Võ Đạo Đan Tôn

Lâm Tiêu không lời gì để nói, trường hợp như vậy mà hắn còn cười được vui vẻ như thế.

- Chú ý…

Tiếng cười chợt ngừng lại, Long gia đột nhiên quát một tiếng, hư ảnh long hình bao trùm Lâm Tiêu chợt bốc lên, bạch sắc long ảnh đứng ngạo nghễ trong không gian loạn lưu, trong đôi mắt đột nhiên bắn ra hai đạo thần quang.

Hống!

Thanh âm long ngâm vang lên, quang ảnh Long gia ầm ầm va chạm vào hàng rào không gian.

Oanh!

Hàng rào không gian lập tức phát nát, xuất hiện thông đạo lốc xoáy tối đen cao vài thước, thông đạo chậm rãi thu nhỏ lại, được không gian lực bổ sung dần dần khép kín.

- Tiểu tử, nhanh, xông vào!

Long gia hét lớn một tiếng, quang mang trên thân ảm đạm, sau đó hóa thành một đạo bạch quang dung nhập vào trong Thương Long Tí, hoàn toàn không còn động tĩnh.

- Long gia, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm được long hồn!

Trong mắt tuôn ra thần quang, Lâm Tiêu toàn lực thúc giục Thiên Mang Khải, trong nháy mắt lao vào thông đạo lốc xoáy.

Ông!

Thiên toàn địa chuyển, không gian lực khủng bố đem khung xương toàn thân Lâm Tiêu chấn dập nát, thân thể tràn ngập vết thương, bởi vì toàn lực thúc giục Thiên Mang Khải chân nguyên cũng cấp tốc tiêu hao, chỉ còn lại một tia mỏng manh.

Ở thời điểm cuối cùng, Lâm Tiêu chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, oanh một tiếng, lực trùng kích mãnh liệt ập tới, Lâm Tiêu hoàn toàn mất đi tri giác.

Biên cảnh Đế quốc Thần Võ, bên trong một tòa thành nhỏ biên thùy.

Ca sát một tiếng, một mảnh hư không ở cách thành nhỏ không xa chợt phá nát, một trung niên bộ dáng hơi chật vật, toàn thân chồng chất vết thương từ trong đó lao ra.

Trên thân thể hắn máu tươi đầm đìa, từng đạo không gian dao động quỷ dị lưu chuyển quanh người hắn, ngăn cản thương thế khép lại.

- Huyết văn yêu lang không hổ là nhất đại bá chủ trước cả Uyên Long Vương trong Sơn mạch Thiên Vẫn, sau khi chết lại trở nên đáng sợ như thế, đáng giận, một trận chiến khiến khí huyết của ta tiêu tán, ít nhất tổn thất đại bộ phận chiến lực, cần tới một năm thời gian mới có thể khôi phục, hơn nữa bởi vì huyết văn yêu lang lại làm cho đầu sỏ giết con ta được chết thoải mái như thế, hỗn đản!

Nghĩ tới con trai mình đã chết, trong lòng Triệu Vô Tuyệt càng thêm bi phẫn, nhưng hắn cũng không hề nghĩ Lâm Tiêu vẫn còn sống sót, một kích ẩn chứa không gian áo nghĩa cường đại của hắn đem Lâm Tiêu nhốt đánh vào không gian loạn lưu, nơi nơi đều là không gian toái phiến sắc bén, trừ phi là Vương giả Sinh tử cảnh nắm giữ không gian áo nghĩa, nếu không dù là người mạnh nhất trong Nửa Bước Vương Giả cũng không khả năng sống sót.

Nhìn quanh bốn phía, Triệu Vô Tuyệt nhướng mày.

- Đây là thành Lý Hải Nham, nằm tận phía bắc đế quốc, cũng là địa phương nằm gần Vô Tận Hải nhất trên đại lục, không nghĩ tới cửa ra vào không gian bí cảnh kia lại nằm tại nơi này, khoảng cách lối vào Sơn mạch Thiên Vẫn ít nhất mấy ngàn vạn dặm.

- Đi, quay về Danh Kiếm sơn trang, ta phải điều tra rõ ràng thân phận tiểu tử kia, giết con trai ta, mặc kệ hắn tới từ thế lực nào, cho dù là Vô Không môn Đế quốc Thiên Huyền ta cũng phải khiến bọn hắn trả giá thật lớn!

Ánh mắt hung tợn, thân hình Triệu Vô Tuyệt nhoáng lên, biến mất trong hư không.

Hoa lạp…

Nơi này là một mảnh hải dương cuồn cuộn, đưa mắt nhìn lại bốn phía đều là biển khơi, sóng biển phập phồng, một thân hình đang theo sóng nước trôi xa.

Không biết qua bao lâu, Lâm Tiêu tỉnh dậy, toàn thân truyền tới đau đớn kịch liệt.

- Nơi này là chỗ nào?

Nhìn quanh bốn phía, nơi nơi một màu xanh thẳm, bản thân hắn đang phiêu phù trong một mảnh thủy vực, trên trời mây trắng phiêu đãng, một mảnh tươi mát.

Liếm liếm bọt nước, mùi vị mằn mặn truyền tới, là nước biển.

Đại lục Thương Khung không có hải dương, mà nơi có hải dương chỉ có Vô Tận Hải nằm ngoài Đại lục Thương Khung, bởi vì Vô Tận Hải cực kỳ rộng lớn, ngay cả Vương giả Sinh tử cảnh đều rất khó đi tới cuối, cho nên xưng là Vô Tận Hải, đại biểu mênh mông không giới hạn.

- Ta lại đi tới Vô Tận Hải nằm ngoài Đại lục Thương Khung?

Trong lòng Lâm Tiêu máy động.

Ngẫm lại cũng có khả năng, bản thân hắn bị vây trong không gian bí cảnh quỷ dị, không biết nằm tại vị trí nào trong Đại lục Thương Khung, hơn nữa còn thi triển Hư Không Châu, cùng với hư không phá nát, lâm vào không gian loạn lưu, chỉ một lần hô hấp là có thể truyền tống khoảng cách ngàn vạn dặm, thời gian phiêu lưu dài như vậy đi tới Vô Tận Hải là chuyện thật bình thường, nhưng duy nhất cần tìm hiểu chính là, rốt cục hắn đang ở địa phương nào trong Vô Tận Hải.

Hoa…

Ngồi thẳng dậy, Lâm Tiêu thúc giục một tia chân nguyên còn sót lại lăng không nổi trên mặt biển.

Lúc này Lâm Tiêu mới khiếp sợ phát hiện bên trong nước biển bên dưới người mình, từng hắc ảnh khổng lồ đang du động qua lại, tản ra khí tức khủng bố.

- Là yêu thú!

Trong lòng Lâm Tiêu cả kinh, nghe nói bên trong Vô Tận Hải cũng có rất nhiều yêu thú sinh tồn, có chút yêu thú còn khủng bố hơn cả ở Đại lục Thương Khung, yêu thú được gọi hải yêu, dưới tinh thần lực cường đại cảm ứng, Lâm Tiêu phát hiện hải yêu có trình độ ngũ, lục tinh.

Cũng may trên người hắn mặc Thiên Mang Khải, Thiên Mang Khải tản ra vương giả lực mỏng manh khiến hải yêu theo bản năng không dám tới gần, chỉ bồi hồi ở phương xa, nếu không chỉ sợ hắn đã sớm bị hải yêu cắn nuốt.

Trong lòng Lâm Tiêu còn sợ hãi, đưa mắt nhìn quanh, trên đại dương mờ mịt nhìn không thấy cuối.

- Long gia!

Lâm Tiêu thăm dò vào Thương Long Tí, không ngoài dự kiến bên trong lặng yên không tiếng động, hoàn toàn im ắng, Long gia đã lâm vào ngủ say.

- Trước tìm nơi đặt chân, thương thế quá nghiêm trọng, một khi gặp phải hải yêu cấp cao hẳn phải chết không nghi ngờ.

Cảm giác lại thân thể một chút, Lâm Tiêu lộ nụ cười khổ, kinh mạch cơ hồ vỡ tan bảy tám phần, dù còn tốt vẫn bị bế tắc, chân nguyên còn một tia cuối cùng, không có chân nguyên cùng sinh mệnh lực bổ sung, dù lĩnh ngộ sinh tử áo nghĩa cũng không thể trị liệu thương thế, mà trong đầu cũng hỗn loạn, tinh thần lực bị trọng thương thật lớn.

Duy nhất đáng được mừng rỡ chính là thần hồn hắn hoàn hảo không tổn hao gì, dựa vào hồn quyết vẫn có thể cảm giác được phạm vi không nhỏ.

Lấy ra một viên hoạt lực châu không còn bao nhiêu năng lượng, Lâm Tiêu vừa hấp thu sinh mệnh lực vừa vận chuyển Cửu Tinh Ngạo Thế quyết hấp thu tinh thần lực cùng thiên địa nguyên khí, đồng thời tìm kiếm nơi đặt chân.

Không biết vì sao thiên địa nguyên khí nơi này cực loãng, hơn nữa bản thân hắn bị trọng thương, hấp thu được chân nguyên chỉ duy trì cho hắn phi hành, mà hắn không dám vào trong biển, chỉ có thể thật cẩn thận tìm kiếm.

Ba ngày sau hắn tìm được một hòn đảo cực kỳ nhỏ bé.

Nói là đảo, kỳ thật chỉ là một tảng đá ngầm phạm vi hơn mười thước, sóng biển tràn lên như tùy thời có thể dìm ngập đảo, nhưng cuối cùng xem như có chỗ đặt chân.

Khoanh chân ngồi trên đá ngầm, cuối cùng hắn có thể toàn lực khôi phục thương thế trên người.

Thúc giục chân nguyên trong cơ thể, Lâm Tiêu vận hành chu thiên, vài ngày sau chân nguyên hắn dần dần tràn đầy, hơn nữa kinh mạch cũng đang khôi phục lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui