Tác giả: Nga Trần (Trái Tim Pha Lê)
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: FB: Trái Tim Pha Lê
Trạng thái: Full
Số chương: 25
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Truyện theo mô típ thực tế, nên soái ca hay không do suy nghĩ, nữ chính mạnh mẽ hay yếu đuối tùy theo tưởng tượng nhé
Xem giải trí thôi, đừng cố tìm hiểu nhân vật là ai. Thanks
Truyện mới đây cả nhà. Có ủng hộ không, truyện thực tế nhé.
********
Cái thời nắng như đổ lửa ở Sài Gòn, chỉ cần một cơn mưa, dù là cơn mưa rào đầu mùa, cũng khiến mọi người cảm giác như được gột rửa, mọi thứ thoáng đãng và trong vắt hơn.Không mang áo mưa, tôi quyết định tấp vào quán cà phê quen thuộc, ngồi vào vị trí cũ.
Nơi đây có thể nhìn ngắm dòng người hối hả chạy bên dưới cơn mưa. Trên bầu trời cứ vài phút lại có tiếng máy bay ồ ồ cất cánh. Tôi thích mưa, cứ nhìn những hạt long lanh rời xuống từ bầu trời, trong vắt mát lạnh, lòng tôi xốn xang cảm xúc mơ hồ.
Trong mớ kí ức hỗn độn vui buồn, hình ảnh anh lại xuất hiện trên lớp kính trong suốt của cửa sổ sát đất.
Tôi nhìn cũng tự mỉm cười, "thì ra, tôi đang nhớ anh....nhớ đến có thể tưởng tượng ra hình bóng ngỡ đã lãng quên."
Đột nhiên, tiếng nói trầm ấm vang lên, đẩy tôi vào sâu hơn của miền kí ức:
- Em vẫn thích ngắm mưa à?
Tôi xoay người lại, ngớ người trước thân ảnh ấy. Anh nở nụ cười thật tươi, rất tự nhiên ngồi xuống ghế đối diện, anh kêu cho mình ly Lipton nhãn vàng, và một ít sữa. Tôi vẫn nhìn anh ngây ngẩn, đang cố định hình mình đang tỉnh hay mơ
- Chào vợ! Cho anh ngắm mưa chung với nhé!
Tác giả : Nga Trần (Trái Tim Pha Lê)
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: FB: Trái Tim Pha Lê
Trạng thái: Full
Số chương: 25
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Truyện theo mô típ thực tế, nên soái ca hay không do suy nghĩ, nữ chính mạnh mẽ hay yếu đuối tùy theo tưởng tượng nhé
Xem giải trí thôi, đừng cố tìm hiểu nhân vật là ai. Thanks
Truyện mới đây cả nhà. Có ủng hộ không, truyện thực tế nhé.
********
Cái thời... tiết nắng như đổ lửa ở Sài Gòn, chỉ cần một cơn mưa, dù là cơn mưa rào đầu mùa, cũng khiến mọi người cảm giác như được gột rửa, mọi thứ thoáng đãng và trong vắt hơn.Không mang áo mưa, tôi quyết định tấp vào quán cà phê quen thuộc, ngồi vào vị trí cũ.
Nơi đây có thể nhìn ngắm dòng người hối hả chạy bên dưới cơn mưa. Trên bầu trời cứ vài phút lại có tiếng máy bay ồ ồ cất cánh. Tôi thích mưa, cứ nhìn những hạt long lanh rời xuống từ bầu trời, trong vắt mát lạnh, lòng tôi xốn xang cảm xúc mơ hồ.
Trong mớ kí ức hỗn độn vui buồn, hình ảnh anh lại xuất hiện trên lớp kính trong suốt của cửa sổ sát đất.
Tôi nhìn cũng tự mỉm cười, "thì ra, tôi đang nhớ anh....nhớ đến có thể tưởng tượng ra hình bóng ngỡ đã lãng quên."
Đột nhiên, tiếng nói trầm ấm vang lên, đẩy tôi vào sâu hơn của miền kí ức:
- Em vẫn thích ngắm mưa à?
Tôi xoay người lại, ngớ người trước thân ảnh ấy. Anh nở nụ cười thật tươi, rất tự nhiên ngồi xuống ghế đối diện, anh kêu cho mình ly Lipton nhãn vàng, và một ít sữa. Tôi vẫn nhìn anh ngây ngẩn, đang cố định hình mình đang tỉnh hay mơ
- Chào vợ! Cho anh ngắm mưa chung với nhé!