Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế


“Ngay cả sinh nhật của Tiểu Mẫn cũng không nhớ nổi, đây là thành ý theo đuổi con bé của con sao? Con rốt cuộc có để tâm tới hay không?”
Đôi môi mỏng của Dụ Lâm Hải mím lại thành một đường.

Dụ Phượng Kiều không dừng lại: “Đàn ông mấy người ngoài miệng liên tục nói lời yêu thương nhưng đều chỉ là những lời tự cảm động lấy mình, yêu không phải chỉ nói bằng miệng mà còn phải dựa vào hành động, nếu không có mất tám trăm năm cũng không thể khôi phục lại được một trái tim đã chết lặng đâu”.

Dụ Lâm Hải cụp mắt, khản giọng đáp: “Con biết rồi, con sẽ chuẩn bị một món quà cho cô ấy”.

“Mẹ đã thay con chuẩn bị xong rồi”.

Dụ Phượng Kiều có chuẩn bị mà tới, bà ra hiệu cho dì vệ sĩ phía sau giao lại hộp mẫu đơn trên tay cho anh.

Dụ Lâm Hải bước lên trước hai bước chủ động đón lấy, anh mở ra hộp mẫu đơn liền bị ánh sáng rực rỡ bên trong chói tới hơi nheo mắt.

Trong hộp đặt một chiếc trâm cài ngực được tạo hình thành bông cúc nhỏ, chính giữa nhị hoa khảm một viên ngọc mắt mèo màu vàng lục lấp lánh ánh sáng chói lòa.

Con ngươi Dụ Lâm Hải co rút, ngẩng đầu hỏi: “Mẹ, đây không là phải bảo vật mà mẹ luôn trân trọng lưu giữ bấy lâu nay, trâm cài ngực mắt mèo sao?”
Đá mắt mèo là loại đá quý cực kỳ quý hiếm, có thể so sánh với ngọc lục bảo và hồng ngọc chất lượng cao.

Năm đó Dụ Phượng Kiều cũng là cơ duyên may mắn gặp được, sau đó tiêu tốn một số tiền khổng lồ để đấu giá về tay, nó vẫn luôn được bà trân quý gìn giữ trong phòng riêng của mình, không phải dịp đặc biệt quan trọng cũng không nỡ lấy ra đeo.

Hôm nay Dụ Phượng Kiều giao lại nó cho con trai cũng không cảm thấy nuối tiếc.

“Bảo vật có thể được sử dụng vào những thời điểm quan trọng mới là bảo vật thực sự, đá mắt mèo là biểu tượng của sự may mắn, mong rằng nó có thể mang lại may mắn cho con, chúc con thành công theo đuổi lại con dâu”.

Trao đồ tận tay, dạy bảo xong, và gửi lời chúc phúc, Dụ Phượng Kiều liền được dì vệ sĩ đẩy xe rời khỏi.

Dụ Lâm Hải nhìn theo bóng lưng rời đi của mẹ, sau đó lại nhìn xuống chiếc trâm cài ngực đặt ngay ngắn trong hộp mẫu đơn, chỉ cảm thấy tâm trạng ngổn ngang vô cùng.

“Thương thay cho tấm lòng người mẹ trong thiên hạ”.

Không biết từ lúc nào ông cụ Dụ đã đi tới bên cạnh Dụ Lâm Hải, nói lời thấm thía: “Nhóc con, mọi người đều nỗ lực vì công cuộc theo đuổi vợ của cháu, cháu phải cố gắng hết sức, đừng để chúng ta thất vọng”.

——
Phó Vực rốt cuộc vẫn không thể thoát khỏi số phận bi thảm bị đá bay ra ngoài.

Trời còn rất đúng lúc giăng xuống cơn mưa, những hạt mưa mát lạnh táp loạn xạ lên gương mặt của Phó Vực, anh ta lau đi nước mưa trên mặt, than thở xa xăm: xem ra không thể đi trên con đường mượn ‘trân châu nhỏ’ sinh con này rồi.

Vậy e rằng anh ta chỉ còn lại con đường đào góc tường của anh em, suy cho cùng nói đến chuyện theo đuổi phụ nữ thì anh ta vẫn có kinh nghiệm hơn một chút so với Dụ Lâm Hải..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui