên cạnh, nơi phát ra âm thanh. Sau đó khẽ đẩy cửa ra.

Cô ta thấy, trong căn phòng cho trẻ em rất xinh đẹp này có hai chiếc nồi. Một chiếc nồi có bé cưng lớn hơn một chút, hai tay tròn lẳn đang làm từ thể đầu hàng, hai chân cũng mũm mĩm không kém đang gập lại, giơ lên, bé nằm yên trong nỗi không nhúc nhích. Trong chiếc nôi còn lại là bé cưng nhỏ hơn đang khóc oa oa. Còn có một người8phụ nữ có dáng vẻ hiền dịu đang thay tã cho bé cưng, dịu dàng dỗ dành bé cưng.

“Đây là con của Y Nhân sao?”

Giang Đóa Đóa đột nhiên lên tiếng làm bảo mẫu giật mình, bà ngước mắt lên nhìn thấy cô gái đang đứng ở cửa nên theo bản năng gật đầu. Giang Đóa Đóa đi vào phòng để nhìn hai đứa bé một cái. Đứa bé đang ngủ kia vô cùng giống Lục Minh. Cho dù đang ngủ, giữa hai đầu lông mày cũng để lộ ra vẻ kiêu ngạo, lạnh lùng. Đôi môi nho nhỏ hơi nhếch lên, không giống các em bé bình thường đều há miệng mà ngủ.

Giang Đóa Đóa đưa tay ra muốn sờ Đại Đâu Đâu thì đột nhiên bị bảo mẫu cản lại.

“Cô này, xin cổ đừng đụng vào Đại Đầu Đâu. Bé không thích có người chạm vào mình, nếu2không bé sẽ khó chịu cả ngày.”


“...”Nghe vậy, Giang Đóa Đóa giật giật khóe miệng. “Đứa bé mới nhỏ như thế làm sao cô biết nó khó chịu vì bị người khác đụng vào chứ?”

Bảo mẫu gật đầu: “Đại Đâu Đâu vừa sinh ra đã như vậy, ngoại trừ cô Cảnh và ngài Lục đều không cho ai đụng vào. Ngay cả tôi cũng phải chăm sóc bé nửa tháng bé mới chấp nhận cho tôi bể bé.”

“Nếu cô thật sự muốn sờ bé thì sờ Tiểu Đâu Đâu là được. Bé rất dễ..”

Bảo mẫu đang nói thì thấy lời mình nói hơi kỳ kỳ, vội đổi lời: “Tiểu Đâu Đâu không sợ người khác sờ, đụng vào sẽ cười ngay. Mà bé thân với ngài Lục nhất.”

Giang Đóa Đóa liếc nhìn Tiểu Đâu Đâu trong nôi một cái, mặt mũi nhóc trông vô cùng giống Cảnh Y Nhân.

“Con gái2sao?” Giang Đóa Đóa không nhiệt tình hỏi. “Vâng!” “Tôi không thích con gái.” Nói rồi Giang Đóa Đóa xoay người đi ra ngoài.

“...” Bảo mẫu ngây người nhìn bóng lưng Giang Đóa Đóa đi khỏi.

Không thích con gái? Cô ta không phải là con gái sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận