Cố Ngọc Sâm “Chưa từng cùng ai hôn?”
Cô nhìn anh một cái, tiếp theo rũ lông mi xuống, “Không.”
Cố Ngọc Sâm cười một cái, lại nâng cái mặt của cô lên, thò qua tới cơ thể cô, “Ôm lấy anh, ngoài ra, thử thở.”
Tô Diễn duỗi tay, cánh tay mảnh khảnh vòng lấy eo của anh, thuận thế hướng lên trên, đặt lên xái lưng dày rộng của anh.
Hơi thở hormone mãnh liệt bao phủ cô, hỗn hợp với hương mộc lãnh điều, che trời lấp đất thổi quét qua.
Tô Diễn nhắm mắt lại, hơi hơi hé miệng môi, đi theo tiết tấu của Cố Ngọc Sâm, dần dần đắm chìm ở trong đó.
Nụ hôn ngọt ngào nồng nhiệt, cô cảm nhận được ngón tay của người đàn ông sờ soạng xuống dưới.
Mật huyệt nháy mắt bị chạm đến, cô khẩn trương đến cuộn tròn ngón chân lại, cơ thể cũng run rẩy theo.
“Đừng khẩn trương.” Cố Ngọc Sâm nói, “Anh sẽ làm nhẹ một chút.”
Tô Diễn “A.”
Ngón quanh xung quanh hoa huyệt của cô.
Động tác nhẹ xoa nhéo nhéo âm đế của cô, niết đến cô thoải mái không thôi, không tự chủ được mà tách hai chân ra.
Một mặt anh hôn cô, một mặt lại dùng ngón tay sờ soạng ở phía dưới, sờ đến một cái lỗ nhỏ, sau đó nhắm ngay thuận thế cắm vào.
“Ư a….” Ngón tay của người đàn ông cắm vào huyệt, chọc đến Tô Diễn thoải mái kêu ưm ư, “Thật….
Thật sướng….”
Cô vô thức mà vặn vẹo eo, cơ thể đưa về phía trước, hy vọng anh có thể cắm sâu thêm một chút nữa.
Cố Ngọc Sâm hiểu ý, cắm thêm một ngón tay, để ngón giữa của anh cắm vào trong huyệt của cô, “Như thế nào có thể chứ.”
Tô Diễn ngưỡng cổ, “Còn chưa đủ.”
“Anh lại cắm….”
Lời nói còn chưa dứt, lại nhét thêm một ngón tay vào.
“Ưm…” Tô Diễn sửng sốt, sau đó tự động nuốt vào nửa đoạn lời nói sau “Để anh cắm sâu thêm một chút.”
Người đàn ông dừng sức duỗi ngón giữa ra, lơ đãng chọc đến thịt huyệt mị của cô, nhìn sát đến điểm dâm.
Tô Diễn cầm lòng không đậu mà rên ɾỉ “ n a…..
Chính là chỗ đó….
A….
Để tới rồi….”
Ba ngón tay nhanh chóng thọc vào rút ra ở hoa huyệt, lòng bàn tay thường nhục bích của cô, từng đợt khoáı cảm nối tiếp từng đợt.
Huyệt sướng đến run lên, Tô Diễn banh mũi chân ra, đôi tay nắm lấy quần áo của Cố Ngọc Sâm, banh huyền thừa nhận khoái ý như hải triều.
Người đàn ông rời đi từ môi cô, giữa bọn họ còn có sợi chỉ bạc lôi kéo, hình ảnh nhìn qua phá lệ dâm mĩ.
Một tay Cố Ngọc Sâm nâng mặt cô, một tay khác không ngừng di chuyển ở huyệt.
Anh nhìn cô, nói “Tô Diễn, mặt của em dường như càng đỏ hơn, có phải là quá nhẹ hay không?”