Nam Mẫn nghe tới đó thì chân mày mới giãn ra.
Bà hai họ Dụ là một người tốt, nhưng bản lãnh huyên thuyên suốt ngày của bà ấy cũng khá hiếm có khó tìm, Nam Mẫn từng nếm trải rất nhiều lần, chịu tổn thương sâu sắc, trước đó dù có chạm mặt cô cũng sẽ cố đi đường vòng, sợ bị nói cho đầu đầy nước bọt.
Dụ Gia Hàng nói: “Chị dâu, chị đừng mách lại với anh trai em nhé”.
“Không đâu”.
Nam Mẫn thản nhiên nói: “Cậu đừng có một câu chị dâu, hai câu chị dâu nữa, chị với anh cậu đã ly hôn rồi, cậu gọi chị là chị Nam giống với Trạch Vũ đi”.
Dụ Gia Hàng biết nghe lời lắm: “Uầy, chị Nam, chị chính là chị ruột của em!”
“Ba hoa”.
Nam Mẫn nở nụ cười, tinh thần cũng thoải mái hơn rất nhiều, dẫn theo Lạc Ưu đi vào trong.
Dụ Gia Hàng giới thiệu sơ cho bọn họ về câu lạc bộ.
Câu lạc bộ này được xây dựng dành cho giới trẻ tụ tập ăn chơi nên có rất nhiều hoạt động giải trí, không chỉ có suối nước nóng, phòng xông hơi, bể bơi, mà còn có những dịch vụ làm đẹp đặc biệt dành cho phái nữ, cũng có máy chơi game dành riêng cho phái nam, xe việt dã, trường bắn, sân đá banh, sân bóng rổ vân vân…
Thành phố Bắc này to như vậy, câu lạc bộ tư nhân cũng không ít, nhưng cái gì cũng có thế này thì khá hiếm.
Đầu tiên, Nam Mẫn và Lạc Ưu quyết định đi ngâm suối nước nóng và xông hơi, nghỉ ngơi thoải mái một chút.
Dụ Gia Hàng bảo nữ phục vụ dẫn bọn họ vào trong: “Có việc gì chị cứ gọi cho em”.
Cuối cùng cũng tiếp đãi hai bà cô xong, Dụ Gia Hàng thở hắt ra một hơi.
Cậu ấy vội vàng chạy tới khu ghế riêng: “Ai da má ơi, pha hành động này có tính thử thách cao quá, suýt chút nữa là lộ rồi, cũng may em cái khó ló cái khôn, ngăn được cơn sóng dữ, nếu không hôm nay mạng nhỏ chắc chắn sẽ bỏ lại đây!”
Dụ Gia Hàng uống ừng ực mấy ngụm hết cả cốc nước lớn, sau đó mới kể lại cho Dụ Lâm Hải và Quyền Dạ Khiên một số thông tin, cũng báo lại nơi Nam Mẫn và Lạc Ưu định đi: “Hai anh có muốn qua đó không?”
Vừa nghe Lạc Ưu định đi tắm suối nước nóng, trong đầu Quyền Dạ Khiên đã xuất hiện những hình ảnh giới hạn độ tuổi.
Anh ta ho khẽ một tiếng: “Chỗ cậu, khách đi tắm suối nước nóng cùng một chỗ hay là tách riêng?”
“Anh hỏi về khu nam nữ ấy hả?”
Dụ Gia Hàng nói: “Tắm suối nước nóng thì tách riêng, nữ tắm ở hồ Phù Dung, nam ở hồ Dương Trì. Có hồ chung, cũng có cả hồ riêng. Tất nhiên, cũng có hồ nước nóng lộ thiên dành riêng cho những cặp đôi yêu nhau”.
“Nhưng mà phòng xông hơi là phòng tập thể”.
Dụ Gia Hàng nói xong bèn ngẩng đầu lên nhìn bọn họ, nói với Dụ Lâm Hải: “Thế nào anh cả? Em sắp xếp cho các anh nhé? Anh với anh Quyền muốn ngâm nước nóng riêng hay là tắm hồ uyên ương?”
Vừa dứt lời thì Dụ Lâm hải và Quyền Dạ Khiên đều nhướng mày.
Sau đó, Dụ Gia Hàng không né tránh nên trúng một cước vào đùi.
“Ai da!”