Ý nghĩ này giống như một quả bom hạt nhân, một tia sáng lớn vụt tắt, sau đó một cơn gió lớn như bão đi qua tâm trí tôi và rồi chiếm lấy suy nghĩ của tôi.
Cuối cùng là bức xạ hạt nhân khiến mọi tế bào trong cơ thể tôi yếu ớt run lên.
Đợi suy nghĩ gây sốc khiến tôi không thể di chuyển này từ từ kết thúc, khoảnh khắc tâm trí tôi lấy lại khả năng suy nghĩ, điều đầu tiên hiện lên trong đầu tôi chính là hình ảnh dương vật của bố ngày trước khi ông cùng tôi đến nhà tắm công cộng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong ấn tượng của tôi, dương vật của bố không nhỏ, mặc dù ở trong trạng thái chưa cương thì kích thước đó cũng không nhỏ.
Sau khi cương chắc có thể hơn mười tám centimet.
Đồng thời, vì thói quen lúc còn trong quân ngũ, ông chưa từng ngừng rèn luyện sức khỏe, dù là mưa gió cũng không ngăn được ông chạy bộ năm cây số lấy một ngày, cuộc sống rất kỷ luật, không ăn uống quá độ, không hút thuốc.
Cái bụng còn bé hơn cả bụng tôi. Nếu ở trong phòng tập gym, nhìn từ phía sau, bố cùng lắm cũng chỉ ba mươi hai ba mươi ba tuổi.
Mà tuổi thật của bố, năm nay cũng mới bốn mươi.
Khoảnh khắc tiếp theo, thứ xuất hiện trong đầu tôi là cơ thể trắng nõn không tì vết của Tiểu Nhiễm.
Năm nay Tiểu Nhiễm đã ba mươi tuổi, nhưng nhờ có làn da đẹp nên dù đã sinh con thì cô ấy vẫn phục hồi được rất ổn, cô ấy cũng thường xuyên tập yoga, thích bơi lội.
Vì vậy, vóc dáng của cô ấy được duy trì rất tốt, chỉ là bụng hơi nhão vì sinh con, nhưng điều này không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô ấy, ngược lại còn khiến cô ấy toát lên vẻ trưởng thành mà trước kia không có được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu như nói trước kia là vẻ đẹp trẻ trung và khỏe khoắn thì bây giờ là vẻ đẹp trưởng thành và quyến rũ.
Khoảnh khắc tiếp theo, trong tâm trí tôi, hình ảnh bố và Tiểu Nhiễm ôm chặt lấy nhau trên giường.
Cơ thể cường tráng trưởng thành của bố áp sát vào cơ thể trắng nõn và mềm mại của Tiểu Nhiễm, đùi của Tiểu Nhiễm quấn quanh eo bố.
Làn da màu lúa mì của bố khiến da của Tiểu Nhiễm trông trắng nõn nà hơn, cơ thể trắng trẻo, mềm mại và đầy đặn của Tiểu Nhiễm rõ ràng cũng khiến bố càng cường tráng, mạnh mẽ hơn.
Trời ơi! Lúc này dương vật của tôi sắp cứng tới mức xuyên thủng quần, sắp nổ tung luôn rồi! Hai tay tôi bấu chặt vào gấu quần, không để bản thân mất kiểm soát vì quá hào hứng.
Cảm giác đó thực sự quá mãnh liệt.
Tôi không biết điều này có đúng không, tôi chỉ biết một điều, tôi muốn nhìn thấy hình ảnh này!
Tôi nhất định phải để điều này xảy ra trước mặt tôi, tôi phải nhìn thấy nó! Cho dù tôi sẽ chết vào khoảnh khắc tiếp theo tôi nhìn thấy nó, tôi cũng nhất định phải nhìn thấy nó! Lúc này bố ở phòng khách gọi tôi.
Tôi đáp lời một tiếng, đứng dậy giả vờ thu dọn chiếc giường la hán và chiếc bàn nhỏ đã được chuyển đi, đợi đến khi dương vật hồi phục mới từ từ đi ra ngoài.
Bố nhìn tôi nói: “Dương Dương, cậu cất rượu thuốc này đi, nhớ đậy nắp thật chặt, thuốc bay hơi mất là không có tác dụng đâu. Sau này mỗi ngày tôi sẽ xoa bóp cho cậu một lần, không có việc gì thì đừng uống rượu, bỏ rượu một thời gian đi."
Đầu óc tôi chưa bao giờ hoạt động tích cực như lúc này, đó là cảm giác tôi có một mục tiêu rõ ràng, không còn cảm giác ngây ngô nữa.
Tôi lập tức load câu của bố trong đầu, sau đó nói: "Bố, hay là bố mau chuyển đến đây ở đi! Mỗi ngày đỡ phải chạy qua lại giữa khách sạn với nhà hai lần, thế thì phiền phức quá."
Bố nghe vậy thì hơi ngẩn ra, ông nói: "Không sao, tôi ở khách sạn một mình quen rồi. Ăn cơm xong tôi tự đi bộ về còn có thể tiêu cơm."
Lúc này Tiểu Nhiễm ôm bé con đi từ phòng ngủ ra.
Tôi vừa nhìn đã thấy hai cái chấm trên ngực cô ấy.
Bởi vì con vẫn còn đang ngủ, cô ấy ôm con trong ngực, ôm sát vào đáy bầu ngực nên lộ rõ toàn bộ đường cong vòng một.
Những gì tôi muốn làm trước khi mát xa nhưng không làm được, con trai tôi đã làm điều đó trong giấc ngủ.
Tôi cũng cạn lời luôn.
Tiểu Nhiễm ôm bé con, nói nhỏ với bố: “Bố, bố mau chuyển đến ở đây đi. Có bố ở đây, Lý Dương cũng không dám không về nhà nữa, nếu không với cái tính sợ rắc rối của anh ấy, có khi ngày nào cũng không về nhà. Đến lúc đó quy trình mát xa lại bị gián đoạn."
Bố liếc nhìn Tiểu Nhiễm, sau đó ông ngay lập tức cúi đầu tự rót cho mình một tách trà, trông có vẻ như ông đang suy nghĩ về lời Tiểu Nhiễm nói, nhưng thực tế là ông đang cố gắng che đậy sự xấu hổ của mình.
Thấy bố không nói gì, Tiểu Nhiễm nói tiếp: "Bố, bố đến đây, con cũng có thể thoải mái hơn chút. Có lúc chị Nguyệt xin nghỉ phép, con lại đúng lúc có việc, không có ai trông bé con. Bình thường lúc bố trông bé con, con còn có thể đi tập yoga, cơ thể cũng hồi phục nhanh hơn một chút, có thể sớm đi làm lại, giúp đỡ Lý Dương."
Bố hơi do dự, sau đó ông ngẩng đầu nhìn tôi.
Tôi biết bố đã đồng ý rồi, chỉ là đang xin ý kiến của tôi một lần nữa mà thôi.
Tôi lập tức nói: "Đúng đấy bố, bố đến Thanh Đảo rồi mà cứ ở khách sạn mãi. Đồng đội và bạn bố có thể không nói trước mặt, nhưng sau lưng kiểu gì cũng nói con không hiếu thảo. Bố mau chuyển đến đi, chúng ta đã lâu lắm rồi không ở cùng nhau, hai chúng ta không có gì làm còn có thể nói chuyện, con có nhiều chuyện muốn nhờ bố chỉ bảo lắm."
Lời đã nói ra, bố do dự một lúc rồi nói: " Vậy được, dù sao vẫn còn một phòng trống cho khách, thế thì bố sẽ chuyển đến đây. Thường ngày cũng có thể thăm Tiểu Đậu Đậu nhiều hơn."
Theo như hiểu biết của tôi, bố không phải là một người đàn ông lo sợ lời đàm tiếu! Chuyện mà ông muốn làm, dù tất cả mọi người phản đối thì ông cũng phải làm, chuyện mà ông không muốn làm, tất cả mọi người cổ vũ ông cũng không làm.
Nếu không, lúc ông mới đến Thanh Đảo, tôi thành khẩn bảo ông đến nhà ở, sao ông lại không đến chứ.
Tôi và Tiểu Nhiễm cùng thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Nhiễm là vì có bố đến, cô ấy biết tôi chắc chắn sẽ về nhà đúng giờ, nhất định sẽ nhanh khỏi bệnh hơn, hơn nữa, trong lòng cô ấy hơi lo lắng vì tôi thường xuyên ở bên ngoài.
Còn tôi là vì chỉ cần bố đồng ý đến nhà ở.
Thế thì kế hoạch của tôi có thể thực hiện rồi.
Tôi chợt nghĩ, không biết bố đồng ý sống ở đây là vì bệnh của tôi hay vì Tiểu Nhiễm? Hôm sau bố mang theo hành lý đến sống cùng chúng tôi.
Tôi cũng khôi phục lại trạng thái trước đây, có lẽ là do đã có mục tiêu nên làm việc chăm chỉ hơn.
Bởi vì chỉ có làm việc chăm chỉ hơn, tôi mới có thời gian rảnh để nghiên cứu kế hoạch của mình.
Nếu công việc không hoàn thành tốt, bố nhất định sẽ không tha cho tôi.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày.
Vì hầu như tối nào tôi cũng về nhà nên giờ Tiểu Nhiễm cũng cười nhiều hơn.
Nhưng mỗi lần sau được bố mát xa, đến tối lúc đi ngủ, tôi đều nhìn thấy ánh mắt khao khát của cô ấy nhìn tôi.
Tôi biết cô ấy hy vọng tôi nói ra câu anh đã khỏe rồi, chúng ta làm tình đi. Nhưng tôi thà tự mình thủ dâm, cũng phải giả vờ không được.
Nếu không kế hoạch của tôi sao có thể thành công được.
Thường ngày tôi chỉ đành mua vài món mà Tiểu Nhiễm thích ăn hoặc hoa hoặc thứ gì đó dỗ cô ấy vui vẻ.
Còn bố thì mặc dù sống ở nhà nhưng cũng chỉ trêu chọc Tiểu Đậu Đậu sau bữa sáng.
Sau đó cùng tôi đến công ty hoặc đi gặp bạn bè.
Ông chưa từng ở riêng với Tiểu Nhiễm.
Tôi cũng không nhận ra ánh mắt khác thường của bố nhìn Tiểu Nhiễm nữa.