Cố Ngọc Sâm nhàn nhạt “Đi đến văn phòng.
”
Từ Thịnh “Được.
”
Trở lại văn phòng, rấtnhanh Cố Ngọc Sâm đã ký văn kiện xong.
Từ Thịnh ôm văn kiện muốn đi ra ngoài, Cố Ngọc Sâm lại gọi cậu lại, nói “Gọi đïện thoại cho tổng tài bên MG kia.
”
Từ Thịnh xoay người “Nội dung là gì?”
Cố Ngọc Sâm “Nếu thật sự có thành ý muốn hợp tác, thì đừng tuỳ tiện lừa dối cô gái nhỏ, lấy một phần kế hoạch hạng mục giả lại chơi người khác, thời gian của tôi quý giá.
”
Từ Thịnh không đổi sắc mặt “Đã biết, Cố tổng.
”
“Đúng rồi, ngài có tham gia tiệc tối vào lúc 8 giờ đêm nay không?”
Cố Ngọc Sâm “Tiệc tối gì?”
Từ Thịnh “Là sinh nhật của thiên kim Điền Sản Tây Bình.
”
Cố Ngọc Sâm “Không đi.
”
Từ Thịnh “Nhưng mà đây là do phu nhân phân phó trước.
”
Cố Ngọc Sâm bình tĩnh nói “Cậu đi thay tôi đi, quà lễ tuỳ tiện đầy đủ.
”
Từ Thịnh tĩnh tĩnh “Vâng.
”
Cố Ngọc Sâm “Buổi chiều còn có chuyện gì sao?”
Từ Thịnh “Không có.
”
Cố Ngọc Sâm “Được, tôi biết rồi, cậu đi ra ngoài đi.
”
Từ Thịnh “Vâng.
”
Sau khi trợ lý rời đi không lâu.
Cố Ngọc Sâm tắt máy tính, cầm lấy đïện thoại và chìa khoá xe ở trên bàn lên, trực tiếp đứng dậy đi vào thang máy xuống hai tầng.
Tô Diễn cầm kế hoạch hạng mục trở lại MG.
Nương theo phỏng vấn không đương, cô gõ gõ cửa phòng hợp, cầm tệp giấy A4 phóng tới trước mặt người phỏng vấn.
Người phụ nữ phỏng vấn nhìn kế hoạch ở trên bàn, lại nhìn nhìn cô, hỏi “Đã đi qua Gia Lan? Lên rồi?”
Không đợi Tô Diễn trả lời, người đàn ông phỏng vấn bên cạn cười một cái, trực tiếp chen vào nói “Mới hai mươi phút, sao cô ta có thể làm được?”
Tô Diễn không trả lời, cầm danh thiếp từ tɾong túi ra, đẩy đến trước mặt người phụ nữ phỏng vấn, “Phó tổng Lâm đã đi công tác, tôi gặp Cố tổng.
”
Mấy người đối diện liếc mắt nhìn tấm danh thiếp trên bàn, sắc mặt hơi đổi.
“Không có khả năng.
” Người đàn ông phỏng vấn hừ nhẹ, mặt lộ ra vẻ không tin, “Cố Ngọc Sâm cực kỳ khó ở, sao anh ta có thể lãng phí thời gian để gặp cô? Tô tiểu thư, làm người phải thành thật, chỉ lấy một tấm danh thiếp thì không chúng minh được gì.
”
Chờ người nọ nói xong, bốn người khác cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Tô Diễn, dường như là không tin.
Tô Diễn lười so đo, xách cái túi lên muốn đi, đi được hai bước rồi dừng lại, nói “Nhiệm vụ này tôi đã hoàn thành, còn chuyện phán định thật hay giả, là do các vị quyết định, mọi người vất vả rồi.
Không còn chuyện gì để nói, tôi đi trước.
”
“Ai cô….
”
Tô Diễn mặc kệ những người đó nói cái gì, trực tiếp rời đi.
Cô vừa mới xuống lầu, đã bin chị gái lễ tân gọi lại.
Chị gái nói có đïện thoại tìm cô, Tô Diễn tiếp nhận, bên kia đïện thoại truyền đến giọng nói của người phỏng vấn “Tô tiểu thư, thật xin lỗi, vừa rồi là chúng tôi sai sót, chúng tôi thật xin lỗi ngài.
”
“Chúng tôi đã nhất trí thảo luận, cảm thấy cô rấtthí¢h hợp với với chức vụ thư ký tổng giám đốc này, tuần sau cô có thể đến đây làm việc.
”
Tô Diễn nhàn nhạt “Cảm ơn đã xem xét, tôi sẽ suy xét.
”
Nói xong, cô cắt đứt đïện thoại.
Sau khi rời khỏi MG, Tô Diễn đứng ở bên đường gọi xe.
Bỗng nhiên, có một chiếc xe Bentley màu đen ngừng ở bên cạn cô, cửa xe chậm rãi kéo xuống, cô chạm ánh mắt của Cố Ngọc Sâm.
“Lên xe.
” Anh mở miệng, ngữ khí không được từ chối.
Tô Diễn rời khỏi phần mềm thuê xe, cô vòng qua ghết phụ, kéo cửa xe ra, ngồi xuống.