Võ Đạo Đan Tôn

- Thân ảnh thứ ba bên trái là chân thân của hắn.

Thanh âm Long gia vang lên trong đầu Lâm Tiêu.

- Phong Chi Vô Ảnh!

Lâm Tiêu đã sớm có chuẩn bị, ngay trong nháy mắt Long gia lên tiếng lập tức chém thẳng một đao ra ngoài, cơn lốc phong nhận cường hoành đem thân ảnh thứ ba gắt gao cấm cố trong hư không, điên cuồng cắt xé thân thể của hắn.

- Phanh!

Mấy chục phân thân khác nháy mắt nứt toác, tiêu tán biến mất, chỉ còn lại một thân ảnh bị Lâm Tiêu cấm cố.

- Không có khả năng, ngươi làm sao có thể phát hiện chân thân của ta!

Tà Đa trừng lớn mắt không thể tin, Ảnh Chi Huyễn Lược là một bí kỹ cường đại hắn lấy được trong một phế khu viễn cổ, uy lực thậm chí còn cao hơn vương phẩm võ học, thậm chí cả Đại Tế Ti cũng rất khó phân biệt, đây là tuyệt kỹ đắc ý nhất của hắn, không nghĩ tới lại bị Lâm Tiêu dễ dàng nhìn ra.

- Nhất định là ngoài ý muốn, Ảnh Chi Trọng Sinh!

Tà Đa bị phong nhận đánh vỡ, ngay sau đó xuất hiện ngoài ngàn thước, ngay lập tức lần thứ hai thi triển Ảnh Chi Huyễn Lược, hóa thành mấy chục thân ảnh tiếp tục bay nhanh.

Nhưng làm Tà Đa chấn kinh chính là Lâm Tiêu cũng không hề tốn chút sức lực đã phát hiện ra chân thân của hắn.

- Tiểu tử này…

Tà Đa vừa sợ vừa giận, rốt cục sản sinh tia sợ hãi.

Sưu…

Hắn di chuyển mục tiêu, bay về hướng tiểu Viêm, chuẩn bị đột phá.

- Tiểu Viêm, không cần lưu thủ, giết hắn đi!

Lâm Tiêu truyền âm cho tiểu Viêm.

- Lâm Tiêu ca ca, đệ đã biết!

Tiểu Viêm đáp ứng một tiếng, hô, chỉ thấy thân hình nhỏ bé bất thình lình bành trướng, khoảnh khắc biến thành một đầu hỏa long toàn thân bao phủ hỏa diễm, đem cả thông đạo ngăn chặn kín lại, miệng lớn mở ra, một cỗ hỏa diễm ngưng luyện tới cực độ hung hăng phun tới.

- Ta muốn đem ngươi biến thành thịt nướng!

Thanh âm ồm ồm vang vọng trong miệng tiểu Viêm, hỏa diễm lan tràn khắp cả thông đạo đem Tà Đa cắn nuốt.

- Không, hỏa diễm cự long, trên thế gian này làm sao còn tồn tại Long tộc!

Tà Đa trừng lớn hai mắt, sinh tử lực nhanh chóng biến mất, bị ngọn lửa thiêu đốt bắt đầu hòa tan, lực lượng ngọn lửa vô cùng khủng bố, vượt qua toàn bộ ngọn lửa mà hắn từng chứng kiến.

Phải biết rằng ở thời đại viễn cổ, Long tộc là đại tộc đàn đứng đầu các chủng tộc, huyết mạch lực của họ thật khủng bố, đứng trên hết thảy các chủng tộc, có được chân long lực, có thể nói chân long hỏa của hỏa diễm cự long còn đáng sợ hơn xích loan chân hỏa của Phi Loan Vương, mà tiểu Viêm còn không phải là hỏa diễm cự long bình thường, mà là Thánh Long bộ tộc đứng đầu Long tộc, ngọn lửa đều là thánh long hỏa trong truyền thuyết, còn cao hơn cả thiên hỏa.

Oanh!

Ngọn lửa bộc phát, sinh tử lực trong thân thể Tà Đa điên cuồng trôi qua, không gian đạo văn kịch liệt run rẩy, sinh mạng bị uy hiếp nghiêm trọng.

- Không tốt, đây rốt cục là ngọn lửa gì?

Tà Đa vừa sợ vừa giận, khuôn mặt kinh hãi lập tức quay người chạy về phía Lâm Tiêu.

- A…

Lâm Tiêu cười lạnh một tiếng, sắc mặt không thay đổi, năm bổn nguyên thiên hỏa đột nhiên dung hợp chung một chỗ.

Oanh!

Trên người Lâm Tiêu lập tức dâng lên từng đoàn từng đoàn lửa lớn, ngọn lửa bộc phát nhanh chóng tràn ra, quấn quanh thân thể Tà Đa, chính là ngũ muội chân hỏa.

Tà Đa lập tức sợ hãi phát hiện, uy lực ngọn lửa của Lâm Tiêu phóng thích còn khủng bố hơn ngọn lửa của hỏa diễm cự long, trong ngọn lửa có đủ đặc tính khủng khiếp, rét lạnh, phệ hồn, ăn mòn, thiêu cháy, điên cuồng tiêu hao lực lượng trong thân thể hắn.

- Tà Quang Thiểm Diệu!

Thời khắc nguy nan, cảm giác được khí tức tử vong, Tà Đa rốt cục phát cuồng, hắn biết nếu không dùng tốc độ nhanh nhất lao ra ngoài, chỉ sợ mình thật sự phải vẫn lạc trong Chí Bảo điện.

Hô…

Một cỗ hắc quang lập tức bộc phát, cố gắng ngăn cản ngọn lửa thiêu đốt, đồng thời thân hình hắn cũng hóa thành hắc quang điên cuồng trùng về hướng vách tường bên hông.

- Chết đi!

Đôi mắt Lâm Tiêu ngưng tụ, đem bổn nguyên ngũ muội chân hỏa thúc giục tới cực điểm.

Ông! Trong ngọn lửa đỏ, một cỗ hỏa diễm hư vô xuất hiện, giống như chợt phát sinh thuế biến, phút chốc thiêu cháy bản tôn Tà Đa, chỉ nghe một tiếng kêu thảm phát ra từ sâu trong linh hồn, thân thể Tà Đa toát ra vô số khói xanh, không ngừng nhuyễn động, rốt cục mất đi sức sống phốc một tiếng hóa thành hư không.

Trong hư không, sáu mươi chín không gian đạo văn điên cuồng lay động, chính là không gian đạo văn của Tà Đa hiện ra sau khi vẫn lạc, đồng thời khí tức linh hồn tán phát, trực tiếp tiêu tán, nhưng trước khi bị tiêu tán lại có một cỗ hấp lực từ trong Thương Long Tí toát ra, đem cỗ linh hồn lực kia nháy mắt cắn nuốt đi sạch sẽ.

- Linh hồn lực man vương sinh tử tam trọng thật sự không kém ah.

Long gia chép miệng đánh giá.

Đem sáu mươi chín không gian đạo văn thu vào Thương Long Tí, Lâm Tiêu thu hồi ngũ muội chân hỏa, trong nháy mắt thông đạo hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

- Lâm Tiêu ca ca, ngọn lửa của ngươi thật sự mạnh quá, tiểu Viêm còn định nướng hắn thành chân giò hun khói nếm thử là hương vị gì đâu.

Tiểu Viêm hóa thành hài tử, khuôn mặt đầy chờ mong nói.

Nướng man vương ăn?

Lâm Tiêu liên tưởng tới cảnh tượng kia, không khỏi run lên, khẩu vị tiểu Viêm không khỏi quá nặng, xem ra sau này hắn phải tranh thủ dạy cho tiểu tử này biết thứ gì có thể ăn, vật gì không thể ăn.

Cùng lúc đó, tận sâu trong bảo điện.

Ba!

Trong không gian giới chỉ của Đại Tế Ti, một lệnh bài màu đen đột nhiên vỡ vụn, hóa thành hư vô.

- Ân?

Sắc mặt Đại Tế Ti đột nhiên biến thành vô cùng khó xem.

- Đại Tế Ti, chuyện gì xảy ra?

Ma Nhãn nghi hoặc hỏi.

- Tà Đa chết rồi.

Sắc mặt Đại Tế Ti âm tình bất định.

Ma Nhãn cùng Cương Đạc lộ ra thần sắc chấn kinh, vội nói:

- Vậy Bố Lỗ cùng Thứ Châm đâu, ba người họ không phải đang ở chung một chỗ sao? Vì sao lại…

- Để ta hỏi xem.

Sắc mặt Đại Tế Ti âm trầm, trong tay đột nhiên xuất hiện một cốt kính, một cỗ lực lượng quỷ dị truyền vào trong kính.

- Bố Lỗ.

Trong lòng Đại Tế Ti kêu lên, thanh âm dao động thông qua cốt kính truyền ra xa xa.

Trước Thông đạo Bách Lưu, trong đầu Bố Lỗ lập tức nhận được thanh âm Đại Tế Ti, vội vàng cung kính nói:

- Đại Tế Ti.

- Thứ Châm cùng Tà Đa đang ở chung với ngươi sao?

Bố Lỗ hồi đáp:

- Đại Tế Ti, Tà Đa tìm được vị trí của Yêu tộc Kim Giáp Vương cùng Lâm Tiêu Nhân tộc, hai người họ đã đi tìm bọn hắn liệp sát.

- Ta không phải dặn ba ngươi phải giữ an toàn bản thân sao, đừng tùy ý tách ra nhau ra?

Thanh âm Đại Tế Ti mang theo tức giận

- Lập tức đi tìm Thứ Châm, hai ngươi đừng lưu lại nơi đó, lập tức quay lại cho ta, lần này là ta tính sai.

- Vậy Tà Đa…

Bố Lỗ ngẩn ra.

- Tà Đa đã chết rồi, nhớ lấy, lập tức tìm Thứ Châm, mang hắn trở về, chuyện khác ngươi mặc kệ.

Đại Tế Ti nói xong, lập tức chấm dứt truyền âm, mỗi lần thúc giục cốt kính đều tiêu hao thật nhiều năng lượng của hắn.

- Cái gì? Tà Đa đã chết rồi sao?

Bố Lỗ nghe xong trong mắt lộ kinh hãi, lập tức tuân theo mệnh lệnh, lao vào thông đạo mà Thứ Châm đã đi trước đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui