Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

“Sao hai con người sống sờ sờ lại biến mất được? Cái câu lạc bộ này lớn như thế mà chẳng có nổi cái máy quay à? Làm sao bảo đảm được an ninh? Nhỡ đâu hai người họ gặp phải nguy hiểm gì thì sao?”

Dụ Lâm Hải gào lên với Dụ Gia Hàng.

Dụ Gia Hàng lớn từng này tuổi đầu rồi nhưng chưa từng thấy người anh luôn bình tĩnh của mình trở nên hoảng hốt và nóng nảy như thế, run rẩy an ủi: “Anh à, anh, tạm thời anh bình tĩnh lại…”

Mặt Quyền Dạ Khiên đầy lạnh lùng, lạnh lẽo như băng giá.

“Mau tìm bằng được người cho tôi, nếu không tôi sẽ phá banh cái câu lạc bộ này của cậu!”

Dụ Gia Hàng vã mồ hôi lạnh, vội vàng cử người đi tìm.

Tìm thấy điện thoại trong tủ quần áo của hai người, lại không thấy họ đâu.

Lần này Dụ Lâm Hải và Quyền Dạ Khiên thật sự hoảng sợ rồi.

Hai người cất điện thoại trong ngăn kéo khóa kín ra, chẳng trách không làm sao liên lạc được.

Dụ Gia Hàng to gan suy đoán: “Có phải chị dâu biết các anh cũng tới, không muốn gặp các anh, vì vậy đi rồi không?”

Dụ Lâm Hải và Quyền Dạ Khiên đồng loạt nói: “ĐM!”

Dụ Gia Hàng: “…”

Dụ Lâm Hải tay trái cầm điện thoại của Nam Mẫn, tay phải xách túi quần áo và túi xách của cô, mặt mũi đen sì, sắc mặt u ám, lông mày khóa chặt.

Quyền Dạ Khiên cũng vậy.

Cho dù các cô thật sự không muốn gặp bọn họ, nhưng cũng không thể vứt điện thoại, quần áo cũng không thay, người cứ như vậy mà rời đi.

Hai cô gái mặc dù tính tình nóng nảy, nhưng cũng không phải người tùy hứng.

Cũng không làm ra loại chuyện không yên tâm này.

Dụ Lâm Hải và Quyền Dạ Khiên chăm chú nhìn camera, tìm tất cả những dấu tích có liên quan đến Nam Mẫn và Lạc Ưu, lần cuối cùng các cô xuất hiện trong camera là đang cười nói ở hành lang.

Hai người đang mặc đồ ngủ hoạt hình.

Nam Mẫn mặc bộ đồ ngủ vịt vàng màu trắng, còn Lạc Ưu thì mặc đồ ngủ gấu Pooh màu hồng, nhìn qua thì giống như học sinh chưa trải sự đời.

Nếu bình thường, bọn họ nhất định sẽ tán thưởng cách ăn mặc vừa đáng yêu lại ngây thơ này, nhưng mà giờ phút này, hai người đàn ông đã sớm không còn bất kỳ tâm tư rồi.

Hướng các cô đi, bọn họ cũng đi qua rồi, chính là hướng đi đến suối nước nóng lộ thiên.

Lúc này có một cô gái tiến sát lại gần: “Không tìm thấy bạn gái sao?”

Dụ Lâm Hải và Quyền Dạ Khiên cũng không thèm để ý.

Cô gái lại nói: “Tôi đã nhìn thấy các cô ấy”.

Dụ Lâm Hải và Quyền Dạ Khiên đồng loạt ngẩng đầu lên: “Cô đã từng nhìn thấy họ? Ở đâu?”

Cô gái bị bọn họ dọa cho hết hồn: “Thì, thì ở ngay suối nước nóng, nơi các cô ấy đi là nước nóng nhân sâm riêng tư, tôi còn đi mua đồ ngủ cùng họ mà, họ không mua đồ đắt, chỉ chọn hai bộ rẻ tiền, lúc ấy tôi còn không hiểu đi ngâm nước nhân sâm mà không mua nổi đồ ngủ sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui