Tiểu Nhiễm đặt ly rượu xuống, nhìn tôi rồi hơi chần chừ nói: "Ông xã, chuyện sáng sớm ngày hôm nay, chúng ta coi như chưa từng xảy ra đi có được không?"
Tôi vừa nghe xong mà muốn dựng cả tóc lên! Chuyện quái gì thế này? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tôi vội vàng hỏi: "Em sao vậy? Em thấy không đúng chỗ nào?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Nhiễm nói: "Ông xã, tuy không phải là bố ruột của anh, nhưng dù sao thì ông ấy cũng là bố của anh mà. Em, hôm đó không biết em đã nghĩ như thế nào mà, mà, nhưng không phải như những gì anh đã nghĩ đâu, em cũng không có thứ tình cảm gì đối với bố cả."
Tôi nghe xong thì biết vẫn còn cứu vãn được, lập tức nói: "Bà xã à, vậy em nói đi, với hoàn cảnh của anh thì em cảm thấy phải làm gì mới đúng."
Tôi đá cái khó qua cho cô ấy, muốn xem thử Tiểu Nhiễm có cách gì.
Tiểu Nhiễm do dự nói: "Em cũng không biết nữa, nhưng em cảm thấy anh sẽ mau chóng khỏe lại thôi. Nếu như em với bố, như vậy, đến lúc anh khỏe lại rồi, em, đến lúc đó em không biết phải đối mặt với anh như thế nào nữa."
Tôi nhẹ thở phào, không phải là Tiểu Nhiễm không muốn, mà là sợ sau này không biết phải nhìn mặt tôi như thế nào.
Tôi lập tức nói với cô ấy: "Bà xã à, cảm ơn em, cảm ơn em vì luôn nghĩ đến anh. Anh rất hãnh diện đấy."
Nói xong lại nâng lý nhấp một ngụm với Tiểu Nhiễm.
Tôi tiếp tục nói: "Bà xã à, từ lúc hai ta kết hôn đến giờ cũng được bốn, năm năm rồi, em còn không biết anh là kiểu người như thế nào sao? Đối với anh, thứ quan trọng nhất là trái tim em, anh không coi trọng chuyện giữ tiết này, em hiểu không? Có nhớ chuyện năm đó em đi huấn luyện ở Thâm Quyến không? Em nói chuyện với anh qua điện thoại, hỏi nếu như muốn chịch thì phải làm sao?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh đã nói rằng chỉ cần trong lòng em vẫn luôn nghĩ đến anh thì tìm thằng đàn ông để thủ dâm cũng không sao cả, em muốn để anh biết hay không cũng được. Đó là những lời nói thật lòng của anh, sau này khi chúng ta đã ở bên nhau rồi, chuyện threesome cũng từng thảo luận, chỉ là không tìm được người thích hợp nên chuyện này không thành. Em nghĩ lại đi, nếu như anh là kiểu người chỉ muốn vợ mình có duy nhất một người đàn ông là mình thì liệu anh có thể làm chuyện như vậy hay không?”
Tiểu Nhiễm nghe vậy, lại rất chân thành nói: "Ông xã, chuyện này không giống. Đối tượng để threesome làm xong một phát thì không cần phải gặp mặt nhau làm gì nữa. Nhưng, nhưng bố thì chúng ta phải gặp mặt cả ngày. Đến lúc đó chúng ta phải xử lý mối quan hệ của chúng ta như thế nào đây? Cho dù anh có không ghét bỏ em, nhưng em, nhưng em và bố khi đó phải làm như thế nào mới được đây?"
Tôi lập tức động não, dùng tốc độ cao nhất đáp lời của cô ấy: "Bà xã à, vậy thì chúng ta phải nghĩ ra một cách xử lý khéo léo rồi, còn anh đã có cách xử lý hoàn mỹ. Để bây giờ anh phân tích cho em cuộc sống sau này một chút trước nha."
"Sau khi em và bố đã xảy ra quan hệ, nhất định bố sẽ cảm thấy rất tội lỗi và áy náy với anh, nhưng ông có lỗi với anh thật sao? Không đâu, anh đồng ý chuyện này mà! Sao anh có thể tức giận được chứ. Bố cảm thấy có lỗi với anh thì sẽ đối xử tốt với anh, với em, với con chúng ta, với gia đình này tốt gấp đôi. Có lẽ em cũng đã cảm nhận được việc này rồi, ông ấy chính là kiểu người như vậy."
"Bình thường chúng ta nên như thế nào thì cứ như thế đó, không cần thay đổi xưng hô. Đúng vậy, em với bố đã có quan hệ xác thịt, có quan hệ xác thịt thì nhất định phải là vợ chồng hay sao? Không phải! Lúc bình thường nên như thế nào thì cứ như thế đó, chỉ có những lúc cần thiết, những trường hợp đặc biệt, hai người chỉ đơn giản là nam và nữ thôi.
Được rồi! Chúng ta đặt giả thiết nha, giả thiết sau khi bố phát sinh quan hệ với em thì thay đổi, trở nên mê đắm em, vậy ông ấy có thể làm cái gì chứ? Đuổi anh đi à, sau đó lại chiếm hữu em sao? Chiếm hữu cái gì của em? Cơ thể sao? Ông đã có được rồi mà. Còn em thì sao? Em sẽ rời bỏ anh sao?
Em sẽ không làm như vậy. Nếu như ông ấy làm như vậy thì ông ấy sẽ mất đi con trai, mất em, mất cái gia đình này. Nếu như ông ấy muốn có được tình yêu của em thì ông ấy đã không phải là ông ấy rồi.
Từ lúc bắt đầu, mối quan hệ của hai người đã định là mối quan hệ cùng có lợi. Em và bố đều sống trong căn nhà này, mỗi ngày em đều chăm sóc bố, ông ấy cũng chăm sóc cho em. Cho dù có lúc anh ở nhà, hai người không thể giống như một cặp vợ chồng bình thường thì cũng có sao đâu?
Vẫn là câu nói đó, nếu như bố muốn nhiều hơn thì ông sẽ mất nhiều hơn. Với lòng dạ và thủ đoạn của bố, nhất định ông ấy có thể khiến cho mối quan hệ này trở nên vô cùng hòa hợp! Nếu không thì ông ấy cũng không thể có được thành tựu như hiện tại."
"Đổi lại là em, em đã quan hệ với bố, nhưng anh cho phép điều này, là do anh hy vọng điều này xảy ra. Em có khiến anh tổn thương không? Không! Không chỉ em không tổn thương anh mà trái lại còn khiến anh cảm thấy em đã vì cái nhà này mà hy sinh quá nhiều, chỉ khiến anh càng yêu em nhiều thêm. Anh sẽ không nghĩ em đã phản bội anh, căn bản là em không làm gì mờ ám sau lưng anh cả, trái tim em vẫn còn có gia đình này, hơn nữa còn hy sinh để tương lai gia đình này không bị phá hủy."
"Nói thêm về mối quan hệ của em và bố. Tình hình hiện tại là, em chắc chắn có tình cảm với bố, nhưng không nhiều. Thứ em cần chỉ là ông ấy có thể thỏa mãn dục vọng của em. Nếu như không có tình cảm nào vậy thì em cũng sẽ không có được khoái cảm, anh cũng sẽ không để em làm như vậy.
Sau khi em đã quan hệ với ông rồi, em sẽ không cảm thấy gò bó trong cái nhà này nữa, ba tên đàn ông trong nhà đều là người thân cận với em nhất, cuối cùng em cũng không cần phải trước mặt bố một kiểu, sau lưng bố một kiểu như bây giờ nữa. Cho dù hành vi cử chỉ của em và bố có hơi thân mật chút thì cũng có sao?
Nếu đến chuyện hai người làm tình với nhau anh cũng đã đồng ý rồi thì còn chuyện gì anh không thể chấp nhận được? Con sò điệp cũng đã cho rồi, chẳng lẽ lại ghen vì ít giấm chua đó sao?"
Tiểu Nhiễm đỏ mặt trợn tròn mắt nhìn tôi, được lắm, tôi cảm thấy rất tốt, vì Tiểu Nhiễm vẫn luôn không phản bác lại tôi.