Vợ của tôi cũng là vợ của bố tôi

 
Tôi nhân lúc húp chào mà liếc nhìn Tiểu Nhiễm, nhưng Tiểu Nhiễm không nhìn tôi, vẫn đang nghiêm túc ăn sáng.
 
Cơm nước xong xuôi thì tôi cũng đi làm, nhưng Tiểu Nhiễm vẫn đang bận bịu trong bếp, không cho tôi cơ hội để hỏi han và câu. Tôi chỉ có thể mang theo một bụng tò mò ra ngoài.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tôi cảm thấy ngày hôm nay trôi qua thật chậm rãi, khó khăn lắm mới nhịn được đến lúc tan ca, tôi không chờ được mà về nhà.
 
Vừa đến trước cổng chính đã nghe được tiếng cười của Tiểu Nhiễm và bố. Tiếng cười của bố truyền ra từ trong căn phòng khiến cho tinh thần của tôi tỉnh táo, vừa mới thay giày đã chạy đến phòng của bố.
 
Thấy hình bóng của Tiểu Nhiễm ngồi ở trên giường mà bố thì đang đứng trong phòng, dường như đang thử quần áo mới.
 
Tiểu Nhiễm thấy tôi vội vàng chạy đến cửa phòng thì nụ cười hì hì trên mặt trở thành cười nhạo. Tôi cũng xấu hổ nở nụ cười, hỏi bố: "Bố, hôm nay bố cũng mua quần áo mới nữa hả?"
 
Lúc này trên khuôn mặt của ông tràn ngập vui vẻ, đó là niềm hạnh phúc xuất phát từ tận đáy lòng, hai tay ông cùng cử động, hỏi tôi: "Sao hả? Bộ quần áo này trông như thế nào?"
 
Tôi nhìn kỹ mới phát hiện bộ quần áo này vô cùng giản dị, hơn nữa lại là kiểu dáng rất có ý tứ, rất khác với phong cách ăn mặc lúc trước của bố, lại còn khiến trông bố trẻ trung hơn nhiều. Đây nhất định là do Tiểu Nhiễm chọn.
 
Tôi nói: "Đẹp lắm! Bố, trông bố trẻ lên nhiều! Nếu như bố mặc cái bộ này ra ngoài cùng với Tiểu Nhiễm, coi chừng người ta nghĩ hai người là vợ chồng đó."
 
Tiểu Nhiễm đỏ mặt nhưng bố lại không hề ngượng ngùng gì mà nói: "Cái miệng của con này! Khi nhỏ không sửa, lớn lên cũng không biết giữ mồm mép. Cái này là do Ngụy Nhiễm chọn đó, trước đây bố không phát hiện có loại quần áo như thế này, mặc cái này thoải mái hơn khi mặc lễ phục nhiều, mà cũng không lộ vẻ tùy tiện, đúng là được lắm!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nói xong bố còn cử động vài cái, xem thử có thoải mái hay không, rồi nói với Tiểu Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm à, lát nữa bố gửi nhãn hiệu này vào điện thoại, sau này đi mua đồ cứ đến nhà này mà mua."
 
Tiểu Nhiễm nghe vậy thì gật đầu nói vâng dạ, sau đó đứng dậy nói: "Bố, dáng người của bố rất đẹp nên mặc cái gì cũng thấy đẹp. Bố đừng mặc mấy bộ lễ phục cứng nhắc kia mỗi ngày nữa, kiểu giản dị như vậy mới phù hợp với khí chất của bố. Nếu rảnh thì con lại đi cùng bố đến chỗ khác lựa."
 
Bố nghe vậy thì bộ ra bộ dạng hài lòng: "Được, đi, rảnh thì cùng đi đi, đến lúc đó bố cũng mua cho bạn bố, rất thoải mái."
 
Tiểu Nhiễm cười nói đến phòng bếp làm cơm tối.
 
À, phải rồi, tôi đã cho thím Nguyệt nghỉ việc rồi. Thứ nhất là vì con cũng đã lớn rồi, Tiểu Nhiễm có thể xoay sở được. Thứ hai là có thím Nguyệt ở đây thì Tiểu Nhiễm và bố làm gì có cơ hội cơ chứ!
 
Hơn nữa, bố cũng không hài lòng với thím Nguyệt, vốn ông cũng không thích tôi thuê thím Nguyệt đến vì ông nghĩ đây là chuyện chỉ có người lười biếng mời làm.
 
Tôi cũng rời khỏi theo, đến phòng em bé nhìn cục cưng quậy phá cả ngày đang ngủ thì cũng về phòng của hai đứa chúng tôi.
 
Lúc tiến vào phòng thì thấy Tiểu Nhiễm đang thay đồ ngủ, vẫn là bộ váy ngủ mà sáng hôm nay đã thấy. Tôi đóng cửa lại, cười hì hì nhìn Tiểu Nhiễm.
 
Tiểu Nhiễm rất tự nhiên hất váy lên làm lộ ra đồ lót màu đen ở bên trong, áo ngực là loại chỉ che một nửa, vì phải cho con bú sữa nên đằng trước có nút cài. Đồ lót có hơi gợi cảm, là kiểu có ren, cái quần lót góc bẹt ôm cả phần mông không tỳ vết.
 
Tôi đột nhiên nói: "Nóng vậy thì cần gì phải mặc đồ lót.”
 
Tiểu Nhiễm đột nhiên sững sờ, sau đó khuôn mặt đỏ lên, cái váy ngủ đang vén lên cũng bỏ xuống, sau đó cô ấy suy nghĩ, vậy mà thật sự cởi đồ lót ra vứt lên giường rồi mới mặc đồ ngủ.
 
Tiểu Nhiễm vừa thu dọn quần áo trên giường vừa hầm hừ nói: "Vậy anh đã thỏa mãn chưa?"
 
Tôi đã hưng phấn muốn chết luôn rồi, chỉ có thể ngu ngơ cười hà hà.
 
Tiểu Nhiễm đã dọn xong đống quần áo, đi đến cửa phòng ngủ thì đẩy tôi ra, nói: "Biến đi, đừng chắn đường em."
 
Hôm nay tôi đã nhẫn nhịn cả ngày, sao có thể thả cô ấy đi được. Tôi ôm cổ cô ấy, cười đùa mà hỏi: "Bà xã à, hôm nay ở chung với bố sao rồi? Anh thấy bố rất vui đó. Đúng là con dâu lợi hại, em vừa ra trận bố đã vui như vậy rồi. Mau nói cho anh biết đi, bà xã à, em đã làm như thế nào vậy."
 
Tiểu Nhiễm giãy giụa, không thoát ra được chỉ đành nói những gì đã xảy ra hôm nay với tôi, thật ra cũng không có cái gì đặc biệt, Tiểu Nhiễm chỉ kéo bố đi dạo hàng trang sức, mua vài món cho mình rồi lại kéo bố đi mua đồ cho ông.
 
Tiểu Nhiễm nói: "Em không phải loại không có lương tâm giống như anh, nghĩ rằng nếu đã tính kế bố rồi thì phải mua cho bố vài bộ quần áo hợp với ông.”
 
Tôi cười nói: "Sao có thể nói là tính kế chứ! Cái này là vì tốt cho ông mà. Nhưng mà, con dâu à, em thật lợi hại! Chỉ thoáng chốc mà đã nắm được điểm mấu chốt rồi! Đã nhiều năm qua bố chưa được cảm nhận được chuyện tràn ngập dịu dàng như vậy. Trong lòng bố bây giờ, em đã gần như giống con cháu trong nhà như anh rồi."
 
Tiểu Nhiễm nghiêng đầu nói: "Ông xã, em cũng muốn tiếp xúc với bố nhiều chút, tuy hiện giờ em có một ít cảm tình với bố nhưng vẫn chưa đủ để em có thể chấp nhận ông. Em muốn hiểu rõ bố hơn, vậy thì ít nhất, sau này nếu thật sự có lúc như vậy thì em cũng không quá xấu hổ."
 
Tôi nghe xong lại nổi hứng ghen, nhưng tôi lại nói: "Bà xã, em nói đúng, nếu như em không có cảm giác gì với bố thì sau này lên giường với ông em cũng không thể vui sướng được, cái này nhất định không tốt. Em làm đúng rồi, cứ dựa theo kế hoạch của em mà làm, anh tin năng lực con dâu của em."
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui