Vô Cực Chưởng Khống Giả

“ Hắc Phong đại ca, chúng ta chạy đi như vậy, lỡ Văn tổng quản nói cho Bang chủ biết thì làm sao bây giờ?” Đoạn Lãng gương mặt non nớt lo lắng nói.

“ Đệ không cần sợ, tên Văn tổng quản đó không dám nói cho Bang chủ đâu, mà Bang chủ cũng không quan tâm đến chuyện nhỏ của hai chúng ta” Hắc Phong cười nói.

Hắc Phong biết rõ tính cách của Văn Sửu Sửu, rất nhát gan, sợ phiền phức, sẽ không đem chuyện nhỏ này nói Hùng Bá.

“ Vậy là tốt rồi” Đoạn Lãng tin tưởng lời Hắc Phong nói nên an tâm nói.

“ Đoạn Lãng đệ nhất định phải nhớ kỹ, chúng ta bây giờ phải làm chính là luyện võ công giỏi, chờ tới thời điểm sẽ trổ tài cho Bang chủ thấy, chỉ như vậy chúng ta mới được Bang chủ trọng dụng” Hắc Phong nhắc nhở Đoạn Lãng.

“ Đại ca, đệ biết rồi” Đoạn Lãng ngoan ngoãn nghe lời.

“ Ừm, đại ca tin tưởng ngươi sẽ thành công, chờ sau này ta sẽ nghĩ biện pháp, lấy được công pháp chúng ta cùng nhau tu luyện, biến thành cường giả” Hắc Phong vỗ vỗ Đoạn Lãng bả vai nói.

“ Đại ca, thật ra ta chỗ này cũng có công pháp do cha ta truyền lại, chúng ta có thể cùng nhau tu luyện” Đoạn Lãng đã tin tưởng Hắc Phong như thân nhân của mình nên mở miệng nói.

“ Vậy cũng tốt” Hắc Phong cười nói.

Đoạn Lãng gật đầu, đem khẩu quyết Đoạn gia tâm pháp và Thực Nhật Kiếm Pháp ra dạy cho Hắc Phong.

Cuộc sống ở Thiên Hạ hội từ từ trôi qua, hằng ngày Hắc Phong phụ giúp Đoạn Lãng làm các công việc tạp dịch, tối đến hắn cùng Đoạn Lãng tu luyện Đoạn gia tâm pháp và Thực Nhật kiếm pháp.

Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó đã mười năm trôi qua. Trong mười năm đó, Hùng Bá dưới sự ra sức của ba tên đệ tử Tần Sương, Bộ Kinh Vân, Nhiếp Phong bắt đầu xâm lấn võ lâm trung nguyên, làm cho địa bàn Thiên Hạ hội ngày càng lớn mạnh, âm mưu xưng bá của Hùng Bá ngày càng lớn.

“ Mười năm, ta Hắc Phong đi tới nơi này đã mười năm” Một chỗ trên đỉnh núi, một người mặc hắc y, khuôn mặt tuấn mỹ tà dị thanh niên, lẳng lặng đứng đó, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng.

Bây giờ Hắc Phong võ công đã vượt qua Hậu Thiên cảnh, đạt đến Tiên Thiên Chi Cảnh, mà Đoạn Lãng cũng kém không nhiều, đã đến Hậu Thiên đỉnh phong. Hắc Phong đã đem Bát Thức Thực Nhật kiếm pháp hoàn toàn luyện thành, Đoạn Lãng vẫn còn không cách nào thi triển ra Thực Nhật kiếm pháp Đệ Bát Thức Hỏa Lân Thực Nhật.

“ Đại ca, ngươi còn ở nơi này? Ngày hôm nay Nhiếp Phong bọn họ liền sẽ trở lại, Bang chủ nhất định sẽ càng thêm coi trọng bọn họ, huynh đệ ta ngươi khi nào mới có ngày nổi danh a?” một thanh âm đột nhiên từ phía sau truyền đến, người này chính là Đoạn Lãng.

“ Đoạn Lãng, không nên gấp gáp, cơ hội của chúng ta đã gần ngay trước mắt, chúng ta ra mặt thời gian cũng không xa, chỉ cần ngươi nghe đại ca như vậy đây hết thảy đều không là vấn đề” Hắc Phong nhìn thoáng qua Đoạn Lãng cười nói.

“ Ừm, ta nghe đại ca, thời gian mười năm ta đều chịu được, còn ngại một ít thời gian sao”

Đoạn Lãng gật đầu, ánh mắt băng lãnh cũng dịu xuống một chút, mười năm này nếu không phải Hắc Phong thường thường giúp hắn khai thông oán hận trong lòng, sợ rằng lúc này Đoạn Lãng đã biến thành điên cuồng.

“ Xem, bọn họ trở lại rồi” Hắc Phong ánh mắt nhìn xuống dưới, phía dưới vô số Thiên Hạ Hội bang chúng đứng ở hai bên, vô số cánh hoa từ không trung nhẹ nhàng rớt xuống.

Ở phía đằng xa có ba thân ảnh cưỡi ngựa đang từ từ đi đến, ba người này chính là Tần Sương, Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân.

“ Đại ca, bọn họ lần này lại vì bang phái lập được công lao, Bang chủ nhất định sẽ càng thêm trọng dụng bọn họ, chúng ta... Chúng ta thực sự còn có ngày nổi danh sao?”

Đoạn Lãng nhìn phía dưới Bộ Kinh Vân ba người, trong mắt lóe lên một tia không phục hậm hực nói.

“ Ngươi nói không sai, bang chủ xác thực sẽ càng thêm trọng dụng bọn họ, Bang chủ sắp tới sẽ từ trong bang phái lựa chọn ra ba vị đường chủ, ba vị trí này khẳng định chính là ba người đệ tử của hắn” Hắc Phong nhàn nhạt mở miệng nói.

“ Vậy... chẳng phải chúng ta đây lại vẫn không thể nổi danh?” Đoạn Lãng có chút run rẩy nói.

“ Không, chúng ta vẫn có cơ hội, tin tưởng ta, không quá ba tháng, huynh đệ ta ngươi hai người liền sẽ trở thành bang chủ tay trái tay phải, mà bọn Bộ Kinh Vân sẽ bị bang chủ ghét bỏ” Hắc Phong vỗ vỗ vai Đoạn Lãng, cười tự tin nói.

Hắn đã là Tiên Thiên cao thủ, Đoạn Lãng cũng là hậu thiên đỉnh phong, thực lực mạnh hơn Bộ Kinh Vân ba người. Nếu quả thật muốn tỷ thí, Hắc Phong tin tưởng chính mình cùng Đoạn Lãng tuyệt đối có thể đoạt được hai cái chức đường chủ, đáng tiếc Hùng Bá sẽ không cho phép ngoài đệ tử của hắn thu được vị trí đường chủ, cho nên, chính mình chỉ có thể tiếp tục ẩn nhẫn đến khi Bộ Kinh Vân cùng Hùng Bá bất hòa, đó chính là thời điểm hai người quật khởi.

Hắc Phong biết thế giới Phong Vân chia thực lực ra làm Hậu Thiên, Tiên Thiên và Thần Cảnh giới, Hậu Thiên cảnh phân ra làm Tam Lưu, Nhị Lưu, Nhất Lưu, Siêu Nhất Lưu cao thủ.

Tiên thiên cảnh phân ra, Thông Mạch Cảnh, Khí Hải Cảnh, Long Hổ Cảnh. Hay còn gọi là Tiên Thiên Tam Cảnh.

Thần cảnh giới bao gồm, Nguyên Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh, Thiên Thần Cảnh.

Hắc Phong cấp độ đã là Thông Mạch Cảnh sơ kỳ, bách mạch trong cơ thể hắn đã được đả thông, làm cho thực lực hắn mạnh hơn lúc Hậu Thiên đỉnh phong gấp ba lần trở lên.

“ Ta tin tưởng đại ca” Đoạn Lãng nghe Hắc Phong nói vậy thì cũng hơi yên lòng gật đầu nói, ở chung với Hắc Phong mười năm trời, Đoạn Lãng giờ đây đã xem Hắc Phong như anh ruột của mình, một lòng tin tưởng vô điều kiện.

“ Chờ Bộ Kinh Vân phản bội Hùng Bá cũng phải một đoạn thời gian, xem ra ta phải nhanh chóng thực hiện kế hoạch của mình” Hắc Phong ánh mắt lấp lóe suy tính.

“ Đúng rồi, chỉ cần cho Hùng Bá biết tương lai của hắn nửa cuộc đời sau, lúc đó không phải là Phong Vân sẽ bị nghi kỵ rồi hay sao ha ha ha” Hắc Phong cười thầm trong lòng.

Nghĩ vậy, Hắc Phong bèn đi tìm Văn Sửu Sửu cho hắn biết bản thân là truyền nhân của Đệ nhất Thầy tướng số Hắc Bố Y, được mệnh danh là Bố Y Thần tướng, hắn được gia truyền khả năng xem tướng, đoán được số mạng của bất cứ người nào, siêu việt hơn cả Nê Bồ Tát. Văn Sửu Sửu nghe vậy liền mách lại với Hùng Bá, với tính cách đa nghi, Hùng Bá liền triệu kiến Hắc Phong lên nói chuyện.

“ Bang chủ, thuộc hạ đã mang hắn đến, hắn chính là kẻ tự xưng siêu việt Nê Bồ Tát” Văn Sửu Sửu rón rén bước tới Hùng Bá nhẹ giọng nói.

“ Ừm, ngươi chính là kẻ tự xưng siêu việt Nê Bồ Tát Thiên Hạ Đệ Nhất Thầy Tướng Số?” Hùng Bá khẽ gật đầu, ánh mắt bức người nhìn Hắc Phong nói.

“ Thuộc hạ đúng đã nói như vậy thưa bang chủ” Hắc Phong cười cung kính nói.

“ Lúc đầu Nê Bồ Tát từng nói, đây là hai câu thơ nói về lão phu vận mệnh nửa cuộc đời trước, ngươi đã là siêu việt Nê Bồ Tát Thiên Hạ Đệ Nhất Thầy Tướng Số, vậy ngươi có khả năng nhìn ra lão phu nửa đời sau vận mệnh không?” Hùng Bá chỉ lên hai câu thơ khắc trên tường, ánh mắt sáng quắc nhìn Hắc Phong.

Hắc Phong bấm bấm ngón tay, ra vẻ đang tính toán, một lúc sau Hắc Phong cười nói.

“ Thuộc hạ đã tính ra được, nhưng ngại không dám nói”

“ Tại sao lại không dám nói?” Hùng Bá nghi hoặc hỏi.

“ Việc là bang chủ vận mệnh nửa cuộc đời sau có liên quan đến Phong Vân, mà Phong Vân lại đang là thuộc hạ của Bang chủ, thuộc hạ sợ nói ra, Bang chủ sẽ trách tội” Hắc Phong cười nói.

“ Ngươi cứ việc nói thẳng, ta tha ngươi vô tội, nhưng phải nói lời thật” Hùng Bá phất tay ra lệnh.

“ Kim Lân há là vật trong ao, nhất ngộ Phong Vân liền hóa long, này hai câu ý nói Bang chủ nửa cuộc đời trước, chỉ cần gặp được Phong Vân liền có thể hóa thành Cửu thiên chi long, thiên hạ sẽ ở dưới chân của bang chủ, mà Bang chủ vận mệnh nửa cuộc đời sau chính là hai câu này, Cửu tiêu long ngâm kinh thiên biến, Phong Vân tế hội tiệm thủy du” Hắc Phong cười nói.

“Cửu tiêu long ngâm kinh thiên biến, Phong Vân tế hội tiệm thủy du, giải thích thế nào?” Hùng Bá lẩm nhẩm hai câu thơ rồi quát hỏi.

“ Cái gọi là thành cũng Phong Vân, bại cũng Phong Vân, hai câu này chính là nói, bang chủ tuổi già sẽ bị Phong Vân ảnh hưởng, cuối cùng Long Du chỗ nước cạn, không...” Hắc Phong nói tới đây hơi ngừng lại, ánh mắt ra vẻ sợ hãi dò xét Hùng Bá.

“ Không cái gì? Nói mau” Hùng Bá trong mắt tinh mang lóe lên, âm trầm nói.

“ Không... Không được chết tử tế” Hắc Phong do dự một chút đem câu nói sau cùng nói ra.

“ Hừ” Hùng Bá trong mắt lóe lên một đạo sát cơ, nhìn về phía Hắc Phong.

“ Phong Vân chính là lão phu đệ tử, mười năm qua lão phu xem bọn chúng như con ruột, chưa từng làm cái gì có lỗi với bọn chúng, bọn chúng sao lại đối phó ta chứ?" Hùng Bá trên người sát cơ thu liễm, mở miệng hỏi.

“ Nếu Bang chủ đã hỏi, thuộc hạ sẽ vì bang chủ rình xem thiên cơ, xem bọn hắn vì sao phải đối phó Bang chủ” Hắc Phong ra vẻ nghiêm túc nói, rồi hắn bấm tay tính toán.

“ Hừ” Hắc Phong hô một tiếng, gương mặt bỗng nhiên tái nhợt, trên miệng chảy ra một dòng máu tươi, ra vẻ đã bị thương.

“ Bang chủ, thuộc hạ rốt cục đã biết Phong Vân vì sao phải đối phó ngài” Hắc Phong sắc mặt tái nhợt nói.

“ Nói” Hùng Bá hét lên.

“ Nhiếp Phong chính là Bắc Ẩm Cuồng Đao Nhiếp Nhân Vương nhi tử, mà Bộ Kinh Vân thì là Hoắc gia trang trang chủ, Hoắc Bộ Thiên nghĩa tử, trước đây Bang chủ phái người diệt Hoắc gia trang cả nhà, Bộ Kinh Vân chính là một người sống sót” Hắc Phong tay lau đi khóe miệng vết máu, nghiêm túc nói.

“ Thì ra là vậy, ta nói tại sao Bộ Kinh Vân khi nhìn ta ánh mắt lại ẩn có sát cơ, thì ra hắn đúng là Hoắc gia trang dư nghiệt, còn có cái kia Nhiếp Phong, lão phu sớm cũng cảm giác hắn cùng Nhiếp Nhân Vương rất là giống nhau về thần thái, không nghĩ tới hắn đúng là Nhiếp Nhân Vương nhi tử” Hùng Bá hai tay siết chặt, trên người có một cổ sát khí phát ra, làm cho Văn Sửu Sửu đứng bên cạnh sợ lui về phía sau mấy bước.

“ Nếu hai người này đều cùng ta có cừu oán, như vậy theo ý kiến của ngươi, lão phu nên xử lý chuyện này như thế nào đây?” Hùng Bá thu hồi sát khí, nhìn Hắc Phong chậm rãi nói.

“ Bang chủ hoàn toàn có thể dựa theo kế hoạch lúc trước tiến hành là được rồi” Hắc Phong cười nói.

“ Ngươi lẽ nào có thể nhìn thấu lão phu suy tính?” Hùng Bá ánh mắt hơi lóe lên, nếu như Hắc Phong thật có thể xem ra hắn tâm tư, hắn sẽ ngay lập tức chụp chết.

“ Thuộc hạ không có có năng lực này, chỉ bất quá, vừa rồi thuộc hạ rình thiên cơ, ngẫu nhiên thấy được một chút ít tương lai mà thôi, thiên cơ không phải tùy tiện có thể theo dõi, mỗi dòm ngó một lần thiên cơ sẽ giảm thọ mười năm, cho nên thuộc hạ cũng không dám tùy tiện nhìn trộm thiên cơ” Hắc Phong ra vẻ thành kính nói.

“ Vậy ngươi nói xem, lão phu kế hoạch là như thế nào, nếu như ngươi nói đúng, lão phu phong ngươi làm Thiên Hạ Hội quân sư, dưới một người, trên vạn người, sau này ngoại trừ lão phu bên ngoài, ngươi chính là Thiên Hạ Hội người cao nhất” Hùng Bá cười nói.

“ Bang chủ muốn đề bạt Tần Sương, Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân làm Thiên Hạ Hội đường chủ” Hắc Phong ôn tồn nói.

“ Ha ha ha” Hùng Bá ngửa mặt lên trời cười ha hả: “Hay, hay một cái siêu việt Nê Bồ Tát Thiên Hạ Đệ Nhất Thầy Tướng Số, lão phu hiện tại tin tưởng lời nói ngươi, hơn nữa từ hôm nay trở đi, ngươi chính là ta Thiên Hạ Hội quân sư, dưới một người, trên vạn người”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui