Võ Đạo Đan Tôn

Chương 124: Điên cuồng tu luyện. (1)

- Tôn quản sự, ta biết rõ Ngưng Nguyên Công rất khó tu luyện, bất quá ta có lòng tin.

Lâm Tiêu biết rõ đối phương là hảo ý, nhưng hắn cũng không thể nói cho Tôn quản sự biết lượng Thiên Địa nguyên khí mình hấp thu gấp năm lần những người được gọi là thiên tài kia được.

Tôn Miễu lắc đầu, trước kia những học viên kia khi chọn lựa hắn cũng đã từng khuyên bảo qua, nhưng chính thức nghe lại không có mấy người, đợi đến về sau hối hận thì đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi.

Tôn Miễu cũng không khuyên nữa nói, biểu lộ đột nhiên nghiêm túc, dặn dò:

- Nếu ngươi đã tin tưởng bản thân như vậy, ta cũng không nói thêm gì. Bí tịch phó bản ngươi lấy về, nhưng quy củ Võ Tàng Các ta phải nhắc lại lần nữa, chưa được Võ Điện cho phép, không được một mình truyền thụ võ học Võ Điện, giao dịch với người khác. Hai quyển ngươi lựa chọn đều là Nhân cấp cao giai bí tịch, nếu bị ngươi truyền đi, đây chính là giết không luận tội, ngươi nhớ kỹ chưa? Mặt khác, sau khi trở về ngươi hãy ghi nhớ nội dung bí tịch, trong một tháng phải mang bí tịch phó bản trả về.

- Tôn quản sự yên tâm, quy củ Võ Điện ta hiểu.

Thu hồi bí tịch, Lâm Tiêu cất bước rời khỏi Võ Tàng Các.

Nhìn qua bóng lưng Lâm Tiêu rời đi, Tôn Miễu lắc đầu, chợt lấy giấy bút, viết lên gì đó, sau khi gấp lại liền gọi một hộ vệ tới .

- Tôn quản sự.

Hộ vệ kia cung kính nói.

- Giao phong thư này cho tổng quản đại nhân.

Tôn Miễu lên tiếng nói, từ trên tờ giấy mà Trử tổng quản cho Lâm Tiêu, Tôn Miễu nhìn ra tổng quản đại nhân cực kỳ coi trọng Lâm Tiêu, dù sao làm thủ các quản sự nhiều năm như vậy, Tôn Miễu là lần đầu tiên nhìn thấy đệ tử vừa gia nhập Võ Điện có thể trực tiếp chọn lựa Nhân cấp cao giai bí tịch. Đối với công pháp và võ kỹ mà Lâm Tiêu lựa chọn, Tôn Miễu cảm thấy cần phải báo cho tổng quản một chút.

- Vâng.

Hộ vệ kia tiếp nhận thư quay người rời đi.

Một lát sau hộ vệ trở về, hơn nữa còn mang về thư tổng quản tự tay viết.

Tôn Miễu mở ra, trên đó chỉ có hai chữ: mặc hắn!

Tôn Miễu lắc đầu, hủy đi trang giấy, chợt không hề chú ý nữa, khoanh chân tu luyện.

Thiết trí của Võ Điện không khác lắm với Huấn Luyện Quán, mỗi cuối tuần đều có chấp sự tiến hành giảng võ kỹ, nhưng hoàn toàn không hạn định tự do võ giả, muốn nghe thì nghe, không muốn nghe thì thôi, ngoài ra còn căn cứ đẳng cấp võ giả bất đồng, mỗi tháng đều có thể hưởng thụ được đãi ngộ nhất định, cái gọi là thiên tài doanh chính là nơi đãi ngộ cao một chút, chấp sự giảng bài lại hơn một chút, còn lại ngược lại cũng không có gì khác nhau.

Võ Điện và Huấn Luyện Quán khác nhau duy nhất chính là, võ giả muốn lấy được tài nguyên gì, phải dùng điểm cống hiến để trao đổi, vô luận là bí tịch tu luyện hay là lén thỉnh giáo, mà điểm cống hiến đại đa số chỉ có thể thu hoạch từ làm nhiệm vụ.

Bất quá tân tấn võ giả vừa gia nhập Võ Điện không cần sốt ruột làm nhiệm vụ, bình thường có được tu luyện kỳ ba tháng, ba tháng này là thời gian Võ Điện để cho tân tấn võ giả tu luyện công pháp và võ kỹ đạt được.

Sau khi ra khỏi Võ Tàng Các, Lâm Tiêu trực tiếp về nhà, ngoài dự liệu của hắn là, muội muội Lâm Nhu vậy mà đã chờ sẵn.

- Nhị ca, ta tấn cấp luyện tủy rồi, bắt đầu từ ngày mai Đan Các bắt đầu an bài ta làm trợ thủ Luyện Dược Sư, không cần suốt ngày phân biệt linh dược buồn tẻ nữa.

Lâm Tiêu vừa vào trong nhà, Lâm Nhu đã nhào vào trong ngực hắn, hưng phấn hét lớn.

Một cổ mùi thơm ngát chỉ thiếu nữ mới có xông vào mũi Lâm Tiêu, hiện giờ đang là mùa hạ, Lâm Tiêu và Lâm Nhu đều ăn mặc mỏng manh, Lâm Nhu tuy nhỏ, nhưng bộ ngực sữa lại phát dục tương đương tốt, vừa nhào tới Lâm Tiêu liền cảm giác được một đôi bánh bao nhỏ ôn hòa, mềm yếu đè lên người mình, lại thêm khuôn mặt thanh thuần của Lâm Nhu, khiến hắn không khỏi có chút mơ màng, dưới bụng không khỏi nóng lên.

Dù sao Lâm Tiêu tuy rằng chỉ có 14 tuổi, nhưng linh hồn của hắn lại là một người trưởng thành thật sự a.

- Khục khục.

Sau khi ở trong nội tâm mắng to mình một tiếng cầm thú, Lâm Tiêu muốn đẩy Lâm Nhu ra, nhưng không ngờ Lâm Nhu trong lúc hưng phấn vậy mà nhảy phốc lên trên người Lâm Tiêu, như bạch tuộc ôm lấy Lâm Tiêu, hai cỗ thân thể cứ như vậy dính sát lấy.

Sau đó Lâm Nhu cũng cảm giác được có thứ gì đó đâm vào mình rất khó chịu.

- Ca trên người của ngươi mang thứ gì thế? Đâm vào ta rồi.

Lâm Nhu từ trên người Lâm Tiêu nhảy xuống nhìn qua chỗ kia, trong đôi mắt to trong veo như nước vốn nghi hoặc, sau đó không biết nghĩ tới điều gì, đột nhiên trên mặt lập nổi lên một rạng mây đỏ.

- Hừ, đại sắc quỷ, sắc quỷ ca ca.

Lâm Nhu xấu hổ đến phần gáy cũng đỏ, sau khi thở phì phì mắng hai tiếng liền vội vàng chạy về phòng mình.

Lâm Tiêu không khỏi có chút sợ run, nghi hoặc cúi đầu xuống, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng xấu hổ.

Sau một khắc, Lâm Tiêu cho tay vào bao khỏa mang theo bên người, từ đó lấy ra một cái bình sự bạch ngọc hình bầu dục, đúng là ba miếng nhất phẩm đan dược hắn được bản thưởng khi đạt đệ nhất khảo hạch chuẩn võ giả.

Lâm Tiêu trên mặt lộ ra cười khổ bất đắc dĩ.

Trở lại trong phòng của mình, Lâm Tiêu mở ra Ngưng Nguyên Công trước, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.

Ngưng Nguyên Công chú ý là thông qua khống chế và vận hành đối với nguyên lực để cô đọng nguyên lực, bài trừ tạp chất nguyên lực, khiến cho nguyên lực càng thêm tinh thuần, tinh khiết. Lâm Tiêu căn cứ theo tâm pháp và lộ tuyến vận hành nguyên lực trong Ngưng Nguyên Công, chậm rãi vận chuyển lại. . .

Trên giường, Lâm Tiêu nhắm mắt tu luyện, kinh mạch trong cơ thể hắn một cổ nguyên lực đang tuần hoàn theo kinh mạch tiến hành từng đợt chu thiên, trong Nguyên Trì nơi đan điền, Nguyên Trì vòng xoáy xoay tròn không ngừng tán bật ra từng tia nguyên lực, đồng thời Thiên Địa nguyên khí trong phòng cũng từ bốn phía hội tụ đến, ở trong kinh mạch chuyển hóa thành nguyên lực.

Đại lượng nguyên lực tiến hành nguyên một đám Chu Thiên, sau mỗi một Chu Thiên, Lâm Tiêu đều có thể cảm giác được rõ ràng nguyên lực trong cơ thể mình chẳng những không lớn mạnh, ngược lại còn rút nhỏ đi một phần, đây chính là Ngưng Nguyên Công thông qua các đợt Chu Thiên đánh ra tạp chất trong nguyên lực trong thân thể Lâm Tiêu.

Cũng không biết đã qua bao lâu. . .

Nguyên lực trong cơ thể Lâm Tiêu lao nhanh không thôi, bên trong đột nhiên xuất hiện một đạo sợi tơ màu ngà sữa, đạo sợi tơ màu ngà sữa này cực kỳ nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì sẽ khó mà nhận ra, lại không hợp với những nguyên lực khác, phân biệt rõ ràng, ở trong kinh mạch lộ ra đặc biệt rõ ràng và trong sáng.

- Hô!

Lâm Tiêu đột nhiên thở dài một hơi, hai mắt thủy chung đóng chặt bỗng dưng mở ra, hiện lên một tia vui mừng khó dấu .

- Tia nguyên lực trắng sữa này có lẽ chính là nguyên lực do Ngưng Nguyên Công chiết xuất ra rồi, nói như vậy, ba canh giờ, ta đã luyện thành đệ nhất trọng Ngưng Nguyên Công rồi sao? !

Trong mắt Lâm Tiêu có khó có thể tin và mừng rỡ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui