Vợ của tôi cũng là vợ của bố tôi

 
Lần này chắc là đã làm cho bố rồi mới đến lượt tôi, nhưng cô ấy đang có kinh nguyệt, thấy có lỗi với tôi nên mới chủ động nuốt tinh dịch của tôi cho tôi đỡ giận.
 
Thấy Tiểu Nhiễm dỗ dành tôi như vậy, chút oán giận của tôi đã tan biến.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm sau bố đến xem tình hình căn nhà, tôi đưa bố về công ty rồi mới mở băng thu hình lên xem.
 
Mặc dù thu âm có thể biết được đã xảy ra chuyện gì, nhưng băng thu hình càng cụ thể hơn.
 
Tôi bật video  điều chỉnh đến thời điểm Tiểu Nhiễm gọi cho tôi, tôi thấy bố và mẹ vợ đang trò chuyện trong phòng khách.
 
Mẹ vợ và bố đều làm kinh doanh, mẹ vợ có tính tình đáo để nên trò chuyện với bố rất hợp ý, hai người thỉnh thoảng lại cười đùa, thật ra mẹ vợ cũng chỉ lớn hơn bố mười hai tuổi.
 
Tiểu Nhiễm gọi điện cho tôi trong phòng ăn, tiếng nói chuyện trong điện thoại của tôi có thể bố và mẹ vợ không nghe thấy, nhưng giọng của Tiểu Nhiễm thì chắc chắn bọn họ nghe thấy.
 
Bố nghe thấy Tiểu Nhiễm nói chín giờ tối tôi mới về nhà, rõ ràng là ông có quay đầu lại nhìn Tiểu Nhiễm rồi mới quay lại tiếp tục nói chuyện với mẹ vợ.
 
Một lúc sau họ mang theo hành lý của mẹ vợ cùng đi ăn.
 
Tôi tua nhanh năm mươi phút, Tiểu Nhiễm ôm đứa bé quay lại.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tôi tua nhanh thì thấy Tiểu Nhiễm dỗ con một lúc rồi cho con đi ngủ. Sau khi cho con ngủ, Tiểu Nhiễm đến phòng khách để dọn dẹp đồ đạc trên bàn cà phê. Cô ấy nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường trên tường suy nghĩ một lúc, cô ấy không tiếp tục dọn dẹp mà quay trở lại phòng ngủ của chúng tôi.
 
Tôi chuyển camera, Tiểu Nhiễm vào phòng bắt đầu cởi quần áo, bây giờ thời tiết không nóng nhưng mặc váy dài và tất dài vẫn không lạnh, Tiểu Nhiễm đang mặc quần tất và váy dài.
 
Cô cởi váy cởi tất.
 
Bên trong là một bộ đồ lót màu tím.
 
Sau khi nhanh chóng cởi ra, Tiểu Nhiễm đi vào phòng tắm.
 
Tôi hiểu rõ Tiểu Nhiễm đang nhìn thời gian, cảm thấy bố sắp về nên cô ấy đi tắm trước, đợi bố quay về.
 
Tiểu Nhiễm không nói với tôi chuyện này khiến trong lòng tôi cảm thấy hơi khó chịu, sự mong đợi mà Tiểu Nhiễm dành cho bố quá rõ ràng. 
 
Tiểu Nhiễm tắm khoảng mười phút mới đi ra.
 
Cô ấy đi đến tủ quần áo lấy ra bộ đồ ngủ, nhưng sau một lúc do dự, cô ấy lại đặt chúng xuống, lấy một bộ đồ ngủ dài tay cùng với áo choàng mặc vào, lấy một chiếc quần ống hẹp mới cùng với quần lót có viền, nhìn chúng một lúc rồi mới mặc vào.
 
Đợi đến khi Tiểu Nhiễm thu dọn đồ đạc xong, cô ấy trở lại phòng khách, nhìn đồng hồ treo tường trên tường rồi tiếp tục thu dọn bộ ấm trà.
 
Tôi bắt đầu tua nhanh thời gian về mười lăm phút trước khi bố về.
 
Lúc ông bước vào cửa, Tiểu Nhiễm đang thay ga trải giường chăn bông mà mẹ vợ dùng trong phòng ngủ của ông. 
 
Tôi thấy bố thay dép vội vã đi về phòng rồi lại lập tức quay lại.
 
Tôi đổi camera thì thấy bố vừa khóa cửa từ bên trong.
 
Bố đã nóng lòng muốn phát sinh quan hệ với Tiểu Nhiễm, hai người đúng là có sự hiểu ngầm.
 
Tôi chuyển sang phòng của bố.
 
Tiểu Nhiễm đang thay vỏ chăn, bố bước vào nói đùa với Tiểu Nhiễm, sau đó ông bắt đầu giúp Tiểu Nhiễm thay vỏ chăn.
 
Hai người kéo chăn để chăn phẳng hơn.

 
Lúc Tiểu Nhiễm gấp chăn lại, bố đi vòng đến sau lưng cô ấy.
 
Lúc bố đến gần, động tác của Tiểu Nhiễm cũng chậm lại, nhưng cô ấy vẫn không quay đầu nhìn bố.
 
Bố đứng phía sau Tiểu Nhiễm nhìn cô ấy từ phía sau, ánh mắt ông tràn ngập sự hưng phấn.
 
Đợi đến khi Tiểu Nhiễm gấp chăn xong, bố đột nhiên ôm Tiểu Nhiễm từ phía sau.
 
Tiểu Nhiễm đưa tay nắm lấy tay bố nhưng cô ấy không nói gì không động đậy.
 
Bố vùi mặt vào tóc Tiểu Nhiễm hít một hơi thật sâu.
 
Bố hỏi: "Nhiễm Nhiễm có nhớ bố không?"
 
Tiểu Nhiễm: "Có một chút."
 
Bố: "Bố rất nhớ con, nhớ đến mức sắp điên lên rồi, nếu không phải chưa xong việc, bố hận không thể sớm quay về nhìn thấy con."
 
Tiểu Nhiễm: "Bố xong việc chưa?"
 
Bố: "Ừ, xong việc bố lập tức quay về. Bố có một món quà muốn tặng cho con, nhưng bây giờ để bố ôm con đã."
 
Tiểu Nhiễm cười ngượng ngùng.
 
Bố liên tục ngửi tóc ngửi cổ Tiểu Nhiễm, khiến Tiểu Nhiễm ngứa ngáy đến mức bật cười.

 
"Nhiễm Nhiễm bố yêu con!"
 
Tiểu Nhiễm bỗng ngẩn ra, vẻ mặt cô ấy không tự nhiên nói: "Bố đừng như thế có được không? Bố biết là con chỉ có thể yêu một mình Lý Dương."
 
Bố ngẩng đầu lên, ông hơi ngẩn ra, ông xoay người Tiểu Nhiễm lại, đối mặt với Tiểu Nhiễm cười nói: "Nhiễm Nhiễm, bố biết rồi. Bố cũng rất yêu Dương Dương, bố không có ý gì khác, bố chỉ muốn con biết bố rất nhớ con, rất quan tâm con. Không có ý khác, con phải tin bố."
 
Tiểu Nhiễm: "Vâng, được rồi. Chỉ là con cảm thấy bố nói như vậy, con không biết nên trả lời thế nào, xấu hổ lắm."
 
Bố: "Bố biết, là bố không tốt, sau này bố sẽ không nói mấy lời như thế nữa."
 
Bố nhìn chiếc giường rồi nói: "Giường mới cũng chuẩn bị xong rồi, bố nóng lòng muốn nằm lên rồi đây." 
 
Nói xong ông kéo Tiểu Nhiễm định đi ra ngoài.
 
Tiểu Nhiễm kéo tay bố, cúi đầu nói: "Trời ạ! Con, con đã rửa rồi. Bố đi rửa đi."
 
Bố nghe vậy thì cười haha, ông bất ngờ quay lại hôn lên mặt Tiểu Nhiễm, nói: "Chờ bố, nhanh thôi!" 
 
Rồi ông vừa cởi áo khoác vừa đi ra ngoài.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận