Vợ của tôi cũng là vợ của bố tôi

 
Rất nhanh, bố tôi đã bắt máy.
 
Tôi hỏi: “Bố ơi, Tiểu Nhiễm đâu? Cô ấy không có ở nhà sao?”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bố tôi thở hổn hển, nói: “À, hình như con bé đang nấu cơm thì phải.”
 
Tôi cảm thấy có điều gì đó không bình thường. Giọng điệu của bố rõ ràng là khác với mọi khi.
 
Tôi tiếp tục hỏi: “Ồ! Giờ cô ấy mới nấu cơm sao? Con còn tưởng cả hai người đang ăn cơm rồi chứ! Con có việc cần nhờ cô ấy. Bố bảo cô ấy nghe điện thoại giúp con với.”
 
Bố tôi thở ra một hơi và lên tiếng: “Được rồi, con chờ một chút.”
 
Trong điện thoại vang lên giọng nói của bố tôi đang gọi Tiểu Nhiễm rất nhỏ. Nếu Tiểu Nhiễm đang nấu ăn trong bếp thì chắc chắn cô ấy sẽ không thể nghe được vì âm thanh của máy hút mùi rất to. 
 
Nhưng vài giây sau khi bố tôi gọi thì Tiểu Nhiễm thực sự đã nghe máy.
 
Hơi thở của Tiểu Nhiễm gấp rút mang theo một chút kìm nén, ấm ức: “Có chuyện gì vậy ông xã? Em còn đang nấu cơm.”

 
Đầu óc tôi nhất thời quay cuồng, chắc chắn Tiểu Nhiễm và bố tôi đang làm tình. Nếu không đã không xảy ra chuyện kỳ lạ như thế này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tôi cố gắng kìm nén sự phấn khích và mong muốn hỏi rõ ràng mọi chuyện. Tôi sợ rằng bố tôi sẽ nghe thấy cuộc nói chuyện của tôi và Tiểu Nhiễm. 
 
Tôi cố gắng nói một cách bình tĩnh: “Bà xã, tí nữa Đại Kiến sẽ tới nhà và lấy một cái USB anh cắm ở trên máy tính trong phòng làm việc của anh. Em nhớ đưa nó cho Đại Kiện giúp anh nhé. Anh đoán là khoảng hai mươi phút nữa là cậu ta sẽ đến nhà đó.”
 
“À, hình như cậu ta đang bận điều gì đó. Có thể cậu ta sẽ đến nhà vào khoảng một giờ ba mươi phút. Lúc đấy em nhớ mở cửa cho cậu ta nhé.” Tôi quyết định cho bố tôi và Tiểu Nhiễm thêm một chút thời gian.
 
Tiểu Nhiễm đang thở hổn hển. Mặc dù cô ấy đã cố gắng kìm nén nhưng tiếng rên rỉ và độ dài ngắn của mỗi hơi thể có thể dễ dàng phân biệt được.
 
Tiểu Nhiễm nói: “Em biết rồi. Một giờ ba mươi phút đúng không. Được rồi… Em biết rồi… Ưm… Nếu cậu ta tới thì em sẽ đưa nó cho cậu ta.”
 
Tôi nghe thấy tiếng kêu rên “ưm” của Tiểu Nhiễm thì dương vật bắt đầu có cảm giác cương cứng. Tôi quyết định nói chuyện lâu hơn một chút, tôi hỏi: “Có chuyện gì vậy? Em không sao chứ?” Bởi vì giọng nói vừa nãy của cô ấy hình như có chút đau.
 
Tiểu Nhiễm hít một hơi thật sâu trước khi trả lời: “Không sao đâu. Tại ở đây hơi nóng ấy mà. Có chuyện gì nữa không? Nếu không có gì nữa thì em cúp máy để đi nấu cơm đây.”
 
Tôi không còn cách nào khác ngoài việc nói không có gì, Tiểu Nhiễm nhanh chóng cúp điện thoại.
 
Tôi cúp điện thoại và nhanh chóng gọi cho nhân viên để nói với cậu ta rằng hiện tại không có ai ở nhà, phải đợi đến một giờ ba mươi phút mới có người mở cửa cho cậu ta. Tôi bảo cậu ta cứ tìm chỗ nào để ăn trước đi, tiền ăn sẽ được tính thêm vào tiền công của cậu ta.
 
Đại Kiến vui vẻ đồng ý.
 
Tôi không chịu nổi sự tò mò trong lòng nên đã quay lại văn phòng làm việc và khóa chặt cửa lại, bật màn hình camera theo dõi ở trong nhà.
 
Mở màn hình trong phòng bố tôi ra, ga trải giường có chút lộn xộn nhưng không có ai ở trong này cả.
 
Tôi có chút choáng váng.
 
Tôi chuyển sang phòng ngủ của chúng tôi thì thấy ga trải giường vẫn được sắp xếp gọn gàng, rõ ràng là không có ai ở đây cả.
 
Tôi càng lúc càng tò mò.
 

Tôi mở màn hình ở trong phòng khách lên.
 
Cả người tôi như ngây dại.
 
Bố tôi ngồi trên ghế sofa, chiếc quần ngủ được cởi xuống trong khi vẫn còn mặc áo ngủ.
 
Tiểu Nhiễm và bố tôi đang đối mặt với nhau. Cô ấy cưỡi trên đũng quần của bố tôi, hai tay giữ chặt lấy vai ông, di chuyển eo của cô ấy qua lại.
 
Cả hai đã làm tình trên ghế sofa trong phòng khách! Tôi đổi sang góc quay khác thì thấy rèm cửa trong phòng khách đã được kéo xuống.
 
Tôi chuyển góc quay trở lại góc quay ghế sofa vừa nãy.
 
Máy quay phát hiện ra rằng quần lót của Tiểu Nhiễm vẫn chưa được cởi ra, cô ấy đang mặc một chiếc quần lót chữ T màu đen rất hẹp. Đáy quần bị kéo sang một bên, mông của Tiểu Nhiễm bị chia thành hai phần, một lớn và một nhỏ.
 
Khuôn mặt của Tiểu Nhiễm quay lưng về phía máy quay và bị che khuất bố tôi nên tôi không thể nhìn rõ biểu cảm của hai người bọn họ.
 
Tôi chỉ có thể nhìn thấy mông của Tiểu Nhiễm lắc lư lên xuống. Bờ mông căng mọng ấy theo bàn tay của bố tôi mà run rẩy. Bố tôi giữ eo Tiểu Nhiễm, cánh tay mạnh mẽ giúp Tiểu Nhiễm di chuyển lên xuống rất nhịp nhàng.
 
Tôi phấn khích đến nỗi dương vật của tôi lập tức cứng lên.
 
Đây là Tiểu Nhiễm đã buông lỏng bản thân một chút! Cô ấy bắt đầu tìm kiếm tư thế và không gian để làm tình mới! Đã thế lại còn là giờ ăn trưa nữa chứ!
 
Đúng lúc tôi định mở máy quay khác để xem biểu cảm của hai người thì có người gõ cửa phòng làm việc của tôi. Tôi đành bó tay, vội vàng tắt màn hình đi, bình tĩnh lại để cho dương vật xìu xuống và ra ngoài làm việc.

 
Buổi tối khi tôi về đến nhà thì thấy bố tôi đang chạy qua chạy lại trong phòng khách. Trên tay vẫn đang bế đứa nhỏ không ngừng cười khanh khách.
 
Bố tôi cũng nở một nụ cười chân thành ở trên khuôn mặt.
 
Thấy tôi trở về, bố tôi lên tiếng chào hỏi.
 
Tiểu Nhiễm đang chuẩn bị bữa tối thì thấy tôi đang mím môi, cô ấy mỉm cười bí ẩn nhìn tôi một cái.
 
Khi tôi đang chuẩn bị đi ngủ thì đột nhiên Tiểu Nhiễm lấy ra một chiếc máy quay từ trong chiếc bàn cạnh giường ngủ và đưa cho tôi với khuôn mặt hồng hào.
 
Tôi ngạc nhiên nhận lấy máy quay, nhìn Tiểu Nhiễm đang đỏ mặt thì hỏi cô ấy liệu nó có chứa những gì mà tôi đang nghĩ hay không.
 
Tiểu Nhiễm ngồi bên cạnh tôi và thì thầm: “Ông xã, em đã bí mật quay lại những gì mà anh muốn đấy.”
 
Tôi lập tức mở máy quay, tìm đoạn băng video rồi phát nó lên. Sau khi mở ra, tôi thấy một góc nhỏ của phòng bếp, sau đó là khuôn mặt của Tiểu Nhiễm. Tiểu Nhiễm liếc nhìn máy quay rồi đặt nó xuống và điều chỉnh lại góc độ.
 
Thay vì tiếp tục xem, tôi tắt máy quay đi. Sau đó tôi rút thẻ nhớ ra, đi ra khỏi giường và đến phòng làm việc. Tôi lấy máy tính xách tay ra, quay trở lại phòng, cho thẻ nhớ vào đầu đọc SD rồi cắm nó vào máy tính xách tay, bắt đầu dữ liệu sang máy tính rồi bật đoạn video lên.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận