Sau khi biết chuyện bố muốn mua biệt thự đã củng cố lòng tin của tôi càng chắc chắn hơn. Tôi bắt đầu suy tính phải làm sao để bố và Tiểu Nhiễm phát sinh quan hệ chân chính càng nhanh càng tốt.
Bố là một người cực kỳ lý trí, cũng rất biết tự kiềm chế bản thân, nếu không ông cũng không thể nào kiên trì rèn luyện cơ thể nhiều năm và có được thành tựu lớn trong việc làm ăn như thế. Nếu không nhân cơ hội bây giờ bố đang trong giai đoạn hưng phấn mà làm luôn thì chờ đến khi bố tỉnh táo lại, có lẽ việc này sẽ càng khó thành công hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tôi không có tâm trạng xem camera theo dõi nữa nên đã đóng hệ thống lại rồi quay về phòng. Tiểu Nhiễm đã ngủ rồi. Không biết có phải là vì đi dạo phố mệt mỏi không mà cô ấy ngủ rất sâu giấc. Vì tối nay không có điều hoà nên cô ấy để trần nửa thân trên ngủ, cả người chỉ mặc mỗi chiếc quần lót mới, chiếc cũ đã ướt đẫm kia có lẽ cô ấy giặt rồi.
Nhìn cơ thể trắng nõn quyến rũ của Tiểu Nhiễm, tôi trằn trọc mãi không ngủ được, trong lòng cứ nghĩ đến chuyện kế hoạch, mãi đến khuya mới chợp mắt được.
Ngày hôm sau tôi bị chuông điện thoại di động đánh thức. Tôi biết giờ đã sắp bảy giờ rồi vì bình thường tôi cũng luôn tỉnh lại vào chừng sáu giờ ba mươi. Sợ có lúc ngủ quên nên tôi đã cài báo thức lúc sáu giờ năm mươi phút.
Tiểu Nhiễm không còn trong phòng nữa, có lẽ là đi làm đồ ăn sáng rồi.
Tôi vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi bước ra phòng khách, thấy bố và Tiểu Nhiễm đang ngồi trên bàn ăn vừa nói vừa cười. Nhưng khi nhìn thấy bóng lưng Tiểu Nhiễm, đầu óc vốn vẫn còn đang mơ mơ màng màng của tôi ngay lập tức tỉnh táo.
Tiểu Nhiễm mặc một bộ đồ ngủ hai dây màu đen! Bộ đồ này được may bằng tơ lụa, nửa cái lưng lộ ra bên ngoài, mặt trước cũng khoét chữ V cực sâu. Tôi đã từng nhìn thấy bộ này rồi.
Chỉ nhìn từ sau lưng thôi cũng đã đủ để khiến tất cả đàn ông phải cứng. Da Tiểu Nhiễm trắng nõn nên rất hợp với những bộ đồ tơ lụa màu đen. Sức quyến rũ của sự kết hợp này thật sự là không gì sánh kịp.
Giờ phút này biểu cảm của bố đang là kiểu cực kỳ hưng phấn của đàn ông, ánh mắt nhìn Tiểu Nhiễm ở phía đối diện cũng sáng bừng lên. Bình thường sau khi ăn sáng xong ông thường đọc báo hoặc ra phòng khách xem tin tức.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng hôm nay ông vẫn ngồi trên bàn ăn như cũ để nói chuyện phiếm với Tiểu Nhiễm. Hơn nữa không biết hai người nói cái gì trên mặt ai cũng cười tươi tắn híp cả mắt, trông rất thoải mái và vui vẻ.
Chợt nhìn thấy tôi, biểu cảm trên mặt bố hơi mất tự nhiên một chút rồi cất tiếng gọi tôi qua ăn sáng.
Thấy tôi ngồi xuống, bố giả vờ bày ra dáng vẻ nghiêm túc dạy dỗ tôi nhưng trong giọng nói không hề có chút cảm giác nghiêm túc nào: "Cậu còn trẻ tuổi đã lười biếng dậy muộn như vậy là không tốt. Cậu xem tôi này, chừng này tuổi rồi vẫn dậy sớm rèn luyện mỗi ngày. Cậu cứ tiếp tục như vậy là người sẽ mập ra đấy!"
Tôi vừa gật đầu vừa cười. Lời này nghe thì có vẻ như đang dạy dỗ tôi nhưng sao lại như kiểu đang tự khen bản thân ông vậy nhỉ?
Tiểu Nhiễm cũng đang ở đây nghe vậy bèn bổ sung thêm: "Đúng vậy, anh xem dáng người của bố rồi nhìn lại anh mà xem kìa. Bụng anh còn lớn hơn cả bụng bố rồi."
Quả nhiên trên mặt bố lộ ra biểu cảm đắc ý, chẳng qua ông không nói gì mà chỉ cầm tờ báo lên bắt đầu đọc.
Tôi và Tiểu Nhiễm ồn ào đôi ba câu. Thấy điệu bộ khoái chí của cô ấy, tôi cố ý nói: "Vợ à, anh biết em nóng quá nên tính tình cáu gắt hơn thường ngày. Em ráng nhịn thêm chút nữa nhé. Hôm nay anh sẽ gọi thợ đến sửa điều hoà."
Mặt Tiểu Nhiễm đỏ bừng lên, lén lút liếc nhìn bố một cái, thấy ông vẫn đang đọc báo không nhìn về phía mình thì thò tay xuống dưới bàn muốn véo đùi tôi. Tôi đã có chuẩn bị từ trước rồi nên cũng bắt lấy cơ hội này mà luồn tay vào giữa hai chân sờ cô ấy một cái, lại bị cô ấy uốn éo tránh khỏi.
Lúc Tiểu Nhiễm né ra, tôi nhìn từ dưới nách xuyên vào trong quần áo thấy hơn nửa bầu ngực của cô ấy. Bởi vì không mặc áo lót nên cặp vú trắng nõn được bộ đồ ngủ màu đen tôn lên như hai cái bánh màn thầu vậy, trông mà muốn cắn cho một phát.
Tôi dùng ánh mắt ra hiệu cho Tiểu Nhiễm nhìn ngực bản thân, lại căng mắt liếc nhìn rãnh vú lộ ra ngoài dưới lớp áo khoét chữ V kia mấy lần. Mặt Tiểu Nhiễm lại đỏ bừng lên, sau đó giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục ăn cơm.
Bỗng nhiên tôi nghĩ ra một kế hoạch, bèn ho khan một tiếng rồi nói với cô ấy: "Vợ à, tối nay em đi dự một buổi gặp mặt với anh đi. Mấy người Đại Lưu bảo đã lâu rồi không gặp em. Con trai cũng dứt sữa rồi, giờ em đã có thể uống rượu nên anh đồng ý với bọn họ tối nay mời bọn họ ăn bữa cơm rồi."
Tiểu Nhiễm không cảm thấy có vấn đề gì. Đúng là đã lâu rồi cô ấy không ra ngoài chơi, giờ đứa nhỏ cũng dứt sữa rồi nên nghe tôi nói vậy, cô ấy rất vui vẻ hỏi lại: "Được! Được chứ! Tối nay chúng ta đi đâu?"
Tôi nghĩ nghĩ rồi đáp: "Nếu không hay là tới Ngư Thượng Nhân Gia đi. Chỗ đó có cá nướng em thích ăn đấy. Em thấy sao?"
Tiểu Nhiễm để lộ vẻ vui sướng hô lên: "Được được. Thế tối về anh nhớ gọi cho em món tôm hùm đất nhé, đã lâu rồi em chưa ăn, thèm chết mất."
Tôi thấy bố vẫn đang nhìn chằm chằm vào tờ báo nên hỏi: "Bố ơi, hay tối nay bố cũng đi cùng tụi con đi? Đều là bạn học cũ trước kia của con cả. Bố lại trẻ tuổi như này mà. Tối về bố mặc quần áo Tiểu Nhiễm mua cho rồi giả vờ làm đàn anh của chúng con cùng ăn bữa cơm đi."
Nghe vậy, bố đặt tờ báo xuống rồi định giảng đạo lý với tôi thì bị Tiểu Nhiễm cắt ngang.
Tôi vừa nói vậy, Tiểu Nhiễm vốn tính cách nhẹ nhàng lại trở nên phấn khích nhìn bố hô lên: "Được đấy được đấy! Đến lúc đó chắc chắn bố có thể dùng sức hút của mình mà áp đảo tất cả bọn họ, sau đó nói với bọn họ mình là bố Lý Dương. Nhất định những người có mặt ở đó sẽ hoảng sợ đến rớt cằm. Có một người bố quyến rũ trẻ tuổi như này xem bọn họ có ghen tỵ chết không!"