Võ Đạo Đan Tôn

Chương 144: Yêu thú, yêu đan. (2)

Trung niên chủ hàng cuối cùng bất đắc dĩ lên tiếng, trên thực tế hắn cũng biết giá trị của Thú Nguyên quyết này, ba ngàn lượng cũng là cái giá cao nhất mà mấy ngày qua hắn nhận được rồi, chỉ là hắn nhìn Lâm Tiêu còn nhỏ tuổi liền không nhịn được tính toán Lâm Tiêu một chút, lại không nghĩ rằng Lâm Tiêu quả quyết như thế.

Bỏ lại ba tờ ngân phiếu trị giá 1000 lượng, Lâm Tiêu từ trong tay trung niên quầy hàng nhận lấy Thú Nguyên quyết quyết, sau đó liền ném vào bên trong ngực, xoay người rời đi.

- Sách sách, thiếu niên này cũng không biết là tiểu tử nhà ai, ba ngàn lượng mua một quyển phế bí tịch.

- Cái giá tiền này lại thêm một chút nhưng là có thể mua được một quyển công pháp Nhân cấp trung giai, thật là lãng phí a!

- Ta dám khẳng định, hắn nhất định là đệ tử dòng chính của đại gia tộc, hoặc là đệ tử thiên tài của một cái thế lực nào đó, nếu không lấy số tuổi của hắn, tối đa mới vừa lên cấp nhất chuyển, giết yêu thú một năm cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.

Mấy võ giả nghị luận rối rít, thần sắc hâm mộ.

Lâm Tiêu chiếm được Thú Nguyên quyết quyết cũng là tâm tình sướng khoái, mặc dù mất đi ba ngàn lượng của hắn nhưng tuyệt đối đáng giá.

Tiếp tục đi về phía trước mấy trăm thước, dòng người càng ngày càng nhiều, Lâm Tiêu rõ ràng có thể cảm giác được càng vào trong thì số lượng cường giả càng nhiều, phía bên ngoài có không ít võ giả Chân vũ giả nhất chuyển cùng nhị chuyển, Chân vũ giả tam chuyển liền ít thấy. Nhưng mà vào bên trong có không ít võ giả đều là ánh mắt lãnh lệ, trên người tản ra khí tức nguy hiểm, Chân vũ giả tam chuyển tùy ý có thể thấy được.

Chậm rãi đi vào bên trong, Lâm Tiêu đột nhiên cảm giác phía trước có một cỗ yêu lực ba động kịch liệt truyền tới.

Cỗ yêu lực ba động này là từ trong một quầy hàng ở phía trước trăm thước, một cỗ khí tức lăng lệ giết chóc chạm mặt mà đến làm cho tâm thần người lay động.

- Đây là....

Ánh mắt của Lâm Tiêu vội vàng nhìn lại.

- Yêu đan của tứ tinh yêu thú Thiết Giáp Yêu Thử, giá thấp nhất ba vạn lượng bạc!

Một cái âm thanh từ phía trước truyền đến, nhất thời không ít võ giả cường đại chung quanh đều là liên tục chen lấn lại.

- Dĩ nheine là yêu đan của tứ tinh yêu thú!

Lâm Tiêu nhưng không có theo dòng người tiến đến, trong miệng không nhịn được mà cảm khái. Có thể đánh chết tứ tinh yêu thú ít nhất cũng cần mấy tên cường giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ vây công, một đầu tứ tinh yêu thú cả người đều là bảo vật, một viên yêu đan như vậy nếu như cạnh tranh, giá tiền tăng lên đến 5 vạn 2 thì dễ dàng.

Dĩ nhiên yêu đan của yêu thú dù sao chỉ là nguyên liệu, võ giả không cách nào trực tiếp hấp thu cùng phục dụng, chỉ có thể dùng để luyện chế các loại đan dược, người cạnh tranh bình thường đều là luyện dược sư.

Quả nhiên mặc dù có đại lượng võ giả xúm lại quan sát, nhưng mà những người trọng yếu nhất mặc cả ở trong đó lại là mấy Luyện dược sư mặc dược sư bào.

- Năm vạn lượng bạc, viên yêu đan của Thiết Giáp Yêu Thử này ta muốn rồi.

Lúc này một cái thanh âm trong trẻo, tự phụ vang lên. Ba tên thanh niên được người vây quanh như bao quanh một thanh niên chỉ có mười tám, mười chín tuổi đi vào đám người, thiếu niên kia thân mặc dược sư bào, mắt sáng răng trắng, tuấn lãng tinh mục, khóe miệng mang theo nụ cười tiêu sái đi vào trong đám người, trong ánh mắt lơ đãng lộ ra từng tia cao ngạo cùng tự phụ.

- Ô Hạo, cư nhiên là hắn!

Có võ giả ở một bên khiếp sợ lên tiếng, mặt lộ kinh ngạc, hiển nhiên cực kỳ chấn động.

- Thiếu niên này là người nào, chẳng lẽ rất nổi tiếng?

Bên cạnh có người hỏi.

- Há lại chỉ là nổi tiếng, Ô Hạo này chính là Luyện dược sư thiên tài của Đan các, năm này mới mười chín, nhưng thực lực ở nửa năm trước đã đạt tới Chân vũ giả tam chuyển, bất quá cái này cũng chưa tính là gì, quan trọng nhất là Ô Hạo này mười lăm tuổi lên cấp nhất chuyển, thời điểm mười sáu tuổi liền trở thành một gã nhất phẩm Luyện dược sư, hiện tại đang hướng nhị phẩm Luyện dược sư tiến đến. Nghe nói mấy vị trưởng lão của Đan các cực kỳ coi trọng hắn.

Tên võ giả kia nói từ từ, trong thần sắc tràn đầy kinh hãi cùng ao ước:

- Nếu như Ô Hạo này đấu giá, như vậy hai gã Luyện dược sư trước đó thức thời mà nói, liền sẽ không đấu giá nữa.

- Cái gì? Chân vũ giả tam chuyển mười chín tuổi, hơn nữa còn là nhất phẩm Luyện dược sư?
- Tê!

Võ giả tại tràng có một số người không nhận ra Ô Hạo nghe được như thế, từng người không khỏi hít một hơi lãnh khí, đều là lộ ra vẻ khiếp sợ, ngay cả khuôn mặt Lâm Tiêu cũng có chút động, không khỏi nhìn đối phương nhiều thêm vài cái.

Ở Thương Khung đại lục, địa vị của võ giả cực cao, nhưng địa vị của Luyện dược sư lại càng ở trên võ giả, một gã nhất phẩm Luyện dược sư đủ để chống đỡ được một gia tộc, một gã nhị phẩm Luyện dược sư đã có thể coi là người nổi bật trong một thành trì, về phầm tam phẩm Luyện dược sư, địa vị cao thượng, thân phận cao quý, đủ để hô phong hoán vũ trong một thành.

Phải biết rằng, các chủ của Tân Vệ thành Đan các cũng mới là một gã Luyện dược sư tam phẩm đỉnh phong.

Mà Ô Hạo tuổi gần mười chín liền đã đạt tới nhất phẩm Luyện dược sư đỉnh phong, sắp bước vào nhị phẩm, hơn nữa thân phận thực lực Chân vũ giả tam chuyển mười chín tuổi làm người ta khiếp sợ vô cùng.

Năm đó đại ca Lâm Hiên của Lâm Tiêu, thời điểm 18 tuổi lên cấp Chân vũ giả tam chuyển, cũng là đệ nhất thiên tài trong thế hệ thanh niên Tân Vệ thành lúc ấy, Ô Hạo này mặc dù ở phương diện võ đạo tạm thời không được như Lâm Hiên, mười chín tuổi mới lên cấp tam chuyển nhưng kết hợp với thân phận Luyện dược sư của hắn, so sánh địa vị với Lâm Hiên thì lại không yếu mà còn mạnh hơn.

Quả nhiên ở sau khi Ô Hạo nói ra những lời này, mấy tên Luyện dược sư vốn là đang đấu giá liền liếc mắt nhìn nhau, liền là mỉm cười hướng Ô Hạo chắp tay, cũng không hề đấu giá nữa.

Yêu đan của tứ tinh yêu thú mặc dù trân quý, nhưng cũng không phải là đồ vật tuyệt thế trân quý gì, dù sao số lượng yêu thú trong hoang dã so sánh với linh dược thì nhiều hơn nhiều lắm, một gã Luyện dược sư nếu quả thật muốn có yêu đan, hoàn toàn có thể ban bố nhiệm vụ võ giả, để cho người ta đi săn bắt, không cần phải vì một viên yêu đan như vậy tới là địch với một ngôi sao tương lai như Ô Hạo.

Thấy Ô Hạo cùng chủ quầy hàng bán yêu đan kia tiến hành giao dịch, Lâm Tiêu lắc đầu, tiếp tục tìm kiếm thứ mình cần.

Thiên phú của Ô Hạo này mặc dù kinh người nhưng trong lòng Lâm Tiêu cũng không có bao nhiêu gợn sóng, ở trong mắt hắn, Chân vũ giả tam chuyển mười chín tuổi mặc dù đối với người khác mà nói là đáng sợ, nhưng đối với Chân vũ giả nhị chuyển mười bốn tuổi như hắn mà nói lại cũng không coi vào đâu.

Không gian trong đại điện giao dịch rất lớn, dài rộng đều vượt quá một dặm, nhiều quầy hàng cùng chỗ bán hàng như vậy muốn nhất nhất đi dạo, không có hơn một canh giờ căn bản là không thể nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui