Hình như là bố bị suy nghĩ của tôi dọa sợ ngây người nên không biết tiếp lời tôi như thế nào, chỉ là ông vẫn vô thức cảm thấy chuyện này là không nên, còn nói: "Nếu không kết hôn thì nói như cậu cũng được. Mọi người gặp nhau một lần giải quyết nhu cầu của mình mà thôi, cũng không phải là không được. Nhưng nếu đã kết hôn rồi thì người phụ nữ như thế là không chung thuỷ với người đàn ông của mình!"
Tôi cười ha ha nhưng vừa nói ra câu đầu tiên đã làm bố bị chặn họng không trả lời được. Tôi nói rằng: "Nhưng trường hợp của Tiểu Nhiễm là con muốn cô ấy như vậy mà, sao có thể xem là không chung thuỷ được? Con biết chứ có phải là không biết đâu?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bố trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm gáy tôi, miệng đóng rồi lại mở nhưng vẫn không thốt nên lời.
Tôi lại tiếp tục: "Bố à, bố có biết giờ trong xã hội hiện đại đang phổ biến kiểu chơi giữa các cặp vợ chồng gọi là đổi vợ không? Còn một loại nữa gọi là 3P nữa."
Lần này bố nghe nhưng không nổi giận mà chỉ ừ một tiếng tỏ vẻ mình biết đến cái này.
Tôi nói tiếp: "Những người đó chỉ đơn giản là muốn thỏa mãn một ít cảm xúc của mình trên phương diện đời sống tình dục mà thôi, không hề ảnh hưởng gì đến xã hội này, cũng không làm tổn thương bất kỳ ai. Cho nên bây giờ người chơi trò này càng ngày càng nhiều làm nó trở nên phổ biến hơn. Tất nhiên ý con không phải là con cũng thích cái này, mà là bất kỳ chuyện gì xảy ra cũng là vì nó có nhu cầu phát triển.
Người hiện đại bây giờ càng ngày càng giàu có về vật chất nên ai cũng có nhu cầu theo đuổi hưởng thụ, cũng không còn xem người phụ nữ của mình là tài sản riêng giống như ngày trước nữa. Vợ mình cũng là một người độc lập có suy nghĩ và quyền công dân giống mình mà bố."
Tôi thêm vào: "Tiểu Nhiễm là vợ con. Chúng con rất yêu nhau, có thể nói rằng tình yêu giữa chúng con là không gì có thể cản nổi! Bây giờ chúng con còn có con trai nữa nên càng không thể nào tách ra. Giờ con không thể thoả mãn cô ấy, vậy lúc cô ấy cần phải làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ lại để cô ấy tự thủ dâm sao ạ? Nếu phải làm vậy thì tìm một người đàn ông khác đến thỏa mãn cô ấy cũng được mà. Chỉ cần đủ an toàn, đừng mang bệnh gì là được rồi, có sao đâu ạ?"
Bố đáp: "Con người và con vật không giống nhau! Cậu có hiểu không hả? Giữa con người với nhau sẽ có trao đổi, có tình cảm!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tôi trả lời: "Nếu không có chút tình cảm nào thì Tiểu Nhiễm không thể nào sinh ra suy nghĩ muốn làm tình với người kia được! Chắc chắn là phải có cảm xúc gì đó chứ. Nhưng cuối cùng cô ấy vẫn sẽ về lại bên người con thôi. Sau khi thỏa mãn rồi mọi tâm tư của cô ấy lại đặt lên cái nhà này.
Chẳng lẽ chỉ cần con khống chế, giám thị cô ấy, lúc nào cũng nghi ngờ cô ấy thì sẽ giữ được cô ấy ở trong cái nhà này mãi à? Cũng chưa chắc mà? Có thể đó là lúc cô ấy rời khỏi cái nhà này cũng nên. Bây giờ con thông cảm cho cô ấy, nới lỏng vòng tay cho cô ấy thỏa mãn, như vậy cô ấy sẽ lại càng yêu con hơn, càng không xa rời mái ấm này."
Thấy bố không nói gì, tôi bơm thêm: "Bố cứ suy nghĩ lại đi, chuyện này cũng giống như nợ tốt và nợ xấu vậy. Dù là tốt hay xấu thì trên danh nghĩa số tiền đó vẫn thuộc về bố mà. Chỉ khác ở chỗ nợ tốt thì vứt nó ra ngoài một vòng nó sẽ mang tiền lời về còn nợ xấu thì mặc dù trên danh nghĩa vẫn là tiền của bố nhưng bố đoán xem có lấy được về nữa không? Không được là cái chắc!"
Bố im lặng một hồi rồi dùng giọng điệu dò xét hỏi tôi: "Cậu, chẳng lẽ cậu không hề ngại khi Nhiễm Nhiễm phát sinh quan hệ với người đàn ông khác à?"
Tôi cười đáp: "Bố à, con nói chuyện với bố như này bố đừng đánh giá gì con và Tiểu Nhiễm nhé! Trước khi cưới nhau chúng con đã ở bên nhau hơn bốn năm. Hồi đó trẻ tuổi mà, chuyện kích thích gì cũng từng trải nghiệm rồi. Sau đó chúng con muốn thử chơi 3P một lần nên cũng đã nghiên cứu xong xuôi cả rồi, chẳng qua là vì không tìm được người mà cả hai chúng con đều cảm thấy hài lòng nên mới chưa thử thôi."
Quả nhiên bố hô lên một tiếng đầy ngạc nhiên, nhưng lần này ông không phát biểu cảm tưởng gì về chuyện này nữa mà chỉ im lặng.
Tôi tiếp tục nói: "Chúng con còn trẻ mà, thích sự mới mẻ và kích thích, năng lực tiếp nhận cái mới cũng khá là mạnh nên bố đừng cảm thấy chúng con có bệnh hoặc dâm đãng gì. Con nói cho bố biết nhé, xã hội hiện nay nhiều người chơi như vậy lắm. Chỉ là mọi người đều tự chơi chứ không ai nói ra ngoài thôi."
Tôi cười ha ha rồi bổ sung: "Hồi con và Tiểu Nhiễm đến với nhau, cô ấy vẫn chưa mất trinh đâu, từ đầu đến cuối đều chỉ có một người đàn ông là con thôi. Ở bên con lâu vậy rồi, bây giờ chẳng khác gì tay trái và tay phải, nói không ngấy là không thể nào. Dù tình cảm có tốt đến mấy cũng sẽ có một ngày chán ngấy chứ. Nhưng thỉnh thoảng tìm đến một loại kích thích khác, chỉ cần đủ an toàn là được, đối với cuộc sống của chúng con mà nói thì giống như là gia vị mới mẻ tràn ngập sức sống vậy.
Những việc này hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến tình cảm giữa hai chúng con, cái nhà này cũng sẽ càng ngày càng tốt. Chẳng lẽ vì cái gọi là chung thuỷ mà con bắt Tiểu Nhiễm phải sống như goá phụ, biến cô ấy thành một người phụ nữ u uất hoặc bệnh thần kinh vì không được thỏa mãn à? Như vậy cái nhà này có tốt lên không? Tất nhiên là không rồi!"
Lần này bố đã hoàn toàn chìm vào im lặng, không biết đang nghĩ cái gì mà chỉ lẳng lặng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tôi tiếp tục: "Nhưng chuyện này mặc dù con nhìn ra rồi nhưng vẫn hơi bận tâm. Tiểu Nhiễm là một người phụ nữ tốt, cũng cực kỳ yêu con. Nhưng đến một ngày nào đó dục vọng của cô ấy vượt qua lý trí, lỡ mà tìm phải một người đàn ông nào đó không đáng tin cậy hoặc kẻ đó dây dưa mãi với cô ấy thì cũng thật phiền phức, sẽ làm cho mái ấm của chúng con trở nên lung lay.
Con tin tưởng cô ấy, cũng sẽ không trách cô ấy, chỉ sợ là đến lúc đó cô ấy lại tự làm mình uất ức thôi. Chẳng qua người có thể vừa thỏa mãn cô ấy vừa không ảnh hưởng gì đến cái nhà này quá khó tìm."
Tôi phiền não thở dài rồi bổ sung: "Con cũng đã suy nghĩ rất lâu rồi mới nói với Tiểu Nhiễm. Tất nhiên lúc đầu cô ấy cũng nghĩ giống như bố vậy, còn mắng con bị điên nữa. Ha ha. Nhưng sau đó bản thân cô ấy cũng biết một khi con bệnh không đáp ứng được nhu cầu thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày cô ấy hết nhịn nổi. Vậy nên cô ấy đồng ý, chỉ là vẫn luôn không có hành động gì. Có lẽ cô ấy cũng có cùng nỗi băn khoăn với con."