Võ Đạo Đan Tôn

Duy nhất còn bình yên vô sự chính là chí bảo điện, gần ngàn tên vương giả tấn công, phía trên tỏa ra phù văn quỷ dị, ngạnh kháng tất cả công kích của mọi người.

- Giết!

Tiếng gầm vang vọng thiên địa, cường giả nhân, yêu hai tộc gào thét, sau khi liên thủ một kích, vào lúc đối phương ngây ngốc, dựa theo trình tự thương lượng lúc trước xông lên, ngay sau đó kiếm khí, đao khí, quyền kình, chưởng kình, chân nguyên đánh thẳng tới.

- Muốn chết.

Thiên Thực Man Tôn ở trong chí bảo điện giận tím mặt, hắn dù thế nào cũng không ngờ rằng Nhân tộc cùng Yêu tộc lại liên thủ nhanh như thế, hơn nữa trên đường bọn họ đi qua, nếu như không phải chí bảo điện thành lũy phòng ngự cường đại, chỉ sợ một kích vừa rồi đã làm chí bảo điện tổn thương.

Trong cơn tức giận, Thiên Thực Man Tôn lập tức phát động trận pháp công kích trên chí bảo điện.

Một cột sáng vừa thô vừa to đảo qua chân trời, quét qua vương giả Yêu tộc cùng Nhân tộc, vương giả bị quét trúng không kịp kêu một tiếng nào, triệt để hóa thành hư vô, tan thành mây khói.

Một kích liền có hơn trăm vương giả hai tộc chết đi, uy lực mạnh mẽ làm cho người ta sởn gai ốc.

Trận vân trên chí bảo điện lập lòe, không ngừng hội tụ năng lượng.

Ba đại Yêu Hoàng Yêu tộc liếc nhau, một đại đỉnh phong cách cổ xưa xuất hiện, ba yêu nổi giận gầm lên một tiếng, liên thủ thúc dục thánh khí Chấn Thiên Đỉnh của Hỏa Loan nhất tộc.

Chỉ thấy Chấn Thiên Đỉnh chỉ có mấy trượng lập tức biến lớn, cuối cùng lại hóa thành tòa núi nhỏ nện cho chí bảo điện to lớn lao vào lòng đất, mặt đất rạn nứt và xuất hiện hố sâu ngàn trượng, từng ngọn núi ven đường nát bấy.

Trận vân trên chí bảo điện bị Chấn Thiên Đỉnh oanh kích đã có hư hao, nhưng mà nhanh chóng loạng choạng bay lên.

Ba đại Yêu Hoàng lại thúc dục Chấn Thiên Đỉnh đánh tới lần nữa, Chấn Thiên Đỉnh với tư cách thánh khí của Hỏa Loan nhất tộc, cực kỳ cường đại, nhưng mà trong trận đánh viễn cổ, khí linh biến mất, công hiệu của nó chỉ còn lại một hai phần mười, bằng không thì cũng không tốn ngàn năm mà không thể trấn áp Vô Danh Chiến Tôn cùng Phách Hỏa Thánh Tôn hai người.

Nhưng cho dù chỉ còn một hai phần mười uy lực, hôm nay ba đại Yêu Hoàng thúc dục cũng chẳng kém gì thành lũy chí bảo điện, mấy lần va chạm khiến phù văn trên Chấn Thiên Đỉnh ảm đạm, mà trận vân mặt ngoài chí bảo điện cũng hư hao bảy tám phần, tuy bên trong không có hư hao, nhưng hiển nhiên cột sáng màu xám như lúc trước không thể thi triển.

- Đáng giận!

Trong chí bảo điện, Thiên Thực Man Tôn quả quyết buông tha lợi dụng chí bảo điện tấn công, thân thể xuất hiện trong thiên địa, đám người Đại Tế Ti và mấy đại Man tộc cũng nhao nhao xuất hiện

Trong giao phong ngắn ngủi lúc trước, Man tộc đã chết đi mấy trăm tên man vương, nếu bọn họ còn không xuất hiện, chỉ sợ Man vương Man tộc sẽ vẫn lạc hầu như không còn.

- Vương giả Nhân tộc cùng Yêu tộc, các ngươi cho rằng bằng vào các ngươi là có thể ngăn cản Man tộc tiến công sao?

Thiên Thực Man Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo đám người Đại Tế Ti tiến thẳng vào đội ngũ hai tộc.

Nhìn thấy Thiên Thực Man Tôn xuất hiện, ba đại Yêu Hoàng thở phào một hơi.

Giới bích Đại lục Thương Khung mạnh bao nhiêu, bọn họ biết rõ ràng, tuyệt đối không kém gì phòng ngự cấp bậc Tôn Giả, cột sáng màu xám của chí bảo điện lại có thể oanh kích nát giới bích của Đại lục Thương Khung, nếu như không phá đi thủ đoạn công kích của chí bảo điện, trận chiến đấu này căn bản không cách nào tiến hành.

- Giết!

Không tiếc phai mờ phù văn Chấn Thiên Đỉnh oanh nát trận vân của chí bảo điện, ba đại Yêu Hoàng thu liễm tâm tình, sau đó nghênh đón địch nhân.

Giống như dòng nước xiết va chạm, cường giả ba tộc trong nháy mắt đánh giết lẫn nhau.

Không cách nào hình dung một trận chiến này thảm thiết cỡ nào, cả sơn cốc trong nháy mắt bị công kích cường đại đánh thành bình địa, khắp nơi đều là chân nguyên kích động lưu lại, hư không không ngừng vỡ ra từng lỗ hỏng nhìn qua mà giật mình, không gian loạn lưu quét ngang khắp nơi.

Chiến trường như vậy chẳng khác gì cối xay thịt, cho dù là Sinh Tử Cảnh vương giả có thủ đoạn phục sinh cũng vô dụng, từng tên cường giả không ngừng kêu thảm chết đi, máu huyết và hài cốt không còn.

Nhân tộc cùng Yêu tộc sớm có kế hoạch, trong nháy mắt diễn ra chiến tranh, hơn mười người làm một tổ, mỗi một đội ngũ đều do sinh tử tam trọng cự phách làm đầu lĩnh, biến chiến trường lớn thành chiến trường nhỏ, bởi như vậy, lực lượng lập tức tập trung lại.

Trái lại Man tộc không có chuẩn bị, man vương trên năm chiến hạm công kích lung tung, trong đám người, có địch nhân cũng có người một nhà, trong lúc nhất thời bó tay bó chân, huyết vụ bắn ra đầy trời, vô cùng thảm thiết.

Đội ngũ của Lâm Tiêu và cường giả Đế quốc Vũ Linh cùng phân thân Toản Địa Giáp dẫn đầu yêu vương trong sơn mạch Liên Vân âm thầm liên hợp, giống như một cự long lao thẳng vào đối thủ, giết ra một thông đạo máu.

Lâm Tiêu bên này cũng không phải là không có tổn thất, nhưng mà đối với Man tộc mà nói lại nhỏ hơn rất nhiều.

- Hỗn đản, tất cả mọi người lại gần nhau tạo thành man vương chiến trận, không nên phân tán ra, đánh chết kẻ thù bên ngoài.

Thiên Thực Man Tôn sắp điên rồi, lúc này mới bao nhiêu thời gian, Man tộc đã chết đi hơn ngàn man vương, tất cả đều phát mộng, hiện tại mỗi một hô hấp lại có vài chục man vương chết đi, chiến đấu lúc này căn bản là một màn đồ sát, đồ sát trần trụi.

May mà là trên người đại đa số cường giả Man tộc có mặc man vương sáo trang, nếu không chết tổn thương còn thảm trọng hơn nữa.

Bá bá bá...

Không cần Thiên Thực Man Tôn nhắc nhở, ngay từ đầu Man tộc bị giết ngây ngốc đã kịp phản ứng, lập tức tạo thành chiến trận phản kích.

Càng làm cho Lâm Tiêu kinh tâm là, chỉ thấy đám người Đại Tế Ti vung tay lên, thành đống chiến đấu khôi lỗ xuất hiện, số lượng khoảng chừng hơn một ngàn, lập tức đền bù tổn thất lúc trước của Man tộc, những chiến đấu khôi lỗi này hai mắt bắn ra ánh sáng đỏ, nhắm ngay cường giả nhân yêu hai tộc tấn công mãnh liệt.

Có các khôi lỗi không sợ chết lao tới, Man tộc vốn bị giết sa sút sĩ khí lại tiến thẳng lên, cùng chém giết với cường giả nhân, yêu hai tộc.

Những chiến đấu khôi lỗi này đại đa số đều có thực lực nhị trọng đỉnh phong, số ít có thực lực vừa vào tam trọng, tụ tập lại cũng là sức chiến đấu đáng sợ.

Càng làm cho lòng người kinh hãi là, những chiến đấu khôi lỗi này đúng là vô cùng cứng rắn, hơn nữa hung hãn không sợ chết, bởi vậy khi đám chiến đấu khôi lỗi vừa xuất hiện, lập tức đảo ngược tình thế.

- Tiếp tục như vậy không được ah.

Ánh sáng trong đôi mắt Lâm Tiêu lóe lên, chỉ thấy hắn vung tay lên, từ Thương Long Tí có mấy trăm khôi lỗi chiến đấu xuất hiện trong thiên địa, xung phong liều chết.

Đã hơn một năm, Lâm Tiêu cũng không có bỏ qua việc chữa trị chiến đấu khôi lỗi, nương tựa vào tài nguyên của Đế quốc Vũ Linh cùng Đế quốc Minh Nguyệt, Lâm Tiêu thành công chữa trị được mấy trăm chiến đấu khôi lỗi trong chí bảo điện, thực lực cũng là nhị trọng đỉnh phong, trong đó có một ít cũng đạt tới tam trọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui