Vô Cực Chưởng Khống Giả

“ Đúng rồi, đại ca, Bang chủ nói muốn gặp đại ca, ngài có việc cần thương nghị” Đi tới cửa lúc, Đoạn Lãng chợt nhớ tới điều gì liền quay đầu nói.

“ Ừm, ta biết rồi, đệ về trước đi” Hắc Phong khẽ gật đầu, trong mắt hiện lên một tia quang mang, Hùng Bá bây giờ tìm hắn đơn giản chính là hai chuyện.

Thứ nhất là liên quan đến việc thích khách, thứ hai chính là về Vô Song Thành, hiện tại cũng chỉ có Vô Song Thành là đối thủ của Thiên Hạ Hội, Hùng Bá đã tỏ ý định diệt trừ, hiện tại hắn đã muốn đẩy nhanh tiến độ.

“ Hiện tại Hùng Bá nếu ra tay với ta thì chính là tự tìm chết” Hắc Phong ánh mắt thoáng hiện hàn quang cười nói.

Một đêm thời gian đi qua rất nhanh, mới vừa sáng sớm, Hắc Phong đã nghe ngoài phòng có tiếng gõ cửa.

“ Quân sư, ngài có đó không?” một đạo thanh âm trong trẻo dễ thương từ bên ngoài truyền vào.

“ Thật thú vị, Hùng Bá lại phái một thị nữ đến gọi ta, không lẽ muốn đem nữ sắc ra để câu dẫn ta” Hắc Phong cười thầm trong lòng, tiếp đó hắn đứng dậy bước xuống giường, từ từ mở ra cửa phòng, xuất hiện trước mắt hắn là một thiếu nữ xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, động lòng người, nàng ăn mặc y phục thị nữ nhưng vô cùng duyên dáng, yểu điệu, làm cho người nhìn có cảm giác muốn vì nàng mà bảo vệ.

“ Bang chủ để cho ngươi tới gọi ta sao?” Hắc Phong nhìn chằm chằm thiếu nữ, trong mắt lóe lên một tia ham muốn, lập tức chậm rãi mở miệng.

“ Tỳ nữ tên gọi là Khổng Từ, là Văn Tổng quản phân phó tỳ nữ đến gọi quân sư diện kiến bang chủ” Thiếu nữ có chút sợ hãi và hiếu kỳ nhìn thoáng qua Hắc Phong, sau đó cung kính nói.

“ Khổng Từ” Hắc Phong chợt hiểu ý đồ của Hùng Bá, thật sự có hai dụng ý.

“ Thứ nhất, muốn lợi dụng Khổng Từ tới buộc lại chính mình, để cho mình toàn tâm toàn ý giúp hắn làm việc”

“ Thứ hai, Hùng Bá muốn gây cừu oán giữa mình với Phong Vân, để hai cò tranh nhau, ngư ông được lợi” Hắc Phong âm thầm suy tính.

Bất quá, theo như Hắc Phong phân tích, loại thứ nhất có khả năng càng lớn, dù sao, hắn đối với Hùng Bá rất có giá trị lợi dụng, Hùng Bá nếu không phải ngu si sẽ không vào lúc này đi đối phó hắn. Nhưng mà loại thứ hai cũng không loại trừ, chỉ là ít một chút mà thôi.

“ Khổng Từ phải không? Chúng ta bây giờ liền đi gặp Bang chủ đi” Hắc Phong mỉm cười ánh mắt nhìn chằm chằm Khổng Từ hồi lâu, khi thấy Khổng Từ mặt mày ửng đỏ, lộ ra ngượng ngùng, mới thu hồi ánh mắt.

“ Quân sư xin mời ngài” Khổng Từ dịu dàng nói, dẫn đường cho Hắc Phong.

“ Thảo nào Phong Vân Sương, ba người bởi vì Khổng Từ mà phản bội Hùng Bá, nàng quả thật có sức hấp dẫn bức người” Hắc Phong theo sau, quan sát toàn thân thể Khổng Từ một lượt âm thầm cười nói.

“ Khổng Từ, nàng là thị nữ của người nào?” Hắc Phong nhìn Khổng Từ không chớp mắt bỗng nhiên mở miệng nói.

“ Bẩm Quân sư, tiểu nữ là thị nữ của Vân thiếu gia” Khổng Từ vừa nói, có chút ngượng ngùng cúi đầu, tính cách của nàng chính là yểu điệu ngượng ngùng như vậy, thật làm người ta yêu thích.

“ Một hồi ta sẽ bẩm Bang Chủ, từ nay ngươi sẽ là thị nữ của ta”

Hắc Phong cười cười, nếu Hùng Bá muốn dùng Khổng Từ câu dẫn chính mình, vậy mình cũng nhân cơ hội này, làm cho Bộ Kinh Vân mau sớm phản ra Thiên Hạ Hội, thậm chí có thể có cơ hội giết được hắn, chỉ cần Bộ Kinh Vân chết, Phong Vân không cách nào kết hợp, làm sao uy hiếp đến mình.

Đương nhiên, hắn làm như thế cũng là vì tiếc cho Khổng Từ kết cục, một đóa hoa đẹp thế mà mau tàn sớm.

“ Ah” Khổng Từ đầu tiên là sững sờ, lập tức cúi đầu, nàng là người con gái có tính cách mềm yếu, hết thảy tất cả cũng chỉ là đang nghe theo người khác an bài.

“ Có vần đề gì không?” Hắc Phong nhìn chằm chằm Khổng Từ, hắn biết nàng rõ ràng muốn từ chối hắn, nhưng lại không dám nói.

“ Dạ không,... không có, Khổng Từ nghe theo Quân sư” Khổng Từ mím môi, ánh mắt đã ươn ướt nói.

“ Khổng Từ, ta không miễn cưỡng nàng, có gì cứ nói” Hắc Phong cười nói nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Khổng Từ không rời.

“ Ta...” Khổng Từ do dự một lát nhưng cuối cùng cũng im bặt.

Hắc Phong càng nhìn càng thấy nàng khả ái, trên mặt không khỏi cười tươi, hai người rất nhanh đi đến Thiên Hạ Hội đại điện, Hùng Bá lúc này cũng đang đứng ở đại sảnh, hình như đang chờ đợi người nào đó.

“ Tham kiến Bang chủ, Bang chủ đứng ở đây chắc là đang chờ đón một vị khách nhân phải không?” Hắc Phong bước đến chắp tay hướng Hùng Bá nói.

“ Ha ha ha, Quân dư đúng là thần cơ diệu toán, lão phu đúng là đang chờ một người, Quân sư có đoán được là ai không?” Hùng Bá gật đầu cười nói.

“ Hiện nay võ lâm, có thể cùng ta Thiên Hạ Hội chống lại cũng chỉ có Vô Song Thành, mà có thể để cho Bang chủ tự mình ra nghênh tiếp, ngoại trừ Vô Song Thành chủ ra, thuộc hạ thật không nghĩ tới còn có ai” Hắc Phong ra vẻ trầm tư rồi mở miệng nói.

“ Ai nha nha, quân sư quả nhiên lợi hại a, cái này cũng có thể đoán được, không hổ là siêu việt Nê Bồ Tát Thiên Hạ Đệ Nhất Thầy Tướng Số” Văn Sửu Sửu ở bên cạnh nghe vậy thì lập tức nịnh bợ nói.

“ Quân sư nói không sai, lão phu chính là đang chờ Vô Song Thành chủ, Độc Cô Nhất Phương đến” Hùng Bá trong mắt cũng là hiện lên kinh dị, thầm hô Hắc Phong suy đoán thật đáng sợ.

“ Thì ra đại ca có thần cơ diệu toán, thảo nào hắn biết có thích khách đến ám sát Bang chủ, để cho ta lập được công lao” Đoạn Lãng ở một bên vui mừng thầm nghĩ, trong lòng hắn đối với Hắc Phong vô cùng sùng bái.

“ Bang chủ, chỉ là một cái Vô Song Thành, nếu như ta Thiên Hạ Hội thực sự đánh hạ cũng không phải khó, ta nghĩ Bang chủ sở dĩ chưa động thủ, là bởi vì có một người, người này chính là Kiếm Thánh Độc Cô Kiếm có phải vậy không?” Hắc Phong chậm rãi phân tích.

Kiếm Thánh, vốn tên là Độc Cô Kiếm, là huynh trưởng Vô Song Thành Thành. Trọn đời đối với Kiếm si cuồng, Kiếm Thánh kiếm pháp trên đời vô song, nhất là Thánh Linh kiếm pháp không người có thể phá, lúc sau Kiếm Thánh cùng Võ Lâm Thần Thoại Vô Danh đánh một trận, sau khi chiến bại đã thoái ẩn võ lâm.

Cuối cùng vì Vô Song Thành mà tái xuất giang hồ, muốn cùng Hùng Bá quyết một trận tử chiến. Lúc sắp chết ngộ ra được kiếm 23, Nguyên Thần Xuất Khiếu cùng Hùng Bá quyết chiến, đến lúc mấu chốt lại bị Bộ Kinh Vân giết chết.

“ Ha ha ha... quân sư nói rất hay” Hùng Bá cười lên đầy bá khí.

Mà đúng lúc này phía trước đột nhiên xuất hiện một đám người, dẫn đầu chính là Vô Song Thành chủ, Độc Cô Nhất Phương.

“ Độc Cô huynh, từ lúc từ biệt đến giờ vẫn khỏe chứ?” Hùng Bá đi ra phía trước, ánh mắt sắc bén cười nói.

“ Ha ha, nhờ hồng phúc của Hùng bang chủ, lão phu còn chưa chết a” Độc Cô Nhất Phương cười lớn nói.

“ Vãn bối Độc Cô Minh, bái kiến hùng Bang chủ” Độc Cô Minh con trai Độc Cô Nhất Phương hướng về phía Hùng Bá ôm quyền cúi đầu nói.

“ Hiền chất không cần đa lễ” Hùng Bá tự tay vỗ vỗ Độc Cô Minh bả vai, nhàn nhạt nói.

“ Mấy vị này chính là Hùng bang chủ đồ đệ phải không?” Độc Cô Nhất Phương ánh mắt nhìn về phía Hắc Phong, Đoạn Lãng, Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân cười nói.

“ Độc Cô Thành Chủ lần này đã đoán sai rồi, bốn vị này là đệ tử của lão phu, thế nhưng vị này nhưng là ta Thiên Hạ Hội quân sư” Hùng Bá trước chỉ Bộ Kinh Vân đám người, sau đó lại chỉ Hắc Phong cười nói.

“ Độc Cô Thành Chủ” Đoạn Lãng, Bộ Kinh Vân đám người đều là đối với Độc Cô Nhất Phương ôm quyền hành lễ, chỉ có Hắc Phong ở một bên là không có động tác gì, ánh mắt thản nhiên nhìn Độc Cô Nhất Phương.

“ Ồ, lão phu chỉ nghe nói Hùng Bang chủ có mấy vị đệ tử thực lực cường đại, giúp Hùng Bang chủ ngài đánh chiếm một nửa giang sơn, nhưng lại chưa từng nghe nói qua Thiên Hạ Hội còn có một vị trẻ tuổi Quân sư, chẳng lẽ lão phu quá lạc hậu tin tức rồi?” Độc Cô Nhất Phương nhìn Hắc Phong hiếu kỳ nói.

“ Ha ha, chào ngài, không biết Độc Cô Thành Chủ có khỏe hay không?” Hắc Phong trong mắt tinh quang lóe lên, chăm chú nhìn chằm chằm Độc Cô Nhất Phương nói.

“ Ồ, ngươi nói thế là ý gì?” Độc Cô Nhất Phương hơi nhíu mày, ánh mắt thoáng vẻ ngưng trọng nhìn Hắc Phong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui