Vợ chồng nhà giàu plastic

Công bằng mà nói, từ nhỏ đến lớn vẫn chưa có một người nào làm mặt lạnh với Chu Nhân. Cô cũng là công chúa nhỏ của nhà họ Chu, cho tới bây giờ ba, mẹ, ông nội và bà nội chưa bao giờ lớn tiếng nói lời nào với cô một câu, càng không có khả năng đối xử với cô như không khí!
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Nhân quyết định, nếu cô mà còn phản ứng lại với Tư Nhất Văn thì cô chính là kẻ ngu ngốc!
 
Quay lại, Chu Nhân liền đi tìm bạn thân Tân Ninh call video, chuẩn bị một phen than vãn phàn nàn.
 
Nhưng Chu Nhân tuyệt đối không ngờ rằng, Tân Ninh lại không trả lời cuộc gọi video của cô.
 
Vừa nghĩ tới lúc này Tân Ninh có thể đang ở cùng Thương Chi Nghiêu anh anh em em ngọt xớt, Chu Nhân không nhịn được mà ghi âm voice chat gửi qua cho cô ấy, nói: "Tân Ninh! Cậu lại vì Thương Chi Nghiêu mà không trả lời cuộc gọi video của tớ, một ngày nào đó cậu sẽ hối hận! Đàn ông đều là quỷ hẹp hòi không đáng tin! Vì một chút chuyện nhỏ mà tính toán chi li! Tớ khuyên cậu tốt nhất đừng sa quá sâu vào vũng lầy tình cảm này, để đến lúc đó khỏi bị tổn thương nặng giống như tớ! Tớ hoài nghi tớ sẽ bị tức đến mức sẽ bị mãn kinh sớm mất! Thật sự đấy, vì sao mà tớ lại đi kết hôn làm gì chứ? Kết hôn chính là để hạ mình thấp kém đi dỗ chồng sao? Hay là để chịu sự tức giận của chồng? Ha ha ha ha ha, tớ đây thật là quá khôi hài! Hừ! Tớ nói với cậu nhé, từ hôm nay trở đi nếu tớ nói với Tư Nhất Văn một lời nào, Chu Nhân, tên của tớ sẽ viết ngược lại! Là Nhân Chu!"
 
Chu Nhân cố ý nói lớn tiếng, giải toả hết mọi phẫn uất trong lòng mình ra, sau khi nói xong, liền cảm thấy cả người sảng khoái.
 
Có mấy lời chỉ cần nói ra ngoài, trong lòng cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.
 
Tư Nhất Văn đứng ở bên ngoài nghe thấy rất rõ ràng, anh nhéo nhéo mi tâm tỏ vẻ bất đắc dĩ.
 
Trùng hợp là, lúc này Tân Ninh đúng thật là đang ở cùng một chỗ với Thương Chi Nghiêu. Hai người bọn họ coi như đang trong thời kì tình yêu cuồng nhiệt nồng cháy, thường xuyên hẹn nhau ra ngoài ăn gặp mặt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Vừa rồi Tân Ninh đi vào nhà vệ sinh, sau khi trở về liền thấy thông báo có cuộc gọi video muốn kết nối. Cô ấy mở điện thoại vừa nhấn vào liền thấy là bạn thân Chu Nhân, sau đó nhấn vào tin nhắn thoại dài hơn 60 giây của Chu Nhân, chỉ cảm thấy tin nhắn thoại này dài quá dài.
 
Bất quá sau khi bị giáo huấn lần trước, lần này Tân Ninh quyết định nghe hết đoạn tin nhắn thoại này.
 
Vừa nhấn vào mở tin nhắn thoại, giọng nói mạnh mẽ mười phần của Chu Nhân lập tức bắn ra: "Tân Ninh! Cậu lại vì Thương Chi Nghiêu mà không trả lời cuộc gọi video của tớ, một ngày nào đó cậu sẽ hối hận!"
 
Tân Ninh lập tức nhấn tắt voice chat, lúng túng lè lưỡi về phía Thương Chi Nghiêu ở đối diện một cái.
 
Cũng may Thương Chi Nghiêu cũng có vẻ không để ý tới chút nào.
 
Tân Ninh nói với Thương Chi Nghiêu: "Em đi gọi điện thoại cho bạn thân của em."
 
Thương Chi Nghiêu gật đầu, thong thả bảo: "Em đi đi."
 
Vì vậy, Tân Ninh cầm điện thoại đi sang một bên.
 
Trước hết sau khi nghe xong tin nhắn thoại của Chu Nhân, Tân Ninh cũng biết đại khái chuyện là như thế nào, cô ấy chủ động gọi điện thoại cho Chu Nhân: "Bà cô nhỏ của tớ ơi, cậu và Tư Nhất Văn cãi nhau sao?"
 
"Đừng nhắc anh ấy với tớ, bây giờ tớ không muốn nghe thấy tên anh ấy." Chu Nhân nói.
 
Tân Ninh cười: "Tớ đã nói cái gì đâu? À đúng rồi, tối nay tớ nhìn thấy ba của cậu đấy."
 
"Ba của tớ?" Chu Nhân hơi ngơ ngác.
 
Tân Ninh nói: "Đúng vậy, tớ còn muốn tới chào hỏi bác ấy một câu, nhưng bác ấy đã đi vào phòng rồi. Cảm giác hình như bác ấy đang có chuyện gì rất gấp, bộ dáng rất vội vàng, nên tớ cũng không đến quấy rầy."
 
"Cậu nhìn thấy ông ấy ở đâu?"
 
"Ở trong Tứ Quý thành."
 
"Mấy giờ?"
 
"Sáu giờ hơn gần bảy giờ, là thời gian ăn cơm tối."
 
Đầu óc Chu Nhân ong ong vài tiếng, có một loại dự cảm bất an tràn ra trong lòng cô. Đột nhiên cô nhớ tới chiếc xe Mercedes mà mình nhìn thấy trên đường về nhà, xem ra cũng không phải là do cô hoa mắt, mà thật sự là xe của ba cô.
 
Hôm nay Chu Nhân gọi điện thoại cho ba cô là Chu Kiến Tu, lúc ấy ba luôn miệng nói rằng mình đang bận đi công tác ở nước ngoài nên không có cách nào về nhà sớm để ăn cơm tối. Nhưng người ở đã xuất ngoại đang ở nước ngoài làm sao có thể xuất hiện ở Tứ Quý thành trong thành phố B được chứ, vậy thì chỉ có một nguyên nhân duy nhất: Ông ấy đang nói dối.
 
Tân Ninh thấy Chu Nhân vẫn luôn không lên tiếng trả lời, liền truy hỏi: "Sao thế?"
 
Chu Nhân: "Tân Ninh, tớ cảm thấy ba tớ rất có thể đã ngoại tình!"
 
"Không phải chứ? Làm sao có thể được? Cậu đừng nói lung tung!"
 
Chu Nhân phân tích về tình về lý rõ ràng: "Cậu không biết đấy thôi, tình cảm của ba mẹ tớ bây giờ không bằng khi còn trẻ, như keo như sơn không thể tách rời. Hơn nữa tối nay lúc tớ gọi điện cho ba, ông ấy còn gạt tớ nói đang đến nơi khác đi công tác. Nếu như ông ấy không có chuyện gì, ông ấy hà tất gì phải đi gạt tớ đúng không? Tớ càng nghĩ chỉ cảm thấy có một khả năng - đó là ông ấy đã ngoại tình. Chắc chắn ông ấy đang ở cùng một chỗ với hồ ly tinh đang nuôi dưỡng bên ngoài! Cho nên mới gạt tớ nói rằng đang đi công tác ở ngoài!"
 
Tân Ninh thở dài: "Cậu nghĩ lại theo hướng tích cực xem, làm gì có đứa con gái nào nghĩ về ba mình như thế?"
 
Chu Nhân nói: "Mấy năm nay tớ thấy mấy người ngoại tình còn ít ư? Không nói tới ai khác, lấy chú hai của tớ làm ví dụ đi, ông ấy ở trong nhà thì nuôi vợ lớn, bên ngoài lại nuôi vợ nhỏ. Tiểu tam bên ngoài công khai sinh cho ông ấy hai đứa con, cái này còn không tính, nhưng nghe nói ở dưới ông ấy còn có gì mà Tiểu Tam, Tiểu Tứ, Tiểu Lục đấy! Cậu nói có phải quá đáng lắm hay không?"
 
Tân Ninh khuyên nhủ: "Người với người không giống nhau, chú hai của cậu chính là chú hai của cậu!"
 
Chú hai của Chu Nhân tên là Chu Cảnh Huy, bởi vì có tiền lại còn điển trai, đích thật là một người vô cùng phong lưu. Năm đó khi tiểu tam của Chu Cảnh Huy tìm đến nhà họ Chu, mang theo hai đứa con năm tuổi đến đòi danh phận. Sau đó đã bị ông cụ ở nhà dùng tiền đuổi đi, chuyện này mới lắng lại.
 
Chu Cảnh Huy không nên thân, chuyện này thì công nhận!
 
Trên thực tế, những chuyện như thế ở trong những gia tộc hào môn thế gia cũng không tính là chuyện lớn gì.
 
Đàn ông tam thê tứ thiếp, ở trong giới thượng lưu này đã thành vào một loại nào đó mà mọi người ngầm hiểu lẫn nhau.
 
Từ nhỏ Chu Nhân được lớn lên bằng tình yêu thương của ba mẹ, cô vẫn luôn cảm thấy may mắn, ba mẹ của cô sẽ là ngoại lệ ở trong gia tộc hào môn này. Nhưng dần trưởng thành, Chu Nhân cũng phát hiện, trong tình cảm của ba mẹ bỗng nhiên biến hóa vi diệu. Tỷ như, ba không còn dính lấy mẹ nữa, giữa bọn họ cũng không còn mỗi giây mỗi phút ôm lấy điện thoại gọi điện liên lạc với đối phương.
 
Chu Nhân đột nhiên cảm thấy rất tuyệt vọng: "Vì sao tất cả đàn ông đều như thế này?"
 
Tân Ninh vội nói: "Cậu đừng vội phán đoán. Bằng không cậu hãy đi tìm thám tử tư theo dõi thử, nói không chừng chuyện không phải như cậu đang nghĩ."
 
Sau khi tỉnh táo lại, Chu Nhân đồng ý với đề nghị này của Chu Đồng.
 
Nếu như thám tử tư thật sự tra ra ba cô đang ở bên ngoài nuôi dưỡng tiểu tam, vậy thì Chu Nhân chắc chắn sẽ không nhân từ mà nương tay!
 
Cô sẽ quân pháp bất vị thân! Thiết diện vô tư! Lục thân không nhận!* Rất công bằng!
 
*Quân pháp bất vị thân: pháp luật của vua không thiên vị ai, không ngoại lệ cả người thân.
*Thiết diện vô tư: không để tình cảm riêng tư chi phối khi xét xử.
*Lục thân không nhận:  lục thân gồm bố, mẹ, anh, em, vợ (chồng), con đều không nhận mặt (mất hết tính người)
 
Cúp điện thoại xong, Chu Nhân một mình ở trong phòng tắm, thậm chí đã nghĩ đến kế hoạch làm sao để trục xuất ba cô ra khỏi cửa lớn nhà họ Chu.
 
Cô tức đến mức nắm tay đập vào bồn rửa tay, làm đau bản thân rồi lại hú hét kêu gào: "Đau quá đi! Huhu đều tại Chu Kiến Tu!"
 
Lúc này Tư Nhất Văn đột nhiên đẩy cửa phòng tắm ra.
 
Anh cầm đôi dép lê của nữ vào phòng tắm, đi đến trước mặt Chu Nhân, ngồi xổm xuống nói: "Không phải lúc nãy em mới nói sàn nhà quá trơn sao? Bây giờ lại không mang dép vào?"
 
Tư Nhất Văn ngồi xổm trên mặt đất, từ góc độ của Chu Nhân nhìn xuống, bây giờ giống như anh đang làm hòa với cô vậy. Cô không nguyện ý nhấc chân lên, nhưng Tư Nhất Văn cũng có cách, anh nhéo nhẹ một cái lên bắp chân cô, cô liền bất giác giơ chân lên.
 
Phòng tắm trơn trượt, đôi chân trần đã mang dép lê vào, Tư Nhất Văn cũng thấy thuận mắt hơn không ít.
 
Sau khi mang dép cho Chu Nhân xong, Tư Nhất Văn lại rất vô tình kéo chiếc áo cô đã đặc biệt kéo xuống bả vai lên, để nó trở lại vị trí ban đầu.
 
Chu Nhân không cam tâm, cô lại ở trước mặt Tư Nhất Văn nắm áo giật xuống, lần này không chỉ lộ ra mỗi bờ vai thon thả, mà còn lộ không ít chỗ nữa.
 
"Em muốn mặc như thế này đấy! Không mượn anh xía vào!" Công chúa nhỏ chính thức tuyên bố, cô cáu kỉnh rồi.
 
Tư Nhất Văn mỉm cười: "Như thế nào? Muốn câu dẫn anh sao?"
 
Vài phút trước đúng là Chu Nhân có dự định này. Nhưng mà bắt đầu từ bây giờ, cô đã không có ý định đi quyến rũ Tư Nhất Văn nữa.
 
Chu Nhân hừ nhẹ quay đầu chuẩn bị muốn ra ngoài, không ngờ một cánh tay săn chắc có lực ôm ngang lấy eo của cô.
 
Tư Nhất Văn ôm Chu Nhân vào trong ngực mình, xuống nước: "Anh xin lỗi."
 
Chu Nhân quái gở: "Tổng giám đốc Tư cũng biết nói xin lỗi à? Chuyện này thật sự hiếm thấy đấy!"
 
"Chu Nhân, em sinh ra là để khắc anh sao?"
 
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui