Vợ chồng nhà giàu plastic

Trận đấu ở sân trượt tuyết quốc tế tỉnh B tuy là một cuộc thi giải trí, nhưng nó đã vượt chỉ tiêu về mọi mặt.
 
Ban tổ chức cuộc thi đã dùng Livestream Lightning để phát trực tiếp cuộc thi, người dự thi có thể đăng ký trên ứng dụng, cư dân mạng chỉ có thể xem phát sóng trực tiếp trên Livestream Lightning.
 
Không chỉ vậy, để đáp ứng lời kêu gọi của đất nước, Livestream Lightning có nhiệm vụ quảng bá và giao lưu văn hóa trượt tuyết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Các thể loại trượt tuyết cơ bản có thể được phân loại thành: trượt tuyết trên núi cao, trượt ván trên tuyết, trượt tuyết tự do, trượt tuyết kiểu Bắc Âu và trượt tuyết Telemark. Mỗi hạng mục chính sẽ được chia thành một số hạng mục nhỏ, chẳng hạn như môn trượt tuyết tự do mà Chu Nhân đã tham gia, trong đó bao gồm: kỹ năng trên không, kỹ năng trên tuyết, vượt chướng ngại vật, kỹ năng trượt sân hình chữ U, kỹ năng vượt chướng ngại vật dốc và big air.”  
“Trong các cuộc thi đấu thể thao, vinh dự cao nhất xứng đáng là thế vận hội Olympic. Thứ hai là Giải vô địch thế giới và World Cup. Thế vận hội Olympic được tổ chức bốn năm một lần, Giải vô địch thế giới được tổ chức hai năm một lần và World Cup trượt tuyết đổ đèo được tổ chức hàng năm với hệ thống tích điểm. Trừ ba trận đấu thế giới này, người ta chú ý đến tiếp theo là các cuộc thi kỹ năng đỉnh cao WterX-Gas, Suzuki9Knights, trận đấu lớn HahnenkaRace, FreerideWorldTour và hơn thế nữa.” 
Trong các trận thi đấu trượt tuyết nói trên, Trung Quốc vẫn còn lạc hậu hơn về trình độ so với một phần lớn các nước ngoài.
 
Tuy nhiên, với sự mở rộng và phổ biến của môn trượt tuyết trong những năm gần đây, nhiều cuộc thi trượt tuyết cấp độ chuyên nghiệp đã xuất hiện ở Trung Quốc. Các trận đấu có thương hiệu cũng là một loại trận đấu trượt tuyết tương đối phổ biến. Cuộc thi trượt tuyết ở tỉnh B lần này hoàn toàn do tập đoàn Hồng Hưng đầu tư.
 
Cuộc thi kéo dài trong bốn ngày, trận đấu thiết lập các nhóm ưu tú (nam và nữ), nhóm công chúng và nhóm phụ huynh - con cái, tương đương với việc cho phép những người trượt tuyết ở mọi lứa tuổi cùng tham gia.
 
Cuộc thi còn có giải thưởng cao, rất hấp dẫn.
 
Lần này Chu Nhân đăng ký tham gia cuộc thi trượt tuyết tự do nữ hạng mục trượt tuyết hình sân chữ U. Tuy trận đấu mang tính giải trí nhưng thực lực của các tuyển thủ trong nhóm ưu tú không thể xem thường.
 
Trong số đó, vận động viên sáng nhất là thiếu niên mười bảy tuổi Ngô Ngưng Tư.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Là một vận động viên cấp bậc tuyển thủ, Ngô Ngưng Tư đã giành chức vô địch tự do nữ (bảng đôi) tại Thế vận hội mùa đông vừa qua, đồng thời cũng là nữ vận động viên đã giúp đội tuyển Trung Quốc phá kỉ lục huy chương vàng ở nội dung này.
 
Vì có sự tham gia của Ngô Ngưng Tư nên cũng thu hút rất nhiều vận động viên chuyên nghiệp tham gia thi đấu, mục đích là có thể học hỏi từ cô ấy.
 
Mấy năm trở lại đây, Ngô Ngưng Tư thu hút nhiều sự chú ý. Cô không chỉ có ngoại hình như siêu mẫu mà còn có tài trượt tuyết rất đỉnh, từng được trao danh hiệu vận động viên hạng nhất, có thể được xem như có danh tiếng.
 
So với một cô bé như vậy, Chu Nhân tất nhiên sẽ cảm thấy tự ti một chút.
 
Cũng ở tuổi mười bảy, Ngô Ngưng Tư đã giành được vô số chức vô địch. Còn Chu Nhân mười bảy tuổi còn đau khổ vì tình!
 
Thực sự là càng so sánh càng tức chết.
 
Cuối cùng Chu Nhân cũng không nhịn được, cô bí mật ngồi xổm canh gác những nơi Ngô Ngưng Tư có thể ra vào, chuẩn bị âm thầm đột nhập vào đội của Ngô Ngưng Tư.
 
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng!
 
Nhưng nhìn thấy Ngô Ngưng Tư từ xa, toàn thân Chu Nhân đột nhiên tê liệt.
 
Ngô Ngưng Tư cao quá! Chắc khoảng một mét sáu mươi tám! Đó là một độ cao mà Chu Nhânn chưa bao giờ có thể đạt tới trong đời.
 

Ngô Ngưng Tư thật đẹp! Mới mười bảy tuổi, khuôn mặt trắng bóc như lòng trắng trứng, giống như mặt búng ra nước.
 
Ngô Ngưng Tư rất nhanh nhẹn! Cô bé hành động như một nữ anh hùng trưởng thành và tinh tế, điều này sẽ khiến mọi người cảm thấy không thể đạt được.
 
Khi Chu Nhân đang yểu xìu, có người đột nhiên vỗ mạnh vào vai cô.
 
Tân Ninh nhìn thấy dáng vẻ lén lút của Chu Nhân hồi lâu, không khỏi tò mò: “Cậu lén lút ở đây làm gì vậy?”
 
Chu Nhân kéo Tân Ninh đến nấp bên cạnh cột đá, nói nhỏ: “Tớ đang ngắm gái xinh.”
 
Hai mắt Tần Ninh sáng lên: “Gái xinh? Gái xinh ở đâu?”
 
Chu Nhân chỉ vào Ngô Ngưng Tư cách đó không xa: “Nhìn xem, thiên tài mười bảy tuổi Ngô Ngưng Tư.”
 
Tân Ninh nhìn theo tầm mắt của cô, nhìn thấy cách đó không xa có một cô gái đang uống cà phê, cô ấy cảm thấy có chút quen thuộc: “Ồ! Tớ biết con bé, Ngô Ngưng Tư đúng không? Thời gian trước được lên bìa tạp chí, là người được săn đón nhất giới thời trang hiện tại.”
 
Tuy Ngô Ngưng Tư mới mười bảy tuổi nhưng cô bé đã có đại ngôn của hơn chục nhãn hiệu lớn nhỏ, nghe nói phí hợp tác với nhãn hàng đã lên tới hàng ngàn vạn. Vì ngoại hình xuất sắc nên cô bé cũng có đại ngôn đồ makeup và skincare. Tân Ninh là một beauty blogger, không có gì ngạc nhiên khi biết Ngô Ngưng Tư.
 
Kể cả những người không chú ý đến giới thể thao cũng không còn xa lạ với Ngô Ngưng Tư nữa.
 
Cô gái này dường như đã trở thành tâm điểm của sự chú ý.
 
Thấy Chu Nhân không nói gì nữa, Tân Ninh đụng đụng bả vai vào cô: “Sao thế?”
 
Chu Nhân yên lặng lắc đầu.
 
Tân Ninh chỉ vào trán Chu Nhân: “Cậu sẽ không phải là cảm thấy tự ti đấy chứ Chu đại tiểu thư?”
 
Chu Nhân chột dạ: “Tớ không có mà.”
 
“Tất cả đều được viết trên mặt cậu kìa.” Tân Ninh khinh thường: “Chu Nhân, cậu làm ơn tỉnh táo lại đi. Ngô Ngưng Tư rất giỏi, đúng vậy, nhưng bây giờ, một trăm Ngô Ngưng Tư cũng không tốt bằng những gì Chu Nhân có bây giờ.”
 
Nói như thế, có thể có nhiều Ngô Ngưng Tư trên thế giới này, nhưng Chu Nhân chỉ có một. Địa vị xã hội và ảnh hưởng của gia đình Chu Nhân, không phải thứ người bình thường có thể bắt kịp và vượt qua khi chỉ dựa vào tài năng thiên phú được.
 
Chu Nhân nói: “Tớ không nói điều này, ý tớ là, tuổi trẻ thật tốt.”
 
Cô hơn Ngô Ngưng Tư gần mười tuổi đó.
 
Đôi mắt trợn đến trắng của Tân Ninh như sắp ngước lên trời: “Người đó có thể mãi mãi mười bảy tuổi à?”
 
“Không thể.”
 

“Thế thì đúng rồi.”
 
Mọi người đều già đi.
 
Hơn nữa, hai mươi sáu tuổi sao có thể nói là già được?
 
Bây giờ phụ nữ ba mươi là hoa, bốn mươi đẹp như tranh.
 
Tuy nhiên, Chu Nhân không để tâm đến vấn đề này lâu, hối hận cũng không phải là phong cách hành động của cô.
 
Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sẽ luôn có một thế hệ mới đánh bại thế hệ cũ.
 
Sau khi ra khỏi nơi ẩn nấp, hai người tìm một chỗ ấm áp tựa vào ghế sô pha uống trà sữa cho thoải mái.
 
Hôm nay lại có tuyết rơi ở tỉnh B. Nhìn cảnh vật bên ngoài như đang trôi dạt trong căn phòng kính ấm áp, khung cảnh này có rất nhiều cảm xúc.
 
Lần này Tân Ninh không đến một mình, cô ấy còn dẫn theo Thương Chi Nghiêu.
 
Tuy nhiên, lúc này Thương Chi Nghiêu rất thức thời không làm phiền cuộc trò chuyện giữa hai người bạn thân, thay vào đó, anh ấy đi tìm chồng bạn thân - Tư Nhất Văn.
 
Hôm qua, khi Chu Nhân ra khỏi cửa phòng khách sạn, cô tình cờ đụng phải Thương Chi Nghiêu cõng Tân Ninh vào thang máy như bố cõng con, Tân Ninh không hề xấu hổ, để mặc vô số ánh mắt của người đến người đi dành cho họ.
 
“Dù sao cậu cũng là người của công chúng đấy? Bị cư dân mạng chụp ảnh thế này được thì sao?”
 
Khi Chu Nhân cười nhạo Tân Ninh, ngược lại Tân Ninh chế giễu nụ hôn của cô và Tư Nhất Văn trên sóng trực tiếp: “Vậy thì cậu và Tư Nhất Văn còn quá đáng hơn đó. Dám biểu diễn hôn môi trong phòng livestream! Thật đúng là khiến người khác không thể nhìn thẳng vào được!”
 
Chu Nhân: “Cậu thì biết gì, chúng tớ đang chơi trò chơi.”
 
Tân Ninh: “Chơi trò chơi cũng cần phải tình cảm như vậy à?”
 
Chu Nhân: “Tất nhiên, làm người phải thành tâm!”
 
Tân Ninh: “Ọe!”
 
Chu Nhân: “Nhân tiện, cậu và Thương Chi Nghiêu chuẩn bị nói chuyện kết hôn à? Sao bây giờ hai người như hình với bóng thế à?”
 
Tân Ninh suýt chút nữa đã sặc hết ly trà sữa chưa nuốt xuống, hỏi Chu Nhân:
 
“Cậu có nghĩ anh ấy và tớ giống như kiểu người sẽ kết hôn không?”
 

“Nếu không thì sao? Không kết hôn chỉ đùa giỡn thôi à?”
 
Tân Ninh hút một ngụm nước dừa rồi nuốt xuống: “Đi từng bước tính từng bước. Trong xã hội ngày nay, hôn nhân không phải là nhu cầu thiết yếu của phụ nữ, ngược lại hôn nhân không tốt sẽ làm giảm chất lượng cuộc sống ban đầu.”
 
Chu Nhân gật đầu: “Điều này cũng đúng.”
 
Trước mắt Chu Nhân rất may mắn khi cuộc hôn nhân của cô đã cải thiện chất lượng cuộc sống. Không chỉ về vật chất, mà còn về tinh thần.
 
Thậm chí cô còn vui mừng vì đã chọn kết hôn với Tư Nhất Văn.
 
Đang nói chuyện thì lại có người vỗ nhẹ vào vai Chu Nhân.
 
Khi Chu Nhân quay đầu lại thì thấy Ngô Ngưng Tư đang đứng sau lưng cô.
 
Ngoại hình của Ngô Ngưng Tư rất ưa nhìn, làn da cũng là màu lúa mì rất khỏe mạnh, cả người tràn đầy sức sống.
 
Nhìn thấy Chu Nhân, Ngô Ngưng Tư có vẻ hơi kích động nói: “Chu Nhân, em là fan của chị đấy!”
 
Chu Ân nghe vậy tự nhiên nghĩ đến chương trình tập kĩ nổi tiếng gần đây {Quá trình yêu đương}.
 
Sức ảnh hưởng của các chương trình tạp kĩ vẫn còn rất lớn, bởi vì ở các chương trình đó, Chu Nhân không chỉ có được rất nhiều fans CP, mà khi đi trên đường cũng có thể nhận ra cô.
 
“Hóa ra em cũng xem {Quá trình yêu đương} à.”
 
Điều này khiến Chu Nhân ngạc nhiên, nhưng cô không ngờ rằng Ngô Ngưng Tư cũng sẽ theo dõi các chương trình tạp kĩ này.
 
Ngô Ngưng Tư lắc đầu: “Không phải! Em không xem gameshow.”
 
Vẻ mặt Chu Nhân mờ mịt: “A? Thế tại sao lại là fan của chị?”
 
“Em là Một ánh mặt trời nhỏ!” Ngô Ngưng Tư nói xong lấy điện thoại và mở trang chủ xã hội của Chu Nhân, nhấp vào giao diện trò chuyện tin nhắn riêng tư của hai người.
 
Cách đây vài tháng, một cư dân mạng có tên “Một ánh mặt trời nhỏ” đã gửi cho Chu Nhân một bức thư động viên riêng tư.
 
Bây giờ Ngô Ngưng Tư cho Chu Nhân xem: "Chào Nhân Nhân, bạn khỏe không, tôi đã thấy bạn lúc vui vẻ, cũng đã từng thấy bạn lúc yên tĩnh. Tôi đã nhìn thấy bạn bay tự do trên những sườn núi trượt tuyết, và tôi cũng đã thấy những giọt nước mắt buồn tủi vì bị mất những tấm huy chương của bạn. Tôi thường tự hỏi, cô gái kiêu ngạo và không kiềm chế ở khu nghỉ mát trượt tuyết kia đã đi đâu..."
 
Ảnh chụp màn hình tin nhắn riêng đầy khích lệ này giờ đang nằm yên lặng trên điện thoại di động của Chu Nhân.
 
Chu Nhân còn nhớ lần trước Denis bị bôi đen, cũng là khi “Một ánh mặt trời nhỏ” đăng thông tin liên quan đến anh ấy, điều này đã tạo nên một sự thay đổi lớn trong hướng đi của cư dân mạng.
 
“Làm sao có thể...”
 
Nhưng Chu Nhân không thể ngờ rằng, hóa ra “Một ánh mặt trời nhỏ” lại là Ngô Ngưng Tư.
 
Đây thật giống như trong kịch bản vậy.
 
“Dù chị có tin hay không.” Ngô Ngưng Tư nói một cách chân thành: “Video trượt tuyết đầu tiên em xem trong đời là của chị, nói như vậy, nếu không có video về các cuộc thi trượt tuyết xuất sắc của chị thì sẽ không có em như ngày hôm nay.”
 
Không biết có đúng hay không nhưng Chu Nhân rất xúc động.

 
Cô không ngờ rằng đoạn video trượt tuyết mười năm trước của cô lại được một thiên tài trẻ tài năng ở Trung Quốc xem và trở thành ánh sáng của cô bé.
 
Cô càng chưa bao giờ tưởng tượng rằng cô sẽ có ảnh hưởng đến cuộc sống của một người như vậy.
 
“Chu Nhân, chị vẫn luôn là thần tượng của em.” Ngô Ngưng Tư không ngại bày tỏ cảm xúc trước mặt Chu Nhân.
 
Là một người hâm mộ, Ngô Ngưng Tư cũng không vì danh hiệu vô địch của mình mà làm phiền cuộc sống của Chu Nhân.
 
Cô bé luôn âm thầm chú ý đến các hoạt động trong cuộc sống của Chu Nhân, mãi cho đến khi cô bé nhìn thấy Chu Nhân trở lại sân tuyết và biết được lần này Chu Nhân sẽ tham gia cuộc thi trượt tuyết ở châu B, vì vậy cô bé đã đặc biệt đi đăng ký tham gia.
 
Chu Nhân không nói nên lời một lúc lâu: “Em giỏi hơn chị rất nhiều mà.”
 
“Làm ơn đi, Chu Nhân mà em biết hình như không phải là người có thể nói những điều như vậy.”
 
“Vậy em nghĩ chị sẽ nói gì?”
 
Ngô Ngưng Tư nghe vậy, học được giọng điệu kiêu ngạo và ngang ngược thường ngày của Chu Nhân, cô ấy kiêu ngạo nói: “Mười năm trước khi bà đây giành được huy chương vàng trong cuộc thi trượt tuyết, lúc đó không biết nhóc đang nghịch bùn ở đâu đâu.”
 
“Phụt!”
 
Chu Nhân thành công bị Ngô Ngưng Tư chọc cười.
 
Ngô Ngưng Tư nhìn Chu Nhân với ánh mắt ngưỡng mộ: “Em sẽ luôn là fan trung thành của chị! Em rất mong chờ chị trở lại thi đấu!”
 
Tân Ninh ở bên cạnh nhìn Ngô Ngưng Tư từ trên xuống dưới, cảm thấy rằng cô gái nhỏ này thực sự là được ông trời ưu ái, tuổi còn trẻ lại rất phóng khoáng, vui vẻ, thật sự rất khó làm người ta không thể không thương.
 
*
 
Vòng thi kỹ năng sân hình chữ U chuyên nghiệp nữ diễn ra vào chiều ngày hôm sau.
 
Chu Nhân và Ngô Ngưng Tư gặp lại nhau ở lối vào khách sạn. Ngô Ngưng Tư dùng khẩu hình nói hai chứ với Chu Nhân: “Cố lên!”
 
Vốn dĩ lần này Chu Nhân chỉ đến tham gia cuộc thi với tâm lý chơi vui thôi, không nghĩ đến việc một fan trung thành của cô lại xuất hiện giữa đường.
 
Điều này khiến Chu Nhân cảm thấy áp lực.
 
Thần tượng mà mất mặt trước fan thì làm sao gặp được mọi người?
 
Huấn luyện viên Denis dường như cũng nhìn thấy sự lo lắng của Chu Nhân và hỏi cô chuyện gì đã xảy ra.
 
Mấy năm trước, Chu Nhân đã thất bại trong kỹ năng trên sân hình chữ U, rất khó có thể không làm Denis lo lắng.
 
Chu Nhân nói với Denis rằng cô đã gặp Ngô Ngưng Tư. Denis cười nói: “Tại sao cô không nói với tôi nếu cô muốn gặp cô ấy. Huấn luyện viên của cô ấy và tôi là bạn tốt của nhau.”
 
Toàn bộ vòng quan hệ trong giới trượt tuyết chỉ lớn như vậy là cùng.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận