Chương 30
Hoảng hốt quay đầu lại, liền nhìn thấy Bùi Hoàn Phong đang nhìn cô với vẻ mặt nặng nề, trong mắt dường như đang đè nén lửa giận.
Nửa đêm tỉnh dậy nhưng lại chẳng nhìn thấy Tô Y Y, Bùi Hoàn Phong giật mình, lúc định vội vàng đuổi theo thì mới phát hiện cô đang đứng ngoài ban công gọi điện thoại.
Trong lòng vẫn còn thấy hơi nghi ngờ, giờ lại thấy vẻ mặt chột dạ của Tô Y Y và động tác vội vàng cúp máy của cô, cho dù Bùi Hoàn Phong có ngốc cũng biết được cuộc điện thoại này chắc chắn có điều mờ ám.
"Gọi cho ai?" Bùi Hoàn Phong cau mày nhìn cô.
Tô Y Y cố gắng kiềm chế sự khủng hoảng trong lòng, chỉ nói qua loa: "Một người bạn, có việc nhờ em giúp đỡ, em đi ngủ trước đây."
Dứt lời, cũng không đợi Bùi Hoàn Phong nói gì thêm, cô trở về giường nằm về lại trong ổ chăn.
Bùi Hoàn Phong đi vào theo sau cô, nhưng không đi ngủ, đợi đến khi nhịp thở của Tô Y Y ổn định mới lấy điện thoại của cô lên, lén kiểm tra tin nhắn và nhật ký cuộc gọi trong đó.
Tuy tin nhắn đã bị Tô Y Y xóa hết, nhưng nhật ký cuộc gọi vẫn ghi rõ gần đây Tô Y Y thường xuyên liên hệ với một người.
Sắc mặt Bùi Hoàn Phong trở nên xấu xi, lấy di động của mình ghi lại con số kia xong mới đặt di động của cô trở về tủ đầu giường.
Ngày hôm sau đi làm, trong đầu Bùi Hoàn Phong vẫn nghĩ về cái người thường xuyên liên lạc với Tô Y Y. Không biết có phải vì đoạn tình cảm mất đi có lại này khiến anh không hề có cảm giác an toàn hay không, Bùi Hoàn Phong không chịu đựng được việc có bất kỳ người nào liên lạc thân mật với Tô Y Y.
Hoặc nói là, anh muốn biết hết mọi việc về Tô Y Y.
Tan ca về nhà, Bùi Hoàn Phong nới lỏng cà vạt, không hề nghỉ ngơi mà đi thẳng lên lầu tìm Tô Y Y, nhưng không ngờ lại thấy Tô Y Y đang gọi điện thoại.
Lửa giận bốc lên đầu, Bùi Hoàn Phong nổi điên lên, đi tới đoạt lấy điện thoại trong tay Tô Y Y, cúp máy rồi nhìn vào nhật ký cuộc gọi, khuôn mặt lập tức trở nên đen thùi.
"Là ai?" Giọng nói nặng nề vang lên, khiến người ta toát mồ hôi lạnh.
Tô Y Y bị sắc mặt của anh dọa sợ, cánh môi run rẩy, nở một nụ cười lúng túng: "Môt...người bạn..."
Bùi Hoàn Phong cười lạnh, không thèm hỏi Tô Y Y nữa, trực tiếp vác người lên, sải bước đi về phía phòng ngủ chính.
Ném cô xuống giường trong tiếng kêu của Tô Y Y, Bùi Hoàn Phong không đợi cô phản ứng đã đè lên người cô bao vây cô lại, ánh mắt trở nên điên cuồng, bắt đầu lột đồ trên người Tô Y Y ra.
Tiến hành cuộc vận động còn kịch liệt hơn tối qua, cả người Tô Y Y bị hành hạ đến mức mệt lả.
Bộ phận tràn đầy tính uy hiếp của Bùi Hoàn Phong vẫn còn dựng đứng, ánh mắt đầy sự nguy hiểm: "Nói cho anh biết, người em yêu nhất là ai?"
Tô Hi Hi híp mắt nhìn khuôn mặt điển trai của anh, cắn môi vẻ mặt hoảng loạn lắc đầu.
"Chết tiệt!" Bùi Hoàn Phong lại cử động, sự va chạm mạnh mẽ khiến Tô Y Y rên rỉ không ngừng, "Em không nói cũng được, nhưng em phải đồng ý với anh, sau này trong lòng em chỉ được nhớ đến một mình anh!"
Phối hợp với lời nói bá đạo động tác mạnh mẽ, khiến Tô Y Y cảm thấy xấu hổ không thôi, cuối cùng vẫn bị ép nói những lời yêu đương.
Tô Y Y bị làm đến mức vành mắt rơm rớm nước mắt, cô quả thật không thể chịu nổi nữa, sau cùng vẫn ngoan ngoãn nói ra những lời Bùi Hoàn Phong muốn nghe, lại dẫn tới một cao trào mới.
Qua cơn mây mưa, Bùi Hoàn Phong cảm thấy thỏa mãn, anh ôm Tô Y Y đi ngủ.
Nửa đêm yên tĩnh, Tô Y Y khẽ xuống giường, lẳng lặng cầm lấy di động lên, chụp lại người đàn ông trên giường và hiện trường tràn đầy mùi vị mập mờ.
Chương 31
Những ngày tiếp theo của Tô Y Y và Bùi Hoàn Phong dường như đều trải qua trên giường, cứ như muốn bù đắp hết những thiếu hụt của những năm trước, trút ra ngọn lửa bị cất giấu nhiều năm của mỗi người.
Nhân lúc Bùi Hoàn Phong không chú ý, Tô Y Y đã chụp rất nhiều ảnh giường chiếu, thậm chí còn quay một vài video.
Nhưng sự điên cuồng của họ không diễn ra được bao lâu, bởi vì Bùi Hoàn Phong nhận được cuộc gọi của Hứa Thư Kỳ.
Chuyện ảnh nóng trước đây, dưới thủ đoạn của Thương Lạc, nhờ người liên tục minh oan cho Hứa Thư Kỳ, đợi đến thời cơ thích hợp, hắn ta lại sắp xếp một buổi họp báo, trực tiếp nói rằng có người sửa ảnh muốn nhắm vào cô ta.
Việc đấu đá trong giới giải trí là chuyện rất thường gặp, đa số cư dân mạng đều là những người dễ bị dắt mũi khi không biết rõ chân tướng, vì thế sau khi mở cuộc họp báo, danh tiếng của Hứa Thư Kỳ dần tốt lên, lượng fan còn tăng lên khá nhiều do bị mắng chửi oan uổng.
"Hoàn Phong, em muốn nói chuyện tử tế với anh, có thể cho em cơ hội này không?" Hứa Thư Kỳ tắm rửa xong chỉ mặc một chiếc áo ngủ, giọng điệu đáng thương, như đang cầu xin.
Nghĩ đến việc bản thân cũng cần phải nói rõ với Hứa Thư Kỳ, Bùi Hoàn Phong không hề do dự, đồng ý ngay.
Sau khi đi đến khách sạn Hứa Thư Kỳ đã hẹn, Bùi Hoàn Phong vừa vào liền thấy cô ta nhìn anh với đôi gò má đỏ bừng, ánh mắt lấp lánh hơi nước.
"Hoàn Phong, chúng ta làm hòa đi nhé, em không thể không có anh."
Cô ta bước lên vài bước ôm lấy eo Bùi Hoàn Phong, vùi đầu trong ngực anh, cảm nhận hơi thở cách xa đã lâu, có hơi say đắm.
Bùi Hoàn Phong vốn định nói chuyện rõ ràng với cô ta, nhưng không ngờ cô ta lại có ý đồ như vậy, anh cau mày, lạnh lùng đẩy cô ta ra, nói: "Kỳ Kỳ, em biết chuyện này là không thể mà."
"Vì sao lại không?" Hứa Thư Kỳ hoảng hốt, nắm chặt lấy tay áo của Bùi Hoàn Phong, ánh mắt đau khổ: "Những tấm ảnh kia là giả, em đã giải thích rõ ràng rồi, là người khác hãm hại em!"
Nếu Bùi Hoàn Phong không xem video từ chỗ Tô Y Y, có thể anh sẽ còn do dự, nhưng bây giờ...
Anh chỉ lạnh lùng thốt ra một câu: "Hừ, rốt cuộc là thật hay giả trong lòng em tự biết."
Giọng điệu chắc nịch kia khiến con tim Hứa Thư Kỳ lạnh lẽo, cô ta cắn môi, đột nhiên lùi về sau một bước, biến sắc, gào thét với Bùi Hoàn Phong: "Mười năm trước anh đã thề sẽ chăm sóc em cả đời, bây giờ thì sao? Anh thay lòng đổi dạ rồi, không yêu em rồi, không quan tâm đến em rồi đúng không?"
Vừa lên án vừa rơi nước mắt, cả người Hứa Thư Kỳ gần như suy sụp: "Chuyện 10 năm trước, anh đã quên hết rồi, đúng không?"
Bùi Hoàn Phong chưa bao giờ thấy qua một Hứa Thư Kỳ đau thương đến thế, trên màn ảnh cô ta luôn mang dáng vẻ rực rỡ xinh đẹp, cũng chưa từng để lộ cái cảm xúc như thế trước mặt anh.
Nhưng bây giờ Tô Y Y đã trở về bên cạnh anh, anh không thể lại lừa dối trái tim của mình nữa, cũng không thể trơ mắt ra nhìn người phụ nữ anh yếu nhất rời xa anh.
"Xin lỗi Kỳ Kỳ, anh không quên chuyện 10 năm trước. Nhưng em phải biết rằng, áy náy không phải là tình yêu, sau này cho dù chúng ta xa nhau, anh vẫn sẽ chăm sóc em thật tốt, xem em như em gái bảo vệ em cả đời."
Hứa Thư Kỳ cười, nước mắt hòa vào nụ cười vặn vẹo, rơi thẳng xuống đất.
"Đều là vì Tô Y Y đúng không? Rõ ràng cô ta mới vừa về nước, nhưng đã cướp lấy hạnh phúc của em, em sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu!" Vẻ mặt Hứa Thư Kỳ trở nên hung ác, trong lòng càng ngày càng căm ghét người phụ nữ có cái tên giống hệt với vợ cũ của Bùi Hoàn Phong, trong mắt toàn là sự thù hận.
Chương 32
Hứa Thư Kỳ như thế này khiến Bùi Hoàn Phong cảm thấy xa lạ, anh ta mím môi, dứt khoát nói: "Là ai không quan trọng, em chỉ cần biết rằng từ trước đến giờ anh chỉ thấy áy náy với em, không phải yêu là được."
Nghe anh nói xong, Hứa Thư Kỳ hoàn toàn mất kiểm soát, cầm lấy bình hoa trên bàn ném thẳng vào Bùi Hoàn Phong.
Chỉ cần là những thứ nằm trong tầm nhìn, đều bị cô ta cầm lên ném.
Bùi Hoàn Phong cau mày, nhẹ nhàng né khỏi những thứ bị ném tới, giọng điệu gượng gạo: "Em bình tĩnh lại đã, anh đi trước đây."
Dứt lời, xoay người bỏ đi ngay.
Nhưng Bùi Hoàn Phong không biết rằng, bản thân anh đã bị một người do Hứa Thư Kỳ sắp xếp ở đối diện khách sạn chụp lén.
Tuy hai người không hề làm ra chuyện gì thân mật hơn dự liệu của Hứa Thư Kỳ, nhưng khoảnh Hứa Thư Kỳ chạy tới ôm lấy eo Bùi Hoàn Phong lại bị chụp được, thợ chụp chọn góc độ rất tốt, hai người ở trong hình nhìn vào trong rất thân mật nồng nàn.
Trong nửa tiếng ngắn ngủi sau đó, tấm ảnh này đã bị tung lên mạng, trở thành tin giật gân.
"Hừ, những trò này tôi đã chơi chán rồi, Hứa Thư Kỳ, cô chỉ có một chút bản lĩnh đó thôi sao?"
Tô Y Y nhìn tấm ảnh hai người ôm nhau say đắm trên mạng, nở nụ cười lạnh.
Cô gửi hết những tấm ảnh giường chiếu của cô và Bùi Hoàn Phong cho Hứa Thư Kỳ. Cô không hề lo lắng cô ta sẽ tung lên mạng, dù sao một ngôi sao nhỏ nhoi như cô ta sẽ không thể chịu đựng được lửa giận của Bùi Thị, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện tự cầm đá đập vào chân mình.
"Tô Y Y cô là đồ đê tiện!" Hứa Thư Kỳ nhận được ảnh, cô ta nổi cơn thịnh nộ, tâm trạng vừa mới chuyển biến tốt đẹp một chút do tung ảnh lên mạng bỗng chốc trở nên tồi tệ, cơn tức giận nghẹn cứng trong cổ họng.
Cảnh giường chiếu thân mật của Tô Y Y và Bùi Hoàn Phong đâm vào mặt cô ta, khiến đầu cô ta đau như búa bổ.
Vừa nghĩ đến nhiều năm qua Bùi Hoàn Phong chưa bao giờ chạm vào cô ta, còn Tô Y Y vừa về nước đã có được trái tim của Bùi Hoàn Phong, cơn lửa ganh tị trong lòng cô ta bùng cháy, khiến đôi mắt cô ta trở nên đỏ ngầu, tức giận giậm chân tại chỗ!
Đang chuẩn bị xóa những tấm hình kia đi thì tay của Hứa Thư Kỳ bỗng nhiên dừng lại, trừng to hai mắt.
Có một tấm chụp được tai sau của Tô Y Y, vết bớt màu đỏ đậm quen thuộc kia khiến tim cô ta trở nên kích động đầu óc ngơ ngác.
Nếu như cô ta nhớ không nhầm, người vợ cũ cũng tên Tô Y Y của Bùi Hoàn Phong, hình như cũng có vết bớt này.
Tên có thể giống, nhưng có một vết vớt y hệt nhau, thì tỷ lệ lại vô cùng thấp.
Chẳng lẽ họ là một người?"
Trong lòng Hứa Thư Kỳ bỗng thấy khó hiểu và nghi ngờ, suy nghĩ không ra bèn vội vàng gọi điện thoại cho trợ lý Thương Lạc.
"Giúp tôi điều tra Tô Y Y, điều tra thật rõ bối cảnh cuộc sống lúc trước của cô ta!" Tức giận dặn dò, đợi sau khi Thương Lạc đồng ý thì Hứa Thư Kỳ mới cúp máy, ném điện thoại lên giường.
Có điều, bên này Thương Lạc vừa hành động, thì bên kia Tô Y Y đã nhận được tin tức.
Luật sư Vương báo cáo tình hình với Tô Y Y, hỏi cô có muốn áp dụng một vài cách xử lý hay không.
Tô Y Y thì lại nhún vai nói: "Không cần, để cho họ đi điều tra đi, dù sao cũng chẳng điều tra ra được gì." Về việc này, Tô Y Y rất tự tin.
Như cô dự đoán, cuối cùng Hứa Thư Kỳ chỉ tìm được thông tin Tô Y Y có quen thân một người đứng ở phía sau giúp đỡ cô.
Nhưng việc này lại khiến Hứa Thư Kỳ vui sướng hơn việc nhận được những thông tin khác, cô ta lạnh lùng nhìn tình hình trên tư liệu, ánh mắt lóe lên tia sáng độc ác, lẩm bẩm: "Tô Y Y, đây là do cô tự tìm đến nhé, tôi muốn xem xem, khi Bùi Hoàn Phong biết cô có người đàn ông khác thì vẫn còn chưa chấp được cô không!"
Chương 33
Ngày hôm sau, Tô Y Y đi đến công ty Bùi Hoàn Phong, tìm đến văn phòng của anh.
"Anh cho rằng anh đã nói rất rõ rồi." Bùi Hoàn Phong đau đầu xoa ấn đường, nhìn thấy cuộc gọi của Hứa Thư Kỳ anh đã không bắt máy, ai ngờ cô ta lại đến thẳng công ty tìm anh.
Hứa Thư Kỳ không hề để ý đến lời của Bùi Hoàn Phong, nói thẳng: "Hoàn Phong, anh nghe em nói trước đã, anh có biết chuyện Tô Y Y có một người tình không?"
"Người tình?" Mày mặt Bùi Hoàn Phong lạnh xuống, nhớ đến cái người Tô Y Y luôn gọi điện thoại kia, môi mím lại, "Cô ấy không có người tình, em đừng nói xấu cô ấy."
Sự phủ nhận của anh khiến Hứa Thư Kỳ tức giận, nhất thời nói năng không suy nghĩ: "Hoàn Phong, em không tin anh không biết chuyện này! Anh đường đường là Đế Thiếu Thủ Đô, một nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp, anh muốn kiểu phụ nữ nào mà không có?! Sao anh cứ thích cái loại phụ nữ lẳng lơ như cô ta!"
Lời này khiến Bùi Hoàn Phong mất hết mặt mũi, là một người đàn ông, anh không thể chịu đựng được những lời mang tính sỉ nhục, thế là đập mạnh xuống bàn, đứng dậy trừng mắt nhìn Hứa Thư Kỳ nói: "Chuyện nhà tôi không cần người khác phải xía vào! Cô, cút đi cho tôi!"
Hứa Thư Kỳ giật mình, lùi về sau một bước, căn môi tức giận rời đi.
Chuyện này khiến Bùi Hoàn Phong không thể tập trung làm tốt những công việc tiếp theo, lúc về đến nhà thì trạng thái không đúng lắm, nhìn thấy Tô Y Y đang ngồi trên sofa đọc báo, ánh mắt cũng tối đi chút ít.
Tô Y Y nhạy cảm phát hiện ra được biến hóa của anh, nhưng không lên tiếng hỏi.
Mãi đến khi hai người ăn cơm tối, Bùi Hoàn Phong đột nhiên bỏ đũa xuống bàn, hai tay khoanh trước ngực cau mày không nói, thì Tô Y Y mới cảm nhận rõ rệt vẻ bực bội của anh.
"Nếu như anh không muốn ở với em thì anh không cần miễn cưỡng. Lần này đúng là em đổi một thân phận khác trở về, cho nên anh có gì không hài lòng cứ nói thẳng ra với em là được, em sẽ rời đi." Khi Tô Y Y nói ra câu này vẻ mặt cô lạnh nhạt, cứ như chẳng hề để chuyện này vào bụng.
Nhưng Bùi Hoàn Phong không hề có ý kêu cô rời đi, anh chỉ đang nghĩ đến việc Tô Y Y có người tình, cho nên mới bực bội, không kiềm chế được muốn tức giận mà thôi.
Thấy Bùi Hoàn Phong không nói gì, Tô Y Y cũng không ăn nữa, buông bát đũa xuống đi ra phòng khách bật tivi lên.
Trùng hợp, trên màn hình đang phát hình ảnh thân mật của ngôi sao nổi tiếng Hứa Thư Kỳ và Bùi Hoàn Phong chủ tịch tập đoàn Bùi Thị.
Tô Y Y rũ mắt, nghĩ đến hai năm trước Bùi Hoàn Phong yêu thương bảo vệ Hứa Thư Kỳ, trong lòng chua xót ghen tị. Cho dù bây giờ Bùi Hoàn Phong có nói thêm một câu "anh yêu em" với cô, nhưng chuyện đã xảy ra trong qua khứ thì chẳng thế nào thay đổi được.
Tivi bỗng dưng bị đổi kênh, Tô Y Y ngẩng đầu lên nhìn, thấy Bùi Hoàn Phong đang cầm điều khiển mặt mày bực bội.
"Em muốn rời khỏi anh như thế, là định ở cùng với người tình của em đúng không?" Ánh mắt anh sâu xa, cả người tỏa ra khí lạnh, nhìn vào trông vô cùng hấp dẫn.
Tô Y Y cúi đầu xuống, cười lạnh: "Bùi Hoàn Phong, đừng xem tôi thành người giống như anh, bên cạnh tôi không hề có Hứa Thư Kỳ gì đó."
Câu nói đầy ý khiêu khích khiến Bùi Hoàn Phong siết chặt nắm tay, đang định lên tiếng phản bác, thì điện thoại bỗng dưng đổ chông.
Người gọi đến là Hứa Thư Kỳ, Bùi Hoàn Phong không muốn bắt máy, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt khinh thường của Tô Y Y, đầu anh nóng lên, ấn thẳng vào nút bắt máy.
"Hoàn Phong, em cho rằng anh sẽ không nghe máy nữa chứ..." Giọng nói của Hứa Thư Kỳ vọng ra, không biết vì sao lại trông vô cùng suy yếu.
Bùi Hoàn Phong cau mày, cứ cảm thấy có gì đó bất thường.
Chương 34
"Chuyện xảy ra vào ngày chúng ta quen nhau của 10 năm trước, thật ra em không thấy hối hận. Hoàn Phong, thậm chí em còn thấy may mắn nữa, có thể gặp được người tốt như anh..."
Giọng nói nức nở truyền vào tai Bùi Hoàn Phong, anh thậm chí quên luôn chuyện cãi nhau với Tô Y Y, bất giác trở nên căng thẳng.
Bùi Hoàn Phong lo lắng hỏi một câu: "Kỳ Kỳ, nói cho anh biết, bây giờ em đang ở đâu?"
Hưa Thư Kỳ dường như không nghe anh nói, cô ta tiếp tục lẩm bẩm: "Những năm qua anh chăm sóc em muôn bề, Hoàn Phong, cảm ơn sự quan tâm không thể gọi là yêu của anh dành cho em, sau này anh nhất định...nhất định phải sống...sống thật tốt."
Những lời như trăn trối thế này khiến trong lòng Bùi Hoàn Phong hốt hoảng.
Trong lúc anh đang lo lắng, thì giọng của Hứa Thư Kỳ càng ngày càng yếu, cuối cùng có một âm thanh vang dội vang ra từ trong điện thoại, giống như tiếng điện thoại rơi xuống đất.
"Kỳ Kỳ? Kỳ Kỳ!"
Bùi Hoàn Phong sốt ruột, lồng ngực nóng bừng, đầu óc căng lên, cau mày túm lấy chìa khóa xe nằm trên bàn trà rồi đi ra ngoài.
"Anh đi làm gì? Chẳng lẽ anh không nghe ra Hứa Thư Kỳ đang giả vờ hay sao?"
Tô Y Y không nhịn được bèn lên tiếng, lúc nãy khi Bùi Hoàn Phong gọi điện thoại, bởi vì ở gần nên cô cũng nghe được một ít, không cần nghĩ nhiều cũng có thể khẳng định đây là thủ đoạn của Hứa Thư Kỳ.
Bùi Hoàn Phong dừng bước, anh nhắm mắt lại, cho dù đoán ra được Hứa Thư Kỳ có thể đang lừa anh, nhưng...
Hít sâu, anh không xoay người lại, thậm chí còn vừa đi ra cửa vừa nói chuyện với vẻ lạnh lùng: "Đừng nói bậy, cô ấy không phải là người như thế đâu, bây giờ anh phải đi xem thử tình hình."
Trơ mắt nhìn Bùi Hoàn Phong sắp ra khỏi cửa, con tim Tô Y Y nhói đau, biến sắc ngồi bệt xuống đất.
Cô ôm ngực thở dốc, cầu cứu giơ tay về phía Bùi Hoàn Phong.
Bùi Hoàn Phong đang sắp đóng cửa lại, thấy như thế con tim bỗng nhói đau, nhưng từ khi Tô Y Y trở lại cô luôn đóng kịch, anh thật sự không biết lúc nào là thật lúc nào là giả. Ngoài ra vẫn còn một Hứa Thư Kỳ có tình nghĩa sâu đậm đang chờ anh, Bùi Hoàn Phong cắn răng, cuối cùng vẫn xoay người đóng cửa rời đi.
Bùi Hoàn Phong đoán rằng Hứa Thư Kỳ đang ở nhà, anh lái xe như bay, sau khi đến liền dùng chìa khóa dự phòng mở cửa ra, quả nhiên nhìn thấy Hứa Thư Kỳ cắt cổ tay nằm dài trên sofa trong phòng khách.
Anh hoảng hốt, lập lức lái xe chở Hứa Thư Kỳ đến bệnh viện.
May mà việc cắt cổ tay tự sát vốn là chuyện không đáng tin, đợi vết thương đóng vảy lại là sẽ không còn chảy máu nữa, vì thế Hứa Thư Kỳ chỉ ngất đi vì mất máu quá nhiều thôi, chứ không có nguy hiểm về tính mạng.
Đợi đến khi Hứa Thư Kỳ tỉnh lại, Bùi Hoàn Phong ngồi bên giường yên lặng nhìn cô ta, bờ môi mỏng khé hé ra, hỏi một câu: "Vì sao lại làm chuyện ngốc hả?"
Hứa Thư Kỳ vừa tỉnh lại trông có hơi sửng sốt, cô ta ngơ ngác nhìn Bùi Hoàn Phong một lúc, bỗng nhiên rơm rớm nước mắt.
Bùi Hoàn Phong đau đầu, mím môi, nói nhẹ nhàng: "Có khổ sở gì cứ nói với anh, anh đã sẽ luôn xem em như em gái, thương yêu bảo vệ em."
Vốn là lời an ủi, nhưng Hứa Thư Kỳ càng ngày càng thấy khó chịu trong lòng, tiếng khóc cũng to lên theo.
Cô ta lấy điện thoại đặt bên giường, khóc lóc kể lể: "Hoàn Phong, em thật sự định từ bỏ anh rồi, nhưng có người không chịu bỏ qua cho em!"
Cô ta mở những tấm ảnh Tô Y Y gửi qua cho cô ta ra, đưa thẳng đến trước mặt Bùi Hoàn Phong.