Từ trường đến trạm xe buýt phải đi qua con đường vắng, bình thường giờ tan học cũng có nhiều bạn đi qua, nhưng hôm nay do cô giáo gọi cô lên phòng giáo viên giúp đỡ soạn bài ôn thi,nên khi cô đi qua con đường này đã không còn người qua lại,đi đến giữa con đường,cô thấy từ xa có một đám người đi về hướng này,lại gần cô mới thấy có bốn bạn nữ,hai bạn nam mặc đồng phục của trường khác,đám người đang từ từ đi lại gần cô.
Cô dừng bước đứng lại,cô có trực giác đám người này có ý đồ không tốt với cô,và rất nhanh cô đã chứng thực được suy nghĩ của mình.
\-Mày là Hạ Ninh.
-cô gái cột tóc đuôi ngựa lên tiếng trước.
\-Phải,các cậu tìm tôi sao? Các cậu là ai?tôi không quen biết các cậu,các cậu muốn gì?.
-Hạ Ninh nhíu mày.
\-Mày không cần hỏi nhiều,mày chỉ cần biết mày đáng ghét và đáng bị dạy bảo.
Các cậu lên,đừng nói nhiều với nó.
Khi cô gái tóc ngắn nói xong, cả người Hạ Ninh không nhịn được rung lên,cô nghĩ hôm nay mình chết chắc rồi,một mình cô làm sao chống lại một đám người,rất nhanh cô liền biết tiếp theo chuyện gì xảy ra,lúc họ đè cô quỳ xuống,bởi vì lực mạnh và bất ngờ,nên đầu gối cô bị va đập mạnh đau đến cô phải nghiến răng,sao đó một đứa còn nắm tóc cô, giật ngược ra đằng sau cho đứa còn lại tát tới tấp vào mặt cô,cô đau đến mức chảy máu khoé môi, chưa dừng lại ở đó đứa con gái tóc ngắn còn ác độc hơn, đưa tay xé áo cô ra,làm các nút áo lập tức bung hết ra,lộ ra cái drap màu da bên trong, lấp ló còn có thể thấy được cả khe rãnh ngực,và khuôn ngực đầy đặn của cô,cô không ngừng kêu bọn chúng mau dừng tay, nhưng bọn chúng không ngừng mắng chửi,không ngừng hạnh hạ cô, lúc bị xé áo cô đã thật sự tuyệt vọng.
Nhưng lúc này bọn chúng nhìn thấy một chiếc xe hơi sang trọng đi về phía này,liền dừng tay, bỏ cô lại nhanh chóng đi mất.
Cô ngã ngồi trên mặt đất, đưa hai tay cố gắng kéo áo che lại phần ngực, nước mắt cô không ngừng rơi xuống.
Bộ dáng lúc này của cô trông cực kỳ thảm hại,cô không nghĩ sao khi sống lại một đời nữa,cô lại phải trải qua một chuyện nhục nhã như thế này.
Cô gắng gượng đứng dậy, nhưng do lúc nãy khụy xuống quá mạnh,lại bị đè mạnh nên bây giờ đầu gối của cô rất đau,không đứng dậy nổi,đang định tìm điện thoại gọi cho Tiểu Nguyệt thì có chiếc xe hơi dừng lại bên cạnh cô.
Cô ngước đôi mắt lên nhìn, nhưng do nước mắt nên làm mắt cô hội nhoè đi,không thấy rõ người trước mặt.
Anh không nói tiếng nào cởi áo khoác tây trang ra khoác cho cô,rồi nhanh chóng bề ngang cô lên.
Người đàn ông bế cô lên không ai khác chính là anh hàng xóm đẹp trai cách vách,Lục Cảnh Phong.
Anh cùng trợ lý có việc phải đi ngang đoạn đường này,lại không ngờ từ xa bắt gặp được một nhóm người đang xoay quanh đánh một người,mà còn ác ý lấy điện thoại quay lại.
Anh không phải người thích xem vào việc của người khác,nên không định sẽ dừng xe lại xem thế nào, nhưng khi xe chuẩn bị đi qua cô gái nhìn rất chật vật đang ngồi ôm mình khóc dưới đất,anh lại có cảm giác quen thuộc nên bảo lái xe dừng xe, mở cửa bước xuống xe trước ánh mắt ngạc nhiên của trợ lý.
Đi về phía cô gái,khi cô gái ngước mắt nhìn anh,anh bất ngờ phát hiện đây không phải là cô gái nhỏ hàng xóm sao.
Anh nhanh chóng cởi áo khoác,khoác lên người cô gái,bế cô lên xe.
Khi anh xuống xe,tuy ngạc nhiên trước hành động của Ông chủ nhà mình, nhưng Trợ lý Tiểu Lý vẫn mở cửa xuống xe theo sao,khi thấy anh cởi áo khoác,bao cô gái lại rồi bế cô lên xe,anh trợn mắt há hốc mồm.
Nhưng cũng nhanh chóng hồi thần,nhặt lấy balo của cô gái và nhanh chóng mở cửa xe cho ông chủ,đóng cửa lại,rồi chạy lên ghế trước ngồi.
Sau khi bế cô lên,cảm giác cô gái nhỏ trong ngực đang không ngừng run rẩy,anh nhanh chóng leo lên xe,và ra lệnh cho tài xế đến bệnh viện gần nhất.
Hạ Ninh được người đàn ông bế lên,không ngừng run rẩy.
Nhưng cô lại cảm giác được mùi hương quen thuộc,cô chợt nhớ ra đây là mùi hương của anh hàng xóm nhà cô, vì lần trước tiếp xúc với anh trong lúc anh bị đau dạ dày,cô đã ngửi được mùi hương trên người anh.
Giờ đây ngửi được mùi hương quen thuộc này cô không biết tại sao lại cảm thấy an tâm.
\-Đừng sợ,không sao rồi,tôi mang em đến bệnh viện.
-Lục Cảnh Phong nhẹ vỗ lưng cô gái nhỏ ăn ủi.
\-Trợ lý Lý, điều tra nhóm người lúc nãy, lấy lại đoạn video.
-Nhớ lại đoạn video anh không khỏi nhíu mày, nếu đoạn video bị đăng lên mạng thì không biết hậu quả tệ đến mức nào,anh không hiểu tại sao mình lại cảm thấy tức giận.
\-Bằng mọi cách phải lấy lại được đoạn video trước khi có thể bị bọn chúng tung lên mạng.
Nghe giọng nói lạnh lẽo của ông chủ nhà mình, trợ lý Lý bất giác rùng mình, lái xe ngồi bên cạnh cũng rung lên.
Cả hai điều biết ông chủ nhà mình đang rất tức giận.
.