Tôi tiếp tục nói: "Nếu như trong tương lai tình cảm của em với bố trở nên thắm thiết. Vậy em muốn làm gì? Đá anh để ở bên bố à? Có cần thiết không? Có khác với hiện tại không? Có phải vẫn ở chung nhà, vẫn chăm sóc ông, vẫn gặp nhau hàng ngày. Nhưng nếu đá anh để ở bên bố thì có lẽ tất cả mọi người sẽ chửi em, mắng em! Hoàn toàn không có lợi. Hơn nữa anh tin tưởng em, em luôn luôn là tốt nhất trong mắt anh."
Tiểu Nhiễm đỏ mặt khẽ gật đầu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tôi cảm thấy đã chẳng còn vấn đề gì nữa rồi, Tiểu Nhiễm nhất định sẽ đồng ý, thế nên tôi bắt đầu nói ra quyết định của mình: "Bà xã à, em thấy đó, đối với kết quả của chuyện này, đổi với cái nhà này của chúng ta mà nói thì chuyện này chỉ có lợi không có hại. Chẳng có một chỗ hại nào hết cả! Sau này ở nhà, cuối cùng em cũng không cần cưỡng ép bản thân như vậy nữa, muốn mặc cái gì thì mặc, muốn cởi truồng thì cởi truồng! Muốn ngủ với ai thì ngủ với người đó, em đường đường là bà hoàng họ Ngụy rồi!"
Tiểu Nhiễm dùng cái nĩa chĩa về phía của tôi, nhưng cô ấy không mở miệng phản bác, trái lại còn thẹn thùng cúi đầu cắt bò bít tết.
Tôi tiếp tục dẫn dắt: "Hơn nữa, hai người đàn ông đối xử tốt với em, vì sao ư, để tranh đoạt tình cảm chứ sao! Hậu cung đó! Cung đấu đó! Anh biết, tương lai sẽ có ngày bệnh của anh tốt lên. Nhưng tốt lên rồi thì sao chứ? Chẳng lẽ lại thiếu chút tình thú trong đời à? Mỗi ngày cũng chỉ là những cuộc làm tình liên miên bất tận với anh, sớm muộn của có ngày phát chán.
Thế nhưng mà, lâu lâu em có thể làm tình với bố một lần, cái cảm giác này chắc chắn rất mới lạ, là kích thích tươi mới. Bố chính là thứ để điều hòa cuộc sống của chúng ta, nhưng chúng ta lợi dụng bố như vậy thì có tốt không? Quá là tốt với ông luôn ấy chứ! Ông có thể làm tình với em, cùng với con dâu của mình, đặc biệt là làm tình với con dâu của vợ cũ nữa chứ, chẳng phải đây là phúc tám đời nhà bố hay sao!'
Mặt Tiểu Nhiễm đã đỏ như máu rồi.
Cô ấy vẫn cúi đầu không dám nhìn thẳng, có lẽ đã bị cảnh mà tôi miêu tả kích thích không thôi.
Tôi bắt đầu nói ra kế hoạch của mình: "Bà xã à, chuyện này chỉ hai chúng ta biết là được, đừng để bố biết rõ. Nếu như bố biết, với tính tình của ông chắc chắn sẽ không đồng ý, thậm chí có thể sẽ không bao giờ liên lạc lại với chúng ta nữa. Bố ghét nhất là bị người khác lợi dụng."
Lúc này Tiểu Nhiễm mới ngẩng đầu lên nhìn tôi, rất khó hiểu hỏi: "Vậy phải làm gì?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói xong còn xấu hổ trợn trừng hai mắt.
Tôi cười tủm tỉm nói: "Vậy thì phải trông vào em rồi. Sau này em cứ để cho ông thích em, cứ lôi kéo ông, sau đó cứ để ông không kìm lòng được mà rơi vào cái bẫy ngọt ngào của chúng ta."
Tiểu Nhiễm lập tức bối rối: "Không được, không được! Em không làm được! Sao có thể làm chuyện này được! Không ngờ anh lại muốn em đi lôi kéo bố ư? Nếu như ông cảm thấy phản cảm thì sao, sao em còn mặt mũi nào ở lại căn nhà này nữa chứ?"
Tôi dùng ánh mắt nhìn một đứa ngốc để nhìn Tiểu Nhiễm: "Ngốc thật! Chẳng phải vẫn còn anh ở đây sao? Còn anh mà! Anh sẽ tạo cơ hội cho em, để ông không kìm lòng được mà chiếm lấy em. Sau đó còn có thể trả đũa, để ông cảm thấy có lỗi với em, có lỗi với anh, có lỗi với gia đình này. Đúng lúc đó em lại khuyên nhủ ông ấy, nói em cũng có tình cảm với ông.
Sau đó nói vì cái nhà này, em muốn thỏa mãn nhu cầu ngày thường của ông ấy, nhưng bình thường cứ tỏ ra như bình thường một chút, những lúc anh không có nhà thì muốn làm gì cũng được. Cứ như vậy, chẳng phải đã đạt được mục đích ban đầu của chúng ta rồi sao? Vì áy náy nên bình thường bố chắc chắn sẽ không quá phận mà dây dưa với em, thậm chí nhất định sẽ còn mê đắm em hơn nữa đấy."
Lần này Tiểu Nhiễm không phản bác tôi mà bắt đầu suy nghĩ đến khả năng thành công trong chuyện này.
Tôi biết ngay mà, với tính cách luôn chạy theo những điều mới lạ của cô ấy, chuyện hay như vậy sao có thể không mắc câu được.
Tôi liền hỏi: "Bà xã à, em thấy như thế nào?"
Có lẽ Tiểu Nhiễm vẫn còn chút lo lắng, bèn hỏi: "Nếu như bố không bị mắc lừa như anh nghĩ, trái lại còn nghĩ em là hạng đàn bà dâm loàn thì phải làm sao bây giờ hả anh?"
Tôi lại quăng cho cô ấy một cái liếc khi nhìn kẻ ngu, chỉ vào mũi mình nói: "Bà xã à! Anh! Anh đó! Đến lúc đó anh sẽ đứng ra để gánh cái lỗi này! Là ý của anh hết, là anh đã yêu cầu em làm như vậy! Anh nhận ra tình cảm của bố dành cho em, vì muốn báo hiếu ông đồng thời còn giữ được cái nhà này nguyên vẹn. Nếu bố muốn trách cứ thì cứ tìm đến anh là được. Nhưng ông ấy có thể làm gì? Nói không chừng lại biết thời biết thế mà đồng ý luôn ấy chứ."
Lần này, cuối cùng thì ánh mắt của Tiểu Nhiễm không còn do dự nữa, mà sau khi suy nghĩ một chút lại thẹn thùng cúi đầu.
Tôi vội vàng hỏi: "Sao rồi? Bà xã, anh đã lên một kế hoạch tạm được phải không?"
Tiểu Nhiễm không trả lời câu hỏi của tôi mà đột nhiên hỏi: "Ông xã, anh, đến khi nào anh có thể khỏe lại? Bác sĩ không nói gì sao?"
Tôi cười xấu hổ, bàn tay đè con chim đã cứng như sắt ở dưới bàn xuống, sau đó chột dạ nói: "Chuyện này, chuyện này rất khó nói. Nhưng anh sẽ nghĩ cách, em yên tâm đi, nhất định sẽ ổn thôi."
Lúc này, đột nhiên bên ngoài cửa truyền đến tiếng sấm thật lớn! Ầm ầm! Ầm ầm! Khiến tôi sợ đến nỗi tay run lên, hất đĩa đồ ăn rơi xuống đất.
Nói dối quả nhiên sẽ gặp sét đánh mà!