Hậu quả là không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ cần nghĩ tới cảnh tượng đó, lòng họ lại không ngừng run rẩy, nghĩ tới lại phát sợ.
Người nhà họ Dụ nhận được tin tức cũng vội vàng chạy tới.
Dụ Phượng Kiều được dì Vệ đẩy tới, ánh mắt đầy vẻ lo lắng: “Mẫn à, Lâm Hải thế nào rồi con?”
“Dì”.
Nam Mẫn đứng dậy, được Dụ Phượng Kiều nắm lấy tay, cổ họng cô khô khốc: “Vẫn còn kiểm tra bên trong”.
“Sao đang yên đang lành lại thành ra thế này?”
Dụ Phượng Kiều ôm ngực: “Đầu tiên là con suýt chút nữa xảy ra chuyện, sau đó là Lâm Hải xảy ra chuyện, rốt cuộc là ai làm, ai đã cố tình nhắm vào nhà họ Dụ thế này? Điều tra, mau chóng điều tra xem ai đã ở sau lưng gây rối!”
“Thật lòng xin lỗi dì, lần này Dụ Lâm Hải vì con nên mới bị thương”.
Nam Mẫn vô cùng áy náy.
Dụ Phượng Kiều vỗ tay cô, an ủi: “Con bé này nói cái gì thế không biết, chuyện này liên quan gì đến con, nó là đàn ông, bảo vệ con là chuyện nên làm. Bị thương có chút cũng chẳng sao, đừng sợ nha, chắc chắn sẽ không sao đâu!”
Họ đang nói chuyện thì tiếng bước chân dồn dập chợt vang lên.
Mọi người quay đầu lại, trông thấy Thẩm Lưu Thư vội vàng đi tới.
“Kiều”. .
||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||
Ông ta như vừa chạy tới, còn thở hồng hộc, gương mặt luôn tỏ vẻ thanh cao nho nhã hiện lên vẻ hoảng hốt.
“Tình hình con trai thế nào rồi?”
Dụ Phượng Kiều nhíu mày, bà ấy không thể tỏ thái độ hòa nhã với Thẩm Lưu Thư được: “Sao ông lại tới đây? Tới đây để làm gì?”
“Tôi đến…”
Thẩm Lưu Thư đang định mở miệng thì phòng khám bệnh đã mở ra.
Bác sĩ xem báo cáo bệnh án, nói: “Ắt hẳn đầu của bệnh nhân đã bị va đập khá nhiều lần nên trong não có máu đông ở khá nhiều chỗ, khối máu cũng khá lớn, bình thường bệnh nhân có tình trạng choáng váng, đau đầu, buồn nôn gì không? Tại sao không chịu đi khám sớm?”
Nói xong, sắc mặt của mọi người lại thay đổi.
“Bị va đập nhiều lần?”
Dụ Phượng Kiều nhíu mày: “Ngoài lần này ra thì còn lần nào nữa?”
Nam Mẫn lập tức giật mình hoảng hốt.
Cô đột nhiên nhớ tới cái hôm ở thành phố Thanh, khi cô những người hâm mộ não tàn tấn công, Dụ Lâm Hải đã bảo vệ cô nên bị đá ném trúng đầu, lần đó bị ném trúng khá mạnh, anh lại không chịu đến bệnh viện kiểm tra ư?
Thẩm Lưu Thư nhìn sang Hà Chiếu, ánh mắt đầy tàn nhẫn: “Sao lại thế này? Cậu làm trợ lý của con tôi kiểu gì vậy?”