Tư Nhất Văn uống say.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Công bằng mà nói, đây là lần đầu tiên Chu Nhân thấy Tư Nhất Văn uống say, quả thực kinh hỉ và chấn động giống như vừa mới phát hiện ra một đại lục mới vậy.
Cảm thấy rất sốc.
Phòng livestream lúc này vẫn còn đang mở, Chu Nhân vốn nghe thấy giọng điệu của Tư Nhất Văn có chút không đúng nên tính ra xem thử, không ngờ rằng khi bước chân ra ngoài liền không quay trở lại.
Những người hâm mộ đang chờ feed vẫn đang điên cuồng bình luận spam trên màn hình:
[Kswl*, kswl.]
(*Kswl: ngọt chết tôi rồi.)
[Ngọt quá đi, cứu mạng aaaaaaaaa.]
[Đáng yêu quá trời ha ha ha ha]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Người đâu rồi, mau trở lại đi!!!]
Tư Nhất Văn nằm nửa người trên giường, có lẽ là cảm thấy ánh đèn trên đầu có chút chói mắt, anh nâng tay gác ngang trên mặt, trông có vẻ rất không thoải mái.
Kỳ thật Chu Nhân chưa từng thấy bộ dáng khi đi xã giao của Tư Nhất Văn, cũng không biết lúc anh ở bên ngoài dốc sức làm việc có bị người ta làm khó dễ hay không. Nhưng văn hóa trên bàn tiệc của Trung Quốc vẫn đặt nơi đó, chỉ cần là xã giao thì khó có thể tránh được.
Khi còn nhỏ Chu Nhân sẽ thường xuyên thấy papa đi xã giao về nhà say rượu nôn mửa đến mức tối mặt tối mày, mẹ cô sẽ ở một bên vừa lải nhải than phiền đồng thời vừa bận trước bận sau săn sóc. Dù nói như thế nào, cô cũng coi như mưa dầm thấm lâu, bất quá vẫn luôn không có không gian phát huy bộ dáng vợ hiền mẹ đảm, hôm nay xem như có cơ hội.
"Nhất Nhất?"
Chu Nhân hô một tiếng, Tư Nhất Văn cũng không lên tiếng đáp lại.
Cô đỡ anh đến gần, rất nhanh đã nghe thấy cả người đầy mùi rượu kèm theo mùi thuốc lá trên người anh. Không thể gọi là khó ngửi nhưng so với hơi thở sạch sẽ thanh mát trên người anh trước đây, mùi hương hỗn loạn này lại rất xa lạ.
Đêm nay khi dùng cơm ở nhà cũ, Tư Nhất Văn cũng có uống một chút rượu, đó là bình rượu dương mai trong nhà, có điều chỉ là uống với ông nội. Nhưng ông cụ lại hơi nghiện rượu, mỗi ngày vào lúc giữa trưa sẽ nhâm nhi một ngụm, nếu như đến ngày gia đình tụ họp, sẽ lại lấy ra các loại rượu ngon trân quý của mình.
Cũng may ông cụ cũng không phải là người mê rượu đến bất chấp, biết uống có chừng có mực. Chu Nhân đang thèm ăn, lấy chén rượu của Tư Nhất Văn, cầm một viên dương mai lên ăn, nhưng vừa nhấp một chút thì mặt nhăn lại đau khổ phun ra. Tư Nhất Văn lại không ghét bỏ phần dương mai mà cô nhổ ra, dựa theo nguyên tắc không lãng phí thức ăn, anh ăn luôn phần đó.
Anh còn không quên chê cười cô là con mèo tham ăn, kết quả là bị Chu Nhân dùng sức véo một phen.
Chu Nhân cũng biết Tư Nhất Văn có hút thuốc nhưng anh gần như chưa từng hút thuốc trước mặt cô. Ấn tượng sâu đậm nhất chính là trong ngày hôn lễ của hai người bọn họ, lúc ở trong phòng hóa trang, cô thấy anh đang ở bên ngoài hút thuốc.
Lúc ấy anh mặc một bộ áo trắng quần đen, dáng người cao dài, vẫn chưa mặc áo khoác vest nhưng dáng vẻ vẫn tao nhã. Mái tóc đã được chải chuốt nên vô cùng ưa nhìn, hai bên tóc mai được cắt tỉa gọn gàng, tóc mái rẽ ngôi ở giữa làm lộ ra vầng trán cao, trông rất đẹp trai lại mang theo một cỗ hương vị mà ở tuổi này anh nên có.
Chu Nhân vốn định hỏi anh sẽ nói gì trong buổi hôn lễ này nhưng lại đứng ở một bên nhìn anh hồi lâu. Tư Nhất Văn một tay đút túi quần, một tay khác kẹp điếu thuốc lá đã châm, tàn thuốc vẫn còn ánh lửa màu đỏ. Có lẽ cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình chăm chú, anh quay đầu lại theo bản năng, vừa hay đối diện với ánh mắt của Chu Nhân, dường như ngay lập tức dập tắt điếu thuốc trên tay bỏ vào thùng rác kế bên.
Nói như thế nào đây, Chu Nhân cảm thấy bộ dáng khi hút thuốc Tư Nhất Văn rất ngầu.
Mặc dù lúc này ngửi thấy mùi thuốc lá dày đặc trên người Tư Nhất Văn nhưng Chu Nhân cũng không phản cảm, cô tiến lại gần anh gọi một tiếng. Nhưng không ngờ khi vừa nghe thấy giọng cô anh liền tỏ vẻ bất mãn và không kiên nhẫn: "Tránh ra, đừng tới gần tôi."
Nghiễm nhiên đã xem Chu Nhân trở thành người không đứng đắn.
Tính tình cáu gắt của Chu Nhân lúc này đã không nhịn được, cô hét to: "Tư Nhất Văn! Anh mau đi tắm rửa đi, hôi muốn chết rồi!"
Tư Nhất Văn nghe vậy từ từ bỏ tay xuống, chăm chú nhìn người trước mắt thật kĩ càng, ngẩn ra trong chốc lát, sau đó nhíu mày thấp giọng kêu: "A Nhân?"
Hai tay Chu Nhân ôm ngực hừ nhẹ: "Làm sao? Có phải khi uống rượu vô, anh cũng quên luôn bà xã đại nhân siêu cấp đáng yêu thiện lương này của anh rồi hay không?"
Thật ra tầm mắt của Tư Nhất Văn có hơi mơ hồ nhưng vừa nghe thấy giọng nói ương ngạnh này liền nhận ra đây chính là công chúa nhỏ nhà anh. Anh bắt lấy cổ tay của cô theo bản năng, kéo cô vào lồng ngực mình. Chu Nhân ghét bỏ mà thét chói tai: "Mau thả em ra a a a a a!!"
Tư Nhất Văn không những không bỏ mà trái lại còn ôm chặt hơn, hoàn toàn không có ý thức mà dán môi anh bên tai cô, gần như là phả vào tai cô và nói: "A Nhân, hình như anh say rồi."
Giọng nói của anh trầm thấp khàn khàn, đây thật sự là kiểu giọng từ tính mà trong tiểu thuyết hay nhắc tới. Chu Nhân giãy giụa, toàn thân bị một câu này của anh làm cho tê dại.
Tuyệt đối, tuyệt đối là do tai của cô quá nhạy cảm mà thôi.
Chu Nhân sửa lại: "Không phải hình như, mà là anh đã say rồi."
"Khó chịu!" Giọng điệu của anh có vẻ ngoan hơn một chút.
"Nơi nào khó chịu vậy? Anh đau đầu sao?" Giọng điệu của Chu Nhân cũng dịu xuống không còn cường ngạnh như lúc nãy. Con người của cô vốn thuộc loại cứng miệng mềm lòng, chỉ cần đối phương hơi chịu thua một tí, cô cũng sẽ lập tức mềm lòng.
Tư Nhất Văn đột nhiên nắm lấy tay Chu Nhân đặt lên chỗ nào đó trên người anh mà vuốt.
Đợi đến khi Chu Nhân phản ứng lại, tức khắc vùng vẫy tay chân đấm đá anh đủ kiểu: "Tư Nhất Văn anh cái đồ con lợn động dục này, đã uống say rồi mà còn nghĩ tới chuyện này hả!"
"Ngứa." Anh lẩm bẩm.
Chu Nhân ngẩn ra, hai tay chống ở hai bên thân thể anh, cứ nhìn anh như vậy trong tư thế này.
Sau đó, cô nghe được giọng điệu anh mềm mại trầm khàn mà nói: "A Nhân, dị ứng, phải về nhà uống thuốc."
Chu Nhân nghe thấy, từng đợt tê dại trong lòng không biết từ đâu tới, thậm chí ánh mắt khi nhìn Tư Nhất Văn cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.
Hừ, cũng may là anh còn có chút lương tâm đấy.
Không ngờ, lúc này người xem ở trong phòng livestream đang tăng lên với tốc độ cực nhanh, mắt thấy rất nhanh sẽ đột phá cột mốc mười vạn người xem.
Ban đêm thực sự là giờ cao điểm cho những buổi livestream, đặc biệt sau mười giờ chính là thời điểm lưu lượng tốt nhất.
Chuyện Chu Nhân livestream lần thứ hai rất nhanh đã được cư dân mạng truyền tai nhau, một đám người thích náo nhiệt muốn hóng dưa thì tải Lightning về xem livestream để tham gia náo nhiệt.
[A a a a a a a có phải hai người đang làm cái đó không phù hợp với trẻ em không.]
[Ôi ngại quá nha.]
[Mẹ ơi, con đã tưởng tượng ra một đống thứ gì không hay trong đầu rồi này.]
[Không hiểu sao lại cảm thấy rất ngọt ngào.]
[Nhân Nhân và Nhất Nhất hai người mau ra đây đi, tôi rất nóng lòng muốn xem vợ chồng hai người ở bên cạnh nhau như thế nào.]
Lúc này Chu Nhân đã hoàn toàn quên chuyện bản thân cô đang livestream.
Điện thoại livestream còn đang ở trong phòng tắm, trên màn hình hình chỉ có một cánh cửa lạnh lẽo. Nhưng cho dù là vậy, thì nhiệt độ của buổi livestream này vẫn không hề giảm.
[Hai vợ chồng bọn họ đang làm gì vậy?]
[Tôi nghe thấy hình như Nhân Nhân đang dạy dỗ Nhất Nhất đó.]
[Hình như đêm nay Nhất Nhất có buổi xã giao, chắc là uống say chăng.]
[Sao lại không có tiếng động gì hết vậyyyyyy.]
[Ha ha ha cứ từ từ cứ từ từ.]
Thừa dịp Tư Nhất Văn uống say, Chu Nhân cũng nhân lúc làm một số chuyện bản thân muốn làm với anh mà ngày thường cô không dám làm.
Cô chống tay lên trên anh, bàn tay xoa xoa khuôn mặt điển trai của anh, trước xoa mặt làm mặt anh biến hình, sau lại không nặng không nhẹ dùng sức mà véo véo một phen. Ngay tại giờ phút này Tư Nhất Văn hoàn toàn để mặc cho Chu Nhân dày vò, không có bất cứ phản kháng tìm đường sống nào.
Sau khi "đùa bỡn" Tư Nhất Văn một lúc, Chu Nhân lại cảm thấy hơi băn khoăn. Cô nhớ lại cách mẹ cô chăm sóc ba cô trước kia, nghĩ một lát chắc có thể dùng khăn ấm để lau một chút. Vì thế cô từ trên giường đi xuống, chạy chậm vào trong phòng tắm.
Đợi tới khi tiến vào trong phòng tắm Chu Nhân nhìn thấy màn hình điện thoại vẫn còn đang sáng, lúc này mới nhớ tới bản thân cô còn đang livestream. Cô ảo não vỗ đầu mình một cái, đi đến trước màn hình nghiêng người nói với fans: "Xin lỗi mọi người, có chút việc trì hoãn, nên quên mất rằng đang livestream."
[Cuối cùng chị cũng đã trở lại.]
[Không có việc gì không có việc gì, có thể hiểu được mà.]
[Nhất Nhất đâu rồi? Sao lại không xuất hiện thế.]
[Vừa rồi bọn họ làm gì vậy, có phải là hôn môi không!! Tôi thấy môi của Chu Nhân rất đỏ nha.]
[Chắc chắn là hôn rồi.]
[Chúa ơi.]
[Cầu vợ chồng Zeus hợp thể!!!]
Chu Nhân vô cùng có lỗi, lúc nãy cô đùa giỡn với Tư Nhất Văn, tất cả đều chỉ là chuyện sau cánh cửa cửa đóng kín, lúc này đây, cô không muốn để fans nhìn thấy bộ dáng chật vật của Tư Nhất Văn.
[Lúc nãy mọi người muốn xem tôi phát sóng tẩy trang trực tiếp đúng không? Vậy tôi sẽ làm ngay đây.]