Bởi vậy, khi Tô Diễn chủ động nói muốn chuồn khỏi buổi hẹn, lúc này Sơ Hạ mới cảm thấy kỳ quái lớn đến vậy.
Tô Diễn hậm hực trả lời lại thắc mắc của chị em tốt mình.
Nam thần thời phổ thông, Cố Ngọc Sâm.
Mình nhìn thấy anh thấy, ngay lập tức cảm thấy hai chân mềm nhũn.
Miệng cũng giống như là bị xi măng đổ cứng vậy.
Biểu tượng buồn rầu.
ipg
Sơ Hạ trả lời lại.
Đã hiểu
Yên tâm đi, giao cho mình.
Bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Tô Diễn cúi đầu xem tin nhắn nên không chú ý Cố Ngọc Sâm đã quay lại trong phòng.
Nghe được âm thanh kéo ghế dựa ra, cô mới giật mình hoàn hồn lại.
Cô đem điện thoại úp xuống, đặt ở trên mặt bàn, gương mặt ra vẻ bình tĩnh hướng về Cố Ngọc Sâm nở một nụ cười tươi, thế nhưng trong lòng lại như nghẹn ứ cả một sọt lời nói, tất cả đều bị ép xuống chưa nói được.
Cố Ngọc Sâm chủ động mở miệng, hỏi cô “Đồ ngọt này, cô có ăn không?”
Tô Diễn lắc đầu “Tôi không ăn.
”
Cố Ngọc Sâm lấy một khối bánh bông lan, dáng vẻ thong thả ung dung cắn một ngụm, còn đưa ra bình luận “Ừm, vị không tồi.
”
Tô Diễn như bừng tỉnh “Anh thật thích ăn đồ ngọt sao?”
Luôn có cảm giác anh thế này cùng với ấn tượng về tính cách nam thần lạnh lùng cao ngạo không giống nhau cho lắm.
“Có đôi khi sẽ ăn, không tính là rất thích.
” Cố Ngọc Sâm buông muỗng xuống, dùng khăn giấy lau khóe miệng “Về việc lần trước tôi có nhắc tới, không biết cô Tô đây đã suy xét như thế nào rồi?”
Lần trước? Là chuyện gì? Trong lòng Tô Diễn bỗng giật thót một cái.
Cô híp mắt suy nghĩ trong chốc lát, rốt cuộc nhớ tới, mấy ngày hôm trước Cố Ngọc Sâm đã trực tiếp gửi tài liệu về lý lịch và báo cáo kiểm tra sức khoẻ của mình cho cô, còn hỏi cô có tính toán muốn kết hôn hay không.
Cho nên, chuyện anh nói là nghiêm túc hả?
Có cần phải gấp gáp đến như vậy à?
“Anh rất vội vàng tìm một người để kết hôn sao?” Tô Diễn bưng ly nước trước mặt lên, đưa đến bên miệng nhưng không uống, tiếp đó lại yên lặng đặt xuống, cô hỏi tiếp “Gấp bao nhiêu?”
Cô đau khổ vì tìm kiếm Cố Ngọc Sâm đã nhiều năm, muốn đuổi theo bước chân anh, tuy nhiên mỗi một lần đều đến chậm một chút.
Hiện giờ, lòng cô đã buông xuống, thế nhưng không ngờ anh lại cứ không hề báo trước mà xông vào cuộc đời cô lần nữa, giống như sấm sét chói lóa xuất hiện trong thế giới của cô.
Trong lúc nhất thời, Tô Diễn thật sự không biết nên làm sao.
Giữa lúc suy nghĩ hoảng hốt giằng co, Tô Diễn nghe thấy Cố Ngọc Sâm nói “Bà ngoại của tôi đang bệnh nặng, chỉ còn dư lại khoảng một tháng thời gian, làm con cháu, tôi hy vọng có thể tận hết khả năng của mình để hoàn thành tâm nguyện của bà.
”
“Cho nên, chuyện kết hôn đương nhiên là càng nhanh càng tốt.
”
“Cô Tô, nếu như cô đồng ý thì chúng ta có thể đi đăng ký kết hôn ngay ngày mai, tháng sau sẽ làm hôn lễ.
”
Tô Diễn cũng đã hiểu được nguyên nhân bên trong chuyện này.