Vợ của tôi cũng là vợ của bố tôi

 
Hôm sau khi tỉnh lại, Tiểu Nhiễm nằm trong vòng tay tôi một lúc lâu, có lẽ tối hôm qua cô ấy đạt cực khoái quá mãnh liệt nên bây giờ cô ấy cảm thấy ngại ngùng. Đương nhiên là tôi phải an ủi lại một chút.
 
Cả ngày làm việc hôm nay tôi lại bắt đầu không tập trung được, bởi vì tôi bắt đầu lo lắng Tiểu Nhiễm không thể quyến rũ bố mình thành công. Bố là một người biết tự chủ, chắc chắn sẽ không làm ra hành động nào quá khích, nhưng tôi chắc rằng ông cũng có dục vọng với Tiểu Nhiễm.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tôi quyết định để cho Tiểu Nhiễm bắt đầu làm một loại những hành động trên cương vị của một người vợ với bố, trước tiên cứ dùng tính cách thùy mị để tăng độ quý mến của bố với Tiểu Nhiễm, sau đó nghĩ cách để bố mất khống chế mà chiếm lấy Tiểu Nhiễm.
 
Tôi về nhà lúc trời khuya, tôi và Tiểu Nhiễm nằm trên giường nghĩ cách làm sao để quyến rũ bố, nhưng có thể là vì dục vọng ngày hôm qua đã được thỏa mãn nên cô ấy không mấy hứng thú gì với cái đề tài này. Lúc này tôi hối hận vô cùng, tại sao lúc đó mình lại không thể nghĩ ra điều này nhỉ. Có lẽ tôi nói nhiều khiến Tiểu Nhiễm cảm thấy ồn ào mệt mỏi đâm ra buồn ngủ, nên tôi chỉ có thể ngủ theo.
 
Sáng ngày thứ hai, sau khi tôi rời giường thì phát hiện Tiểu Nhiễm đang thu dọn hành lý, giống như đang có ý định muốn đi xa nhà.

 
Tôi khó hiểu hỏi: "Bà xã, em muốn làm gì vậy hả?"
 
Tiểu Nhiễm không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, trả lời: "À, ông xã, bố mẹ em thấy cháu cũng lớn rồi nên muốn em đưa cháu về thăm nhà chút."
 
Tôi nghe xong đã biết Tiểu Nhiễm đang muốn mượn cái cớ mà tôi không tài nào từ chối được này để trốn tránh việc đối mặt với bố, nhưng tôi có thể nói gì cơ chứ, dù sao đứa trẻ cũng đã lớn như vậy rồi mà không cho sang nhà ngoại ở sao, dù sao đó cũng là điều nên làm. Hơn nữa hiện giờ đã là mùa thu, sắp sửa sang đông đến nơi rồi, khi đó bước ra khỏi cửa cũng đã thấy bất tiện.
 
Tôi có hơi mất mác hỏi: "À, vậy để anh tiễn em ra ga, có mua được vé chưa?"
 
Tiểu Nhiễm biết tôi đang cảm thấy mất mác, nhưng vẫn không có biểu cảm gì, chỉ đáp: "Không sao đâu, bây giờ cũng đâu phải mùa du lịch cao điểm, tàu lửa ra Thanh Đảo có rất nhiều chỗ trống, bây giờ đi mua vé vẫn được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tôi cũng không nói được cái gì nữa, chỉ là chủ động giúp Tiểu Nhiễm sắp xếp đồ đạc. Tiểu Nhiễm thấy tôi không nói lời nào thì cô ấy đột nhiên đi đến ôm lấy tôi, nói: "Ông xã, anh đừng như vậy. Không phải em trách anh, cũng không có trốn tránh mà là em cần thời gian để suy nghĩ. Anh đừng giận có được không? Em biết mọi thứ anh làm đều là vì tốt cho em nhưng em vẫn có hơi sợ, rằng một khi đi bước kia thì không còn cách nào để mà quay đầu lại nữa. Hiện giờ em chỉ muốn suy nghĩ một chút chứ không phải trốn tránh như anh nghĩ đâu."
 
Tôi nghe xong thì có thêm một ít hy vọng, sau đó lại hỏi: "Bà xã, lời em nói có thật không? Em không từ bỏ ý định quan hệ với bố đúng chứ?"
 
Tiểu Nhiễm đã trở về với tính cách ngày xưa, dường như đã chuẩn bị sẵn tâm lý để gánh vác rồi. Cô ấy nhấc tay chạm lên dương vật của tôi rồi nhéo một cái, có hơi xấu hổ nói: "Sao trông anh còn sốt ruột hơn cả em vậy? Anh đang mong ngóng em và bố cùng ngủ trên một cái giường à? Anh mong vợ mình đi ngoại tình với người khác lắm sao?"
 

Lời nói của Tiểu Nhiễm khiến cho tôi chột dạ một lúc, tôi đã để cho cô ấy nắm được cái thóp rồi, nhưng bố cục của tôi không có rách nát như vậy đâu. Phải ra đòn sát thủ thôi!
 
Tôi nói: "Oan cho anh quá vợ ơi. Anh chỉ sợ anh không cương lên được như bây giờ quá lâu, em sẽ không thèm quan tâm đến anh nữa! Nếu anh làm được thì có cần bố ra tay hay không chứ!"
 
Tiểu Nhiễm thoáng nhìn tôi một cái, nói: "Vậy anh sốt sắng như vậy làm gì? Em chỉ về nhà ngoại vài ngày, chứ không phải là một đi không trở lại. Trông anh nôn nóng chưa kìa, anh không sợ sau khi em phát hiện sống với bố tốt hơn anh, đến khi anh khỏe lên rồi cũng không thèm làm tình với anh à?"
 
Tôi nghe xong thì sững sờ, vậy mà Tiểu Nhiễm lại có thể lấy việc này ra để đùa giỡn với tôi, em ra là trong lòng cô ấy không còn mâu thuẫn gì với việc này nữa rồi. Lòng tin của tôi được tăng lên vài phần, vì vậy nói chắc nịch rằng: "Sợ cái gì đâu chứ, của bố tốt như vậy thì em cứ làm với bố đi, thi thoảng em ăn của bố đủ rồi thì cứ tới tìm anh. Nếu không thì anh có thể hầu hạ em cùng với bố luôn cũng được."
 
Tiểu Nhiễm lại càng đỏ mặt hơn, sau đó đẩy tôi ra, nó: "Thôi đi, anh có còn là đàn ông nữa hay không đây? Ngay cả vợ mình mà cũng không chăm sóc chu đáo, vậy mà còn có mặt mũi để nói câu này. Đi ra chỗ khác đi! Em phải đi chuẩn bị bữa sáng rồi!"
 
Lần này tôi có thể xác định được rằng Tiểu Nhiễm sẽ không bỏ cuộc giữa đường, chỉ là vẫn có hơi sợ, muốn dành thời gian để cô ấy có thể quyết tâm hơn.
 

Đột nhiên tôi nghĩ đến có lẽ hôm nay bố sẽ về, vì vậy tôi gọi điện thoại cho bố, kết quả bố nói công ty ở quê có chút việc bận, phải ở lại thêm chừng nửa tháng nữa mới về nhà được, bảo tôi tự tìm người mát xa eo của tôi đi. Tôi nghe xong thì càng vui vẻ hơn, vậy thì sẽ không cần phải nán lại bất cứ chuyện gì cả. Tiểu Nhiễm về nhà ngoại, bố cũng không ở đây, chẳng việc gì phải hoãn lại cả.
 
Thế là tôi đã có thể rảnh rỗi cả một tuần.
 
Trong lúc đó tôi đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đó chính là sao tôi lại có thể chắc chắn chuyện của Tiểu Nhiễm và bố đến như vậy cơ chứ? Hai người bọn họ có thể ở nhà cả ngày, nhưng tôi phải đến công ty, tuy có thể đến vào buổi tối nhưng không thể không đến. Hơn nữa nếu như tôi không ra khỏi nhà thì giữa hai người bọn họ sẽ không xảy ra bất cứ cái gì cả.
 
Nếu sau này hai người bọn họ đều lựa thời gian tôi vắng nhà để làm chút chuyện gì đó thì chẳng phải tất cả những cố gắng của tôi biến thành công cốc sao?
 
May thay nghề của tôi là trang trí đấy, quen nhiều người trong ngành lắm. Tôi nhanh chóng làm quen một người chuyên làm hệ thống giám sát và hệ thống gác cổng qua lời giới thiệu của người bạn. Nói rằng tôi muốn lắp đặt hệ thống giám sát khắp nơi trong nhà mình, vì trong nhà có con tuổi còn quá nhỏ, sợ khi chúng tôi ra ngoài làm việc thì bảo mẫu sẽ ngược đãi đứa bé. Với cái cớ này thì đối phương sẽ không thể nào nghi ngờ gì được, vì quá nhiều người có cái lo lắng như thế.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận